古诗词

江湖散人歌

陆龟蒙

江湖散人天骨奇,短发搔来蓬半垂。jiāng hú sàn rén tiān gǔ qí,duǎn fā sāo lái péng bàn chuí。
手提孤篁曳寒茧,口诵太古沧浪词。shǒu tí gū huáng yè hán jiǎn,kǒu sòng tài gǔ cāng làng cí。
词云太古万万古,民性甚野无风期。cí yún tài gǔ wàn wàn gǔ,mín xìng shén yě wú fēng qī。
夜栖止与禽兽杂,独自构架纵横枝。yè qī zhǐ yǔ qín shòu zá,dú zì gòu jià zòng héng zhī。
因而称曰有巢氏,民共敬贵如君师。yīn ér chēng yuē yǒu cháo shì,mín gòng jìng guì rú jūn shī。
当时只效乌鹊辈,岂是有意陈尊卑。dāng shí zhǐ xiào wū què bèi,qǐ shì yǒu yì chén zūn bēi。
无端后圣穿凿破,一派前导千流随。wú duān hòu shèng chuān záo pò,yī pài qián dǎo qiān liú suí。
多方恼乱元气死,日使文字生奸欺。duō fāng nǎo luàn yuán qì sǐ,rì shǐ wén zì shēng jiān qī。
圣人事业转销耗,尚有渔者存熙熙。shèng rén shì yè zhuǎn xiāo hào,shàng yǒu yú zhě cún xī xī。
风波不独困一士,凡百器具皆能施。fēng bō bù dú kùn yī shì,fán bǎi qì jù jiē néng shī。
罛疏沪腐鲈鳜脱,止失检驭无谗疵。gū shū hù fǔ lú guì tuō,zhǐ shī jiǎn yù wú chán cī。
人间所谓好男子,我见妇女留须眉。rén jiān suǒ wèi hǎo nán zi,wǒ jiàn fù nǚ liú xū méi。
奴颜婢膝真乞丐,反以正直为狂痴。nú yán bì xī zhēn qǐ gài,fǎn yǐ zhèng zhí wèi kuáng chī。
所以头欲散,不散弁峨巍。suǒ yǐ tóu yù sàn,bù sàn biàn é wēi。
所以腰欲散,不散佩陆离。suǒ yǐ yāo yù sàn,bù sàn pèi lù lí。
行散任之适,坐散从倾欹。xíng sàn rèn zhī shì,zuò sàn cóng qīng yī。
语散空谷应,笑散春云披。yǔ sàn kōng gǔ yīng,xiào sàn chūn yún pī。
衣散单复便,食散酸咸宜。yī sàn dān fù biàn,shí sàn suān xián yí。
书散浑真草,酒散甘醇醨。shū sàn hún zhēn cǎo,jiǔ sàn gān chún lí。
屋散势斜直,树散行参差。wū sàn shì xié zhí,shù sàn xíng cān chà。
客散忘簪屦,禽散虚笼池。kè sàn wàng zān jù,qín sàn xū lóng chí。
物外一以散,中心散何疑。wù wài yī yǐ sàn,zhōng xīn sàn hé yí。
不共诸侯分邑里,不与天子专隍陴。bù gòng zhū hóu fēn yì lǐ,bù yǔ tiān zi zhuān huáng pí。
静则守桑柘,乱则逃妻儿。jìng zé shǒu sāng zhè,luàn zé táo qī ér。
金镳贝带未尝识,白刃杀我穷生为。jīn biāo bèi dài wèi cháng shí,bái rèn shā wǒ qióng shēng wèi。
或闻蕃将负恩泽,号令铁马如风驰。huò wén fān jiāng fù ēn zé,hào lìng tiě mǎ rú fēng chí。
大君年小丞相少,当轴自请都旌旗。dà jūn nián xiǎo chéng xiāng shǎo,dāng zhóu zì qǐng dōu jīng qí。
神锋悉出羽林仗,缋画日月蟠龙螭。shén fēng xī chū yǔ lín zhàng,huì huà rì yuè pán lóng chī。
太宗基业甚牢固,小丑背叛当歼夷。tài zōng jī yè shén láo gù,xiǎo chǒu bèi pàn dāng jiān yí。
禁军近自肃宗置,抑遏辅国争雄雌。jìn jūn jìn zì sù zōng zhì,yì è fǔ guó zhēng xióng cí。
必然大段剪凶逆,须召劲勇持军麾。bì rán dà duàn jiǎn xiōng nì,xū zhào jìn yǒng chí jūn huī。
四方贼垒犹占地,死者暴骨生寒饥。sì fāng zéi lěi yóu zhàn dì,sǐ zhě bào gǔ shēng hán jī。
归来辄拟荷锄笠,诟吏已责租钱迟。guī lái zhé nǐ hé chú lì,gòu lì yǐ zé zū qián chí。
兴师十万一日费,不啻千金何以支。xīng shī shí wàn yī rì fèi,bù chì qiān jīn hé yǐ zhī。
只今利口且箕敛,何暇俯首哀茕嫠。zhǐ jīn lì kǒu qiě jī liǎn,hé xiá fǔ shǒu āi qióng lí。
均荒补败岂无术,布在方册撑颓巇。jūn huāng bǔ bài qǐ wú shù,bù zài fāng cè chēng tuí xī。
冰霜襦裤易反掌,白面诸郎殊不知。bīng shuāng rú kù yì fǎn zhǎng,bái miàn zhū láng shū bù zhī。
江湖散人悲古道,悠悠幸寄羲皇傲。jiāng hú sàn rén bēi gǔ dào,yōu yōu xìng jì xī huáng ào。
官家未议活苍生,拜赐江湖散人号。guān jiā wèi yì huó cāng shēng,bài cì jiāng hú sàn rén hào。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

