古诗词

战秋辞

陆龟蒙

八月空堂,前临隙荒。bā yuè kōng táng,qián lín xì huāng。
抽关散扇,晨乌未光。chōu guān sàn shàn,chén wū wèi guāng。
左右物态,森疏强梁。zuǒ yòu wù tài,sēn shū qiáng liáng。
天随子爽駴恂慄,恍军庸之我当。tiān suí zi shuǎng hài xún lì,huǎng jūn yōng zhī wǒ dāng。
濠然而沟,垒然而墙。háo rán ér gōu,lěi rán ér qiáng。
纛然而桂,队然而篁。dào rán ér guì,duì rán ér huáng。
杉巉攒矛,蕉标建常。shān chán zǎn máo,jiāo biāo jiàn cháng。
槁艾矢束,矫蔓弦张。gǎo ài shǐ shù,jiǎo màn xián zhāng。
蛙合助吹,鸟分启行。wā hé zhù chuī,niǎo fēn qǐ xíng。
若革进而金止,固违阴而就阳。ruò gé jìn ér jīn zhǐ,gù wéi yīn ér jiù yáng。
无何,云颜师,风旨伯,苍茫惨澹,隳危摵划。wú hé,yún yán shī,fēng zhǐ bó,cāng máng cǎn dàn,huī wēi shè huà。
烟蒙上焚,雨阵下棘。yān méng shàng fén,yǔ zhèn xià jí。
如濠者注,如垒者辟,如纛者亚,如队者析,如矛者折,如常者拆,如矢者仆,如弦者磔,如吹者喑,如行者惕,石有发兮尽累,木有耳兮咸馘。rú háo zhě zhù,rú lěi zhě pì,rú dào zhě yà,rú duì zhě xī,rú máo zhě zhé,rú cháng zhě chāi,rú shǐ zhě pū,rú xián zhě zhé,rú chuī zhě yīn,rú xíng zhě tì,shí yǒu fā xī jǐn lèi,mù yǒu ěr xī xián guó。
云风雨烟,乘胜之势骄。yún fēng yǔ yān,chéng shèng zhī shì jiāo。
杉篁蕉蔓,败北之气摵。shān huáng jiāo màn,bài běi zhī qì shè。
天随子曰:吁!tiān suí zi yuē xū!
秋无神则已,如其有神,吾为尔羞之。qiū wú shén zé yǐ,rú qí yǒu shén,wú wèi ěr xiū zhī。
南北畿圻,盗兴五期。nán běi jī qí,dào xīng wǔ qī。
方州大都,虎节龙旗。fāng zhōu dà dōu,hǔ jié lóng qí。
瓦解冰碎,瓜分豆离。wǎ jiě bīng suì,guā fēn dòu lí。
斧抵耋老,干穿乳儿。fǔ dǐ dié lǎo,gàn chuān rǔ ér。
昨宇今烬,朝人暮尸。zuó yǔ jīn jìn,cháo rén mù shī。
万犊一啖,千仓一炊。wàn dú yī dàn,qiān cāng yī chuī。
扰践边朔,歼伤蜑夷。rǎo jiàn biān shuò,jiān shāng dàn yí。
制质守帅,披攘城池。zhì zhì shǒu shuài,pī rǎng chéng chí。
弓弮不刓,甲缀不离。gōng quān bù wán,jiǎ zhuì bù lí。
凶渠歌笑,裂地无疑。xiōng qú gē xiào,liè dì wú yí。
天有四序,秋为司刑。tiān yǒu sì xù,qiū wèi sī xíng。
少昊负扆,亲朝百灵。shǎo hào fù yǐ,qīn cháo bǎi líng。
蓐收相臣,太白将星。rù shōu xiāng chén,tài bái jiāng xīng。
可霾可电,可风可霆。kě mái kě diàn,kě fēng kě tíng。
可堑溺颠陷,可夭札迷冥。kě qiàn nì diān xiàn,kě yāo zhá mí míng。
曾忘鏖剪,自意澄宁。céng wàng áo jiǎn,zì yì chéng níng。
苟蜡礼之云责,触天怒而谁丁。gǒu là lǐ zhī yún zé,chù tiān nù ér shuí dīng。
奈何欺荒庭,凌坏砌,摋崇茝,批宿蕙。nài hé qī huāng tíng,líng huài qì,sà chóng chǎi,pī sù huì。
揭编茅而逞力,断纬萧而作势。jiē biān máo ér chěng lì,duàn wěi xiāo ér zuò shì。
不过约弱欹垂,戕残废替。bù guò yuē ruò yī chuí,qiāng cán fèi tì。
可谓弃其本而趋其末,舍其大而从其细也。kě wèi qì qí běn ér qū qí mò,shě qí dà ér cóng qí xì yě。
辞犹未已,色若愧耻。cí yóu wèi yǐ,sè ruò kuì chǐ。
于是堕者止,偃者起。yú shì duò zhě zhǐ,yǎn zhě qǐ。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞鸣雁行

陆龟蒙

朔风动地来,吹起沙上声。shuò fēng dòng dì lái,chuī qǐ shā shàng shēng。
闺中有边思,玉箸此时横。guī zhōng yǒu biān sī,yù zhù cǐ shí héng。
莫怕儿女恨,主人烹不鸣。mò pà ér nǚ hèn,zhǔ rén pēng bù míng。

大子夜歌二首·其二

陆龟蒙

丝竹发歌响,假器扬清音。sī zhú fā gē xiǎng,jiǎ qì yáng qīng yīn。
不知歌谣妙,声势出口心。bù zhī gē yáo miào,shēng shì chū kǒu xīn。

回文

陆龟蒙

静烟临碧树,残雪背晴楼。jìng yān lín bì shù,cán xuě bèi qíng lóu。
冷天侵极戍,寒月对行舟。lěng tiān qīn jí shù,hán yuè duì xíng zhōu。