古诗词

开元寺楼看雨联句

陆龟蒙

海上风雨来,掀轰杂飞电。hǎi shàng fēng yǔ lái,xiān hōng zá fēi diàn。
登楼一凭槛,满眼蛟龙战。dēng lóu yī píng kǎn,mǎn yǎn jiāo lóng zhàn。
须臾造化惨,倏忽堪舆变。xū yú zào huà cǎn,shū hū kān yú biàn。
万户响戈鋋,千家披组练。wàn hù xiǎng gē chán,qiān jiā pī zǔ liàn。
群飞抛轮石,杂下攻城箭。qún fēi pāo lún shí,zá xià gōng chéng jiàn。
点急似摧胸,行斜如中面。diǎn jí shì cuī xiōng,xíng xié rú zhōng miàn。
细洒魂空冷,横飘目能眩。xì sǎ hún kōng lěng,héng piāo mù néng xuàn。
垂檐珂佩喧,㩧瓦珠玑溅。chuí yán kē pèi xuān,bó wǎ zhū jī jiàn。
无言九陔远,瞬息驰应遍。wú yán jiǔ gāi yuǎn,shùn xī chí yīng biàn。
密处正垂縆,微时又悬线。mì chù zhèng chuí gēng,wēi shí yòu xuán xiàn。
写作玉界破,吹为羽林旋。xiě zuò yù jiè pò,chuī wèi yǔ lín xuán。
翻伤列缺劳,却怕丰隆倦。fān shāng liè quē láo,què pà fēng lóng juàn。
遥瞻山露色,渐觉云成片。yáo zhān shān lù sè,jiàn jué yún chéng piàn。
远树欲鸣蝉,深檐尚藏燕。yuǎn shù yù míng chán,shēn yán shàng cáng yàn。
残雷隐辚尽,反照依微见。cán léi yǐn lín jǐn,fǎn zhào yī wēi jiàn。
天光洁似磨,湖彩熟于练。tiān guāng jié shì mó,hú cǎi shú yú liàn。
疏帆逗前渚,晚磬分凉殿。shū fān dòu qián zhǔ,wǎn qìng fēn liáng diàn。
接思强挥毫,窥词几焚研。jiē sī qiáng huī háo,kuī cí jǐ fén yán。
佶栗乌皮几,轻明白羽扇。jí lì wū pí jǐ,qīng míng bái yǔ shàn。
毕景好疏吟,馀凉可清宴。bì jǐng hǎo shū yín,yú liáng kě qīng yàn。
君携下高磴,僧引还深院。jūn xié xià gāo dèng,sēng yǐn hái shēn yuàn。
驳藓净铺筵,低松湿垂鬋。bó xiǎn jìng pù yán,dī sōng shī chuí jiǎn。
斋明乍虚豁,林霁逾葱茜。zhāi míng zhà xū huō,lín jì yú cōng qiàn。
早晚重登临,欲去多离恋。zǎo wǎn zhòng dēng lín,yù qù duō lí liàn。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞鸣雁行

陆龟蒙

朔风动地来,吹起沙上声。shuò fēng dòng dì lái,chuī qǐ shā shàng shēng。
闺中有边思,玉箸此时横。guī zhōng yǒu biān sī,yù zhù cǐ shí héng。
莫怕儿女恨,主人烹不鸣。mò pà ér nǚ hèn,zhǔ rén pēng bù míng。

大子夜歌二首·其二

陆龟蒙

丝竹发歌响,假器扬清音。sī zhú fā gē xiǎng,jiǎ qì yáng qīng yīn。
不知歌谣妙,声势出口心。bù zhī gē yáo miào,shēng shì chū kǒu xīn。

回文

陆龟蒙

静烟临碧树,残雪背晴楼。jìng yān lín bì shù,cán xuě bèi qíng lóu。
冷天侵极戍,寒月对行舟。lěng tiān qīn jí shù,hán yuè duì xíng zhōu。