古诗词

奉酬袭美苦雨见寄

陆龟蒙

松篁交加午阴黑,别是江南烟霭国。sōng huáng jiāo jiā wǔ yīn hēi,bié shì jiāng nán yān ǎi guó。
顽云猛雨更相欺,声似虓号色如墨。wán yún měng yǔ gèng xiāng qī,shēng shì xiāo hào sè rú mò。
茅茨裛烂檐生衣,夜夜化为萤火飞。máo cí yì làn yán shēng yī,yè yè huà wèi yíng huǒ fēi。
萤飞渐多屋渐薄,一注愁霖当面落。yíng fēi jiàn duō wū jiàn báo,yī zhù chóu lín dāng miàn luò。
愁霖愁霖尔何错,灭顶于余奚所作。chóu lín chóu lín ěr hé cuò,miè dǐng yú yú xī suǒ zuò。
既不能赋似陈思王,又不能诗似谢康乐。jì bù néng fù shì chén sī wáng,yòu bù néng shī shì xiè kāng lè。
昔年尝过杜子美,亦得高歌破印纸。xī nián cháng guò dù zi měi,yì dé gāo gē pò yìn zhǐ。
惯曾掀搅大笔多,为我才情也如此。guàn céng xiān jiǎo dà bǐ duō,wèi wǒ cái qíng yě rú cǐ。
高揖愁霖词未已,披文忽自皮夫子。gāo yī chóu lín cí wèi yǐ,pī wén hū zì pí fū zi。
哀弦怨柱合为吟,㤞我穷栖蓬藋里。āi xián yuàn zhù hé wèi yín,chà wǒ qióng qī péng diào lǐ。
初悲湿翼何由起,末欲笺天叩天耳。chū bēi shī yì hé yóu qǐ,mò yù jiān tiān kòu tiān ěr。
其如玉女正投壶,笑电霏霏作天喜。qí rú yù nǚ zhèng tóu hú,xiào diàn fēi fēi zuò tiān xǐ。
我本曾无一棱田,平生啸傲空渔船。wǒ běn céng wú yī léng tián,píng shēng xiào ào kōng yú chuán。
有时赤脚弄明月,踏破五湖光底天。yǒu shí chì jiǎo nòng míng yuè,tà pò wǔ hú guāng dǐ tiān。
去岁王师东下急,输兵粟尽民相泣。qù suì wáng shī dōng xià jí,shū bīng sù jǐn mín xiāng qì。
伊予不战不耕人,敢怨烝黎无糁粒。yī yǔ bù zhàn bù gēng rén,gǎn yuàn zhēng lí wú sǎn lì。
不然受性圆如规,千姿万态分毫厘。bù rán shòu xìng yuán rú guī,qiān zī wàn tài fēn háo lí。
唾壶虎子尽能执,舐痔折枝无所辞。tuò hú hǔ zi jǐn néng zhí,shì zhì zhé zhī wú suǒ cí。
有头强方心强直,撑拄颓风不量力。yǒu tóu qiáng fāng xīn qiáng zhí,chēng zhǔ tuí fēng bù liàng lì。
自爱垂名野史中,宁论抱困荒城侧。zì ài chuí míng yě shǐ zhōng,níng lùn bào kùn huāng chéng cè。
唯君浩叹非庸人,分衣辍饮来相亲。wéi jūn hào tàn fēi yōng rén,fēn yī chuò yǐn lái xiāng qīn。
横眠木榻忘华荐,对食露葵轻八珍。héng mián mù tà wàng huá jiàn,duì shí lù kuí qīng bā zhēn。
欲穷玄,凤未白,欲怀仙,鲸尚隔。yù qióng xuán,fèng wèi bái,yù huái xiān,jīng shàng gé。
不如驱入醉乡中,只恐醉乡田地窄。bù rú qū rù zuì xiāng zhōng,zhǐ kǒng zuì xiāng tián dì zhǎi。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

