古诗词

五歌放牛

陆龟蒙

自春徂秋天弗雨,廉廉早稻才遮亩。zì chūn cú qiū tiān fú yǔ,lián lián zǎo dào cái zhē mǔ。
芒粒稀疏熟更轻,地与禾头不相拄。máng lì xī shū shú gèng qīng,dì yǔ hé tóu bù xiāng zhǔ。
我来愁筑心如堵,更听农夫夜深语。wǒ lái chóu zhù xīn rú dǔ,gèng tīng nóng fū yè shēn yǔ。
凶年是物即为灾,百阵野凫千穴鼠。xiōng nián shì wù jí wèi zāi,bǎi zhèn yě fú qiān xué shǔ。
平明抱杖入田中,十穗萧条九穗空。píng míng bào zhàng rù tián zhōng,shí suì xiāo tiáo jiǔ suì kōng。
敢言一岁囷仓实,不了如今朝暮舂。gǎn yán yī suì qūn cāng shí,bù le rú jīn cháo mù chōng。
天职谁司下民籍,苟有区区宜㭊㭊。tiān zhí shuí sī xià mín jí,gǒu yǒu qū qū yí。
本作耕耘意若何,虫豸兼教食人食。běn zuò gēng yún yì ruò hé,chóng zhì jiān jiào shí rén shí。
古者为邦须蓄积,鲁饥尚责如齐籴。gǔ zhě wèi bāng xū xù jī,lǔ jī shàng zé rú qí dí。
今之为政异当时,一任流离恣徵索。jīn zhī wèi zhèng yì dāng shí,yī rèn liú lí zì zhēng suǒ。
平生幸遇华阳客,向日餐霞转肥白。píng shēng xìng yù huá yáng kè,xiàng rì cān xiá zhuǎn féi bái。
欲卖耕牛弃水田,移家且傍三茅宅。yù mài gēng niú qì shuǐ tián,yí jiā qiě bàng sān máo zhái。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

石竹花咏

陆龟蒙

曾看南朝画国娃,古萝衣上碎明霞。céng kàn nán cháo huà guó wá,gǔ luó yī shàng suì míng xiá。
而今莫共金钱斗,买却春风是此花。ér jīn mò gòng jīn qián dòu,mǎi què chūn fēng shì cǐ huā。

和袭美友人许惠酒以诗徵之

陆龟蒙

冻醪初漉嫩如春,轻蚁漂漂杂蕊尘。dòng láo chū lù nèn rú chūn,qīng yǐ piāo piāo zá ruǐ chén。
得伴方平同一醉,明朝应作蔡经身。dé bàn fāng píng tóng yī zuì,míng cháo yīng zuò cài jīng shēn。

闻圆载上人挟儒书洎释典归日本国更作一绝以送

陆龟蒙

九流三藏一时倾,万轴光凌渤澥声。jiǔ liú sān cáng yī shí qīng,wàn zhóu guāng líng bó xiè shēng。
从此遗编东去后,却应荒外有诸生。cóng cǐ yí biān dōng qù hòu,què yīng huāng wài yǒu zhū shēng。

闲吟

陆龟蒙

闲吟料得三更尽,始把孤灯背竹窗。xián yín liào dé sān gèng jǐn,shǐ bǎ gū dēng bèi zhú chuāng。
一夜西风高浪起,不教归梦过寒江。yī yè xī fēng gāo làng qǐ,bù jiào guī mèng guò hán jiāng。

秘色越器

陆龟蒙

九秋风露越窑开,夺得千峰翠色来。jiǔ qiū fēng lù yuè yáo kāi,duó dé qiān fēng cuì sè lái。
好向中宵盛沆瀣,共嵇中散斗遗杯。hǎo xiàng zhōng xiāo shèng hàng xiè,gòng jī zhōng sàn dòu yí bēi。

景阳宫井

陆龟蒙

古堞烟埋宫井树,陈主吴姬堕泉处。gǔ dié yān mái gōng jǐng shù,chén zhǔ wú jī duò quán chù。
舜没苍梧万里云,却不闻将二妃去。shùn méi cāng wú wàn lǐ yún,què bù wén jiāng èr fēi qù。

江南二首

陆龟蒙

便风船尾香粳熟,细雨层头赤鲤跳。biàn fēng chuán wěi xiāng jīng shú,xì yǔ céng tóu chì lǐ tiào。
待得江餐闲望足,日斜方动木兰桡。dài dé jiāng cān xián wàng zú,rì xié fāng dòng mù lán ráo。

江南二首

陆龟蒙

村边紫豆花垂次,岸上红梨叶战初。cūn biān zǐ dòu huā chuí cì,àn shàng hóng lí yè zhàn chū。
莫怪烟中重回首,酒家青纻一行书。mò guài yān zhōng zhòng huí shǒu,jiǔ jiā qīng zhù yī xíng shū。

溪思雨中

陆龟蒙

雨映前山万絇丝,橹声冲破似鸣机。yǔ yìng qián shān wàn qú sī,lǔ shēng chōng pò shì míng jī。
无端织得愁成段,堪作骚人酒病衣。wú duān zhī dé chóu chéng duàn,kān zuò sāo rén jiǔ bìng yī。

江城夜泊

陆龟蒙

漏移寒箭丁丁急,月挂虚弓霭霭明。lòu yí hán jiàn dīng dīng jí,yuè guà xū gōng ǎi ǎi míng。
此夜离魂堪射断,更须江笛两三声。cǐ yè lí hún kān shè duàn,gèng xū jiāng dí liǎng sān shēng。

宫人斜

陆龟蒙

草著愁烟似不春,晚莺哀怨问行人。cǎo zhù chóu yān shì bù chūn,wǎn yīng āi yuàn wèn xíng rén。
须知一种埋香骨,犹胜昭君作虏尘。xū zhī yī zhǒng mái xiāng gǔ,yóu shèng zhāo jūn zuò lǔ chén。

送棋客

陆龟蒙

满目山川似势棋,况当秋雁正斜飞。mǎn mù shān chuān shì shì qí,kuàng dāng qiū yàn zhèng xié fēi。
金门若召羊玄保,赌取江东太守归。jīn mén ruò zhào yáng xuán bǎo,dǔ qǔ jiāng dōng tài shǒu guī。

上清

陆龟蒙

玉林风露寂寥清,仙妃对月闲吹笙。yù lín fēng lù jì liáo qīng,xiān fēi duì yuè xián chuī shēng。
新篁冷涩曲未尽,细拂云枝栖凤惊。xīn huáng lěng sè qū wèi jǐn,xì fú yún zhī qī fèng jīng。

秋荷

陆龟蒙

蒲茸承露有佳色,茭叶束烟如效颦。pú rōng chéng lù yǒu jiā sè,jiāo yè shù yān rú xiào pín。
盈盈一水不得渡,冷翠遗香愁向人。yíng yíng yī shuǐ bù dé dù,lěng cuì yí xiāng chóu xiàng rén。

有别二首

陆龟蒙

且将丝䋏系兰舟,醉下烟汀减去愁。qiě jiāng sī zuó xì lán zhōu,zuì xià yān tīng jiǎn qù chóu。
江上有楼君莫上,落花随浪正东流。jiāng shàng yǒu lóu jūn mò shàng,luò huā suí làng zhèng dōng liú。