秋赋有期因寄袭美

陆龟蒙

云似无心水似闲,忽思名在贡书间。yún shì wú xīn shuǐ shì xián,hū sī míng zài gòng shū jiān。
烟霞鹿弁聊悬著,邻里渔舠暂解还。yān xiá lù biàn liáo xuán zhù,lín lǐ yú dāo zàn jiě hái。
文章病来犹满箧,药苗衰后即离山。wén zhāng bìng lái yóu mǎn qiè,yào miáo shuāi hòu jí lí shān。
广寒宫树枝多少,风送高低便可攀。guǎng hán gōng shù zhī duō shǎo,fēng sòng gāo dī biàn kě pān。

和袭美新秋即事次韵三首

陆龟蒙

心似孤云任所之,世尘中更有谁知。xīn shì gū yún rèn suǒ zhī,shì chén zhōng gèng yǒu shuí zhī。
愁寻冷落惊双鬓,病得清凉减四支。chóu xún lěng luò jīng shuāng bìn,bìng dé qīng liáng jiǎn sì zhī。
怀旧药溪终独往,宿枯杉寺已频期。huái jiù yào xī zhōng dú wǎng,sù kū shān sì yǐ pín qī。
兼须为月求高处,即是霜轮杀满时。jiān xū wèi yuè qiú gāo chù,jí shì shuāng lún shā mǎn shí。

和袭美新秋即事次韵三首

陆龟蒙

帆楫衣裳尽钓徒,往来踪迹遍三吴。fān jí yī shang jǐn diào tú,wǎng lái zōng jì biàn sān wú。
闲中展卷兴亡小,醉后题诗点画粗。xián zhōng zhǎn juǎn xīng wáng xiǎo,zuì hòu tí shī diǎn huà cū。
松岛伴谭多道气,竹窗孤梦岂良图。sōng dǎo bàn tán duō dào qì,zhú chuāng gū mèng qǐ liáng tú。
还须待致升平了,即往扁舟放五湖。hái xū dài zhì shēng píng le,jí wǎng biǎn zhōu fàng wǔ hú。