白莲

陆龟蒙

素花多蒙别艳欺,此花端合在瑶池。sù huā duō méng bié yàn qī,cǐ huā duān hé zài yáo chí。
无情有恨何人觉?月晓风清欲堕时。wú qíng yǒu hèn hé rén jué?yuè xiǎo fēng qīng yù duò shí。

袭美以纱巾见惠继以雅音,因次韵酬谢

陆龟蒙

薄如蝉翅背斜阳,不称春前赠罱郎。báo rú chán chì bèi xié yáng,bù chēng chūn qián zèng lǎn láng。
初觉顶寒生远吹, 预忧头白透新霜。chū jué dǐng hán shēng yuǎn chuī,yù yōu tóu bái tòu xīn shuāng。
堪窥水槛澄波影,好拂花墙亚蕊香。kān kuī shuǐ kǎn chéng bō yǐng,hǎo fú huā qiáng yà ruǐ xiāng。
知有芙蓉留自戴,欲峨烟雾访黄房。zhī yǒu fú róng liú zì dài,yù é yān wù fǎng huáng fáng。

渔具诗其一十四舴艋

陆龟蒙

篷棹两三事,天然相与闲。péng zhào liǎng sān shì,tiān rán xiāng yǔ xián。
朝随稚子去,暮唱菱歌还。cháo suí zhì zi qù,mù chàng líng gē hái。
倚石迟后侣,徐桡供远山。yǐ shí chí hòu lǚ,xú ráo gōng yuǎn shān。
君看万斛载,沈溺须臾间。jūn kàn wàn hú zài,shěn nì xū yú jiān。

奉和袭美酒中十咏酒篘

陆龟蒙

山斋酝方熟,野童编近成。shān zhāi yùn fāng shú,yě tóng biān jìn chéng。
持来欢伯内,坐使贤人清。chí lái huān bó nèi,zuò shǐ xián rén qīng。
不待盎中满,旋供花下倾。bù dài àng zhōng mǎn,xuán gōng huā xià qīng。
汪汪日可挹,未羡黄金籯。wāng wāng rì kě yì,wèi xiàn huáng jīn yíng。

奉和袭美酒中十咏酒楼

陆龟蒙

百尺江上起,东风吹酒香。bǎi chǐ jiāng shàng qǐ,dōng fēng chuī jiǔ xiāng。
行人落帆上,远树涵残阳。xíng rén luò fān shàng,yuǎn shù hán cán yáng。
凝睇复凝睇,一觞还一觞。níng dì fù níng dì,yī shāng hái yī shāng。
须知凭栏客,不醉难为肠。xū zhī píng lán kè,bù zuì nán wèi cháng。

添酒中六咏其二酒龙

陆龟蒙

铜雀羽仪丽,金龙光彩奇。tóng què yǔ yí lì,jīn lóng guāng cǎi qí。
潜倾邺宫酒,忽作商庭漦。qián qīng yè gōng jiǔ,hū zuò shāng tíng chí。
若怒鳞甲赤,如酣头角垂。ruò nù lín jiǎ chì,rú hān tóu jiǎo chuí。
君臣坐相灭,安用骄奢为。jūn chén zuò xiāng miè,ān yòng jiāo shē wèi。

添酒中六咏其二酒龙

陆龟蒙

景山实名士,所玩垂清尘。jǐng shān shí míng shì,suǒ wán chuí qīng chén。
尝作酒家语,自言中圣人。cháng zuò jiǔ jiā yǔ,zì yán zhōng shèng rén。
奇器质含古,挫糟未应醇。qí qì zhì hán gǔ,cuò zāo wèi yīng chún。
唯怀魏公子,即此飞觞频。wéi huái wèi gōng zi,jí cǐ fēi shāng pín。

