古诗词

诗三百三首

寒山

赫赫谁{盧瓦}肆,其酒甚浓厚。hè hè shuí lú wǎ sì,qí jiǔ shén nóng hòu。
可怜高幡帜,极目平升斗。kě lián gāo fān zhì,jí mù píng shēng dòu。
何意讶不售,其家多猛狗。hé yì yà bù shòu,qí jiā duō měng gǒu。
童子欲来沽,狗咬便是走。tóng zi yù lái gū,gǒu yǎo biàn shì zǒu。
寒山

寒山

寒山(生卒年不详),字、号均不详,唐代长安(今陕西西安)人。出身于官宦人家,多次投考不第,后出家,三十岁后隐居于浙东天台山,享年一百多岁。严振非《寒山子身世考》中更以《北史》、《隋书》等大量史料与寒山诗相印证,指出寒山乃为隋皇室后裔杨瓒之子杨温,因遭皇室内的妒忌与排挤及佛教思想影响而遁入空门,隐于天台山寒岩。这位富有神话色彩的唐代诗人,曾经一度被世人冷落,然而随着二十世纪的到来,其诗却越来越多地被世人接受并广泛流传。正如其诗所写:“有人笑我诗,我诗合典雅。不烦郑氏笺,岂用毛公解。” 寒山的作品>>

猜您喜欢

诗三百三首

寒山

闲自访高僧,烟山万万层。xián zì fǎng gāo sēng,yān shān wàn wàn céng。
师亲指归路,月挂一轮灯。shī qīn zhǐ guī lù,yuè guà yī lún dēng。

诗三百三首

寒山

闲游华顶上,日朗昼光辉。xián yóu huá dǐng shàng,rì lǎng zhòu guāng huī。
四顾晴空里,白云同鹤飞。sì gù qíng kōng lǐ,bái yún tóng hè fēi。

诗三百三首

寒山

世有多事人,广学诸知见。shì yǒu duō shì rén,guǎng xué zhū zhī jiàn。
不识本真性,与道转悬远。bù shí běn zhēn xìng,yǔ dào zhuǎn xuán yuǎn。
若能明实相,岂用陈虚愿。ruò néng míng shí xiāng,qǐ yòng chén xū yuàn。
一念了自心,开佛之知见。yī niàn le zì xīn,kāi fú zhī zhī jiàn。

诗三百三首

寒山

寒山有一宅,宅中无阑隔。hán shān yǒu yī zhái,zhái zhōng wú lán gé。
六门左右通,堂中见天碧。liù mén zuǒ yòu tōng,táng zhōng jiàn tiān bì。
房房虚索索,东壁打西壁。fáng fáng xū suǒ suǒ,dōng bì dǎ xī bì。
其中一物无,免被人来惜。qí zhōng yī wù wú,miǎn bèi rén lái xī。
寒到烧软火,饥来煮菜吃。hán dào shāo ruǎn huǒ,jī lái zhǔ cài chī。
不学田舍翁,广置牛庄宅。bù xué tián shě wēng,guǎng zhì niú zhuāng zhái。
尽作地狱业,一入何曾极。jǐn zuò dì yù yè,yī rù hé céng jí。
好好善思量,思量知轨则。hǎo hǎo shàn sī liàng,sī liàng zhī guǐ zé。

诗三百三首

寒山

侬家暂下山,入到城隍里。nóng jiā zàn xià shān,rù dào chéng huáng lǐ。
逢见一群女,端正容貌美。féng jiàn yī qún nǚ,duān zhèng róng mào měi。
头戴蜀样花,燕脂涂粉腻。tóu dài shǔ yàng huā,yàn zhī tú fěn nì。
金钏镂银朵,罗衣绯红紫。jīn chuàn lòu yín duǒ,luó yī fēi hóng zǐ。
朱颜类神仙,香带氛氲气。zhū yán lèi shén xiān,xiāng dài fēn yūn qì。
时人皆顾盼,痴爱染心意。shí rén jiē gù pàn,chī ài rǎn xīn yì。
谓言世无双,魂影随他去。wèi yán shì wú shuāng,hún yǐng suí tā qù。
狗咬枯骨头,虚自舐唇齿。gǒu yǎo kū gǔ tóu,xū zì shì chún chǐ。
不解返思量,与畜何曾异。bù jiě fǎn sī liàng,yǔ chù hé céng yì。
今成白发婆,老陋若精魅。jīn chéng bái fā pó,lǎo lòu ruò jīng mèi。
无始由狗心,不超解脱地。wú shǐ yóu gǒu xīn,bù chāo jiě tuō dì。