和袭美新秋即事次韵三首

陆龟蒙

声利从来解破除,秋滩唯忆下桐庐。shēng lì cóng lái jiě pò chú,qiū tān wéi yì xià tóng lú。
鸬鹚阵合残阳少,蜻蛚吟高冷雨疏。lú cí zhèn hé cán yáng shǎo,qīng liè yín gāo lěng yǔ shū。
辩伏南华论指指,才非玄晏借书书。biàn fú nán huá lùn zhǐ zhǐ,cái fēi xuán yàn jiè shū shū。
当时任使真堪笑,波上三年学炙鱼。dāng shí rèn shǐ zhēn kān xiào,bō shàng sān nián xué zhì yú。

和袭美赠南阳润卿将归雷平

陆龟蒙

朝市山林隐一般,却归那减卧云欢。cháo shì shān lín yǐn yī bān,què guī nà jiǎn wò yún huān。
堕阶红叶谁收得,半盎清醪客酹乾。duò jiē hóng yè shuí shōu dé,bàn àng qīng láo kè lèi qián。
玉笈诗成吟处晓,金沙泉落梦中寒。yù jí shī chéng yín chù xiǎo,jīn shā quán luò mèng zhōng hán。
真仙若降如相问,曾步星罡绕醮坛。zhēn xiān ruò jiàng rú xiāng wèn,céng bù xīng gāng rào jiào tán。

顾道士亡弟子奉束帛乞铭于袭美因赋戏赠

陆龟蒙

童初真府召为郎,君与抽毫刻便房。tóng chū zhēn fǔ zhào wèi láng,jūn yǔ chōu háo kè biàn fáng。
亦谓神仙同许郭,不妨才力似班扬。yì wèi shén xiān tóng xǔ guō,bù fáng cái lì shì bān yáng。
比于黄绢词尤妙,酬以霜缣价未当。bǐ yú huáng juàn cí yóu miào,chóu yǐ shuāng jiān jià wèi dāng。
唯我有文无卖处,笔锋销尽墨池荒。wéi wǒ yǒu wén wú mài chù,bǐ fēng xiāo jǐn mò chí huāng。

和访寂上人不遇

陆龟蒙

芭蕉霜后石栏荒,林下无人闭竹房。bā jiāo shuāng hòu shí lán huāng,lín xià wú rén bì zhú fáng。
经抄未成抛素几,锡环应撼过寒塘。jīng chāo wèi chéng pāo sù jǐ,xī huán yīng hàn guò hán táng。
蒲团为拂浮埃散,茶器空怀碧饽香。pú tuán wèi fú fú āi sàn,chá qì kōng huái bì bō xiāng。
早晚却还宗炳社,夜深风雪对禅床。zǎo wǎn què hái zōng bǐng shè,yè shēn fēng xuě duì chán chuáng。

秋夕文宴

陆龟蒙

笔阵初临夜正清,击铜遥认小金钲。bǐ zhèn chū lín yè zhèng qīng,jī tóng yáo rèn xiǎo jīn zhēng。
飞觥壮若游燕市,觅句难于下赵城。fēi gōng zhuàng ruò yóu yàn shì,mì jù nán yú xià zhào chéng。
隔岭故人因会忆,傍檐栖鸟带吟惊。gé lǐng gù rén yīn huì yì,bàng yán qī niǎo dài yín jīng。
梁王座上多词客,五韵甘心第七成。liáng wáng zuò shàng duō cí kè,wǔ yùn gān xīn dì qī chéng。

南阳广文欲于荆襄卜居袭美有赠代酬次韵

陆龟蒙

不知天隐在何乡,且欲烟霞迹暂双。bù zhī tiān yǐn zài hé xiāng,qiě yù yān xiá jì zàn shuāng。
鹤庙未能齐月驭,鹿门聊拟并云窗。hè miào wèi néng qí yuè yù,lù mén liáo nǐ bìng yún chuāng。
藓衔荒磴移桑屐,花浸春醪挹石缸。xiǎn xián huāng dèng yí sāng jī,huā jìn chūn láo yì shí gāng。
莫惜查头容钓伴,也应东印有馀江。mò xī chá tóu róng diào bàn,yě yīng dōng yìn yǒu yú jiāng。