添酒中六咏其二酒龙

陆龟蒙

叔夜傲天壤,不将琴酒疏。shū yè ào tiān rǎng,bù jiāng qín jiǔ shū。
制为酒中物,恐是琴之馀。zhì wèi jiǔ zhōng wù,kǒng shì qín zhī yú。
一弄广陵散,又裁绝交书。yī nòng guǎng líng sàn,yòu cái jué jiāo shū。
颓然掷林下,身世俱何如。tuí rán zhì lín xià,shēn shì jù hé rú。

奉和袭美茶具十咏茶人

陆龟蒙

天赋识灵草,自然钟野姿。tiān fù shí líng cǎo,zì rán zhōng yě zī。
闲来北山下,似与东风期。xián lái běi shān xià,shì yǔ dōng fēng qī。
雨后探芳去,云间幽路危。yǔ hòu tàn fāng qù,yún jiān yōu lù wēi。
唯应报春鸟,得共斯人知。wéi yīng bào chūn niǎo,dé gòng sī rén zhī。

萤诗

陆龟蒙

肖翘虽振羽,戚促尽疑冰。xiào qiào suī zhèn yǔ,qī cù jǐn yí bīng。
风助流还急,烟遮点渐凝。fēng zhù liú hái jí,yān zhē diǎn jiàn níng。
不须轻列宿,才可拟孤灯。bù xū qīng liè sù,cái kě nǐ gū dēng。
莫倚隋家事,曾烦下诏徵。mò yǐ suí jiā shì,céng fán xià zhào zhēng。

陆龟蒙

只凭风作使,全仰柳为都。zhǐ píng fēng zuò shǐ,quán yǎng liǔ wèi dōu。
一腹清何甚,双翎薄更无。yī fù qīng hé shén,shuāng líng báo gèng wú。
伴貂金换酒,并雀画成图。bàn diāo jīn huàn jiǔ,bìng què huà chéng tú。
恐是千年恨,偏令落日呼。kǒng shì qiān nián hèn,piān lìng luò rì hū。

秋热

陆龟蒙

自惜秋捐扇,今来意未衰。zì xī qiū juān shàn,jīn lái yì wèi shuāi。
殷勤付柔握,淅沥待清吹。yīn qín fù róu wò,xī lì dài qīng chuī。
午气朱崖近,宵声白羽随。wǔ qì zhū yá jìn,xiāo shēng bái yǔ suí。
总如南国候,无复婕妤悲。zǒng rú nán guó hòu,wú fù jié yú bēi。

村中晚望

陆龟蒙

抱杖柴门立,江村日易斜。bào zhàng chái mén lì,jiāng cūn rì yì xié。
雁寒犹忆侣,人病更离家。yàn hán yóu yì lǚ,rén bìng gèng lí jiā。
短鬓看成雪,双眸旧有花。duǎn bìn kàn chéng xuě,shuāng móu jiù yǒu huā。
何须万里外,即此是天涯。hé xū wàn lǐ wài,jí cǐ shì tiān yá。

四明山诗石窗

陆龟蒙

石窗何处见,万仞倚晴虚。shí chuāng hé chù jiàn,wàn rèn yǐ qíng xū。
积霭迷青璅,残霞动绮疏。jī ǎi mí qīng suǒ,cán xiá dòng qǐ shū。
山应列圆峤,宫便接方诸。shān yīng liè yuán jiào,gōng biàn jiē fāng zhū。
只有三奔客,时来教隐书。zhǐ yǒu sān bēn kè,shí lái jiào yǐn shū。

四明山诗过云

陆龟蒙

相访一程云,云深路仅分。xiāng fǎng yī chéng yún,yún shēn lù jǐn fēn。
啸台随日辨,樵斧带风闻。xiào tái suí rì biàn,qiáo fǔ dài fēng wén。
晓着衣全湿,寒冲酒不醺。xiǎo zhe yī quán shī,hán chōng jiǔ bù xūn。
几回归思静,仿佛见苏君。jǐ huí guī sī jìng,fǎng fú jiàn sū jūn。
4831234567»