和袭美寄毗陵魏处士朴

陆龟蒙

经苑初成墨沼开,何人林下肯寻来。jīng yuàn chū chéng mò zhǎo kāi,hé rén lín xià kěn xún lái。
若非宗测图山后,即是韩康卖药回。ruò fēi zōng cè tú shān hòu,jí shì hán kāng mài yào huí。
溪籁自吟朱鹭曲,沙云还作白鸥媒。xī lài zì yín zhū lù qū,shā yún hái zuò bái ōu méi。
唯应地主公田熟,时送君家曲糵材。wéi yīng dì zhǔ gōng tián shú,shí sòng jūn jiā qū niè cái。

和袭美初冬偶作寄南阳润卿次韵

陆龟蒙

逐日生涯敢计冬,可嗟寒事落然空。zhú rì shēng yá gǎn jì dōng,kě jiē hán shì luò rán kōng。
窗怜返照缘书小,庭喜新霜为橘红。chuāng lián fǎn zhào yuán shū xiǎo,tíng xǐ xīn shuāng wèi jú hóng。
衰柳尚能和月动,败兰犹拟倩烟笼。shuāi liǔ shàng néng hé yuè dòng,bài lán yóu nǐ qiàn yān lóng。
不知海上今清浅,试与飞书问洛公。bù zhī hǎi shàng jīn qīng qiǎn,shì yǔ fēi shū wèn luò gōng。

和袭美冬晓章上人院

陆龟蒙

山寒偏是晓来多,况值禅窗雪气和。shān hán piān shì xiǎo lái duō,kuàng zhí chán chuāng xuě qì hé。
病客功夫经未演,故人书信纳新磨。bìng kè gōng fū jīng wèi yǎn,gù rén shū xìn nà xīn mó。
闲临静案修茶品,独傍深溪记药科。xián lín jìng àn xiū chá pǐn,dú bàng shēn xī jì yào kē。
从此逍遥知有地,更乘清月伴君过。cóng cǐ xiāo yáo zhī yǒu dì,gèng chéng qīng yuè bàn jūn guò。

和袭美寄题镜岩周尊师所居

陆龟蒙

见说身轻鹤不如,石房无侣共云居。jiàn shuō shēn qīng hè bù rú,shí fáng wú lǚ gòng yún jū。
清晨自削灵香柹,独夜空吟碧落书。qīng chén zì xuē líng xiāng shì,dú yè kōng yín bì luò shū。
十洞飞精应遍吸,一簪秋发未曾梳。shí dòng fēi jīng yīng biàn xī,yī zān qiū fā wèi céng shū。
知君便入悬珠会,早晚东骑白鲤鱼。zhī jūn biàn rù xuán zhū huì,zǎo wǎn dōng qí bái lǐ yú。

寒夜文宴得惊字

陆龟蒙

各将寒调触诗情,旋见微澌入砚生。gè jiāng hán diào chù shī qíng,xuán jiàn wēi sī rù yàn shēng。
霜月满庭人暂起,汀洲半夜雁初惊。shuāng yuè mǎn tíng rén zàn qǐ,tīng zhōu bàn yè yàn chū jīng。
三秋每为仙题想,一日多因累句倾。sān qiū měi wèi xiān tí xiǎng,yī rì duō yīn lèi jù qīng。
千里建康衰草外,含毫谁是忆昭明。qiān lǐ jiàn kāng shuāi cǎo wài,hán háo shuí shì yì zhāo míng。

送润卿还华阳

陆龟蒙

何事轻舟近腊回,茅家兄弟欲归来。hé shì qīng zhōu jìn là huí,máo jiā xiōng dì yù guī lái。
封题玉洞虚无奏,点检霜坛沆瀣杯。fēng tí yù dòng xū wú zòu,diǎn jiǎn shuāng tán hàng xiè bēi。
云肆先生分气调,山图公子爱词才。yún sì xiān shēng fēn qì diào,shān tú gōng zi ài cí cái。
殷勤为向东乡荐,洒扫含真雪后台。yīn qín wèi xiàng dōng xiāng jiàn,sǎ sǎo hán zhēn xuě hòu tái。