诗三百三首

寒山

一自遁寒山,养命餐山果。yī zì dùn hán shān,yǎng mìng cān shān guǒ。
平生何所忧,此世随缘过。píng shēng hé suǒ yōu,cǐ shì suí yuán guò。
日月如逝川,光阴石中火。rì yuè rú shì chuān,guāng yīn shí zhōng huǒ。
任你天地移,我畅岩中坐。rèn nǐ tiān dì yí,wǒ chàng yán zhōng zuò。

诗三百三首

寒山

自闻梁朝日,四依诸贤士。zì wén liáng cháo rì,sì yī zhū xián shì。
宝志万回师,四仙傅大士。bǎo zhì wàn huí shī,sì xiān fù dà shì。
显扬一代教,作时如来使。xiǎn yáng yī dài jiào,zuò shí rú lái shǐ。
造建僧伽蓝,信心归佛理。zào jiàn sēng gā lán,xìn xīn guī fú lǐ。
虽乃得如斯,有为多患累。suī nǎi dé rú sī,yǒu wèi duō huàn lèi。
与道殊悬远,折西补东尔。yǔ dào shū xuán yuǎn,zhé xī bǔ dōng ěr。
不达无为功,损多益少利。bù dá wú wèi gōng,sǔn duō yì shǎo lì。
有声而无形,至今何处去。yǒu shēng ér wú xíng,zhì jīn hé chù qù。

诗三百三首

寒山

吁嗟贫复病,为人绝友亲。xū jiē pín fù bìng,wèi rén jué yǒu qīn。
瓮里长无饭,甑中屡生尘。wèng lǐ zhǎng wú fàn,zèng zhōng lǚ shēng chén。
蓬庵不免雨,漏榻劣容身。péng ān bù miǎn yǔ,lòu tà liè róng shēn。
莫怪今憔悴,多愁定损人。mò guài jīn qiáo cuì,duō chóu dìng sǔn rén。

诗三百三首

寒山

养女畏太多,已生须训诱。yǎng nǚ wèi tài duō,yǐ shēng xū xùn yòu。
捺头遣小心,鞭背令缄口。nà tóu qiǎn xiǎo xīn,biān bèi lìng jiān kǒu。
未解乘机杼,那堪事箕帚。wèi jiě chéng jī zhù,nà kān shì jī zhǒu。
张婆语驴驹,汝大不如母。zhāng pó yǔ lǘ jū,rǔ dà bù rú mǔ。

诗三百三首

寒山

秉志不可卷,须知我匪席。bǐng zhì bù kě juǎn,xū zhī wǒ fěi xí。
浪造山林中,独卧盘陀石。làng zào shān lín zhōng,dú wò pán tuó shí。
辩士来劝余,速令受金璧。biàn shì lái quàn yú,sù lìng shòu jīn bì。
凿墙植蓬蒿,若此非有益。záo qiáng zhí péng hāo,ruò cǐ fēi yǒu yì。

诗三百三首

寒山

以我栖迟处,幽深难可论。yǐ wǒ qī chí chù,yōu shēn nán kě lùn。
无风萝自动,不雾竹长昏。wú fēng luó zì dòng,bù wù zhú zhǎng hūn。
涧水缘谁咽,山云忽自屯。jiàn shuǐ yuán shuí yàn,shān yún hū zì tún。
午时庵内坐,始觉日头暾。wǔ shí ān nèi zuò,shǐ jué rì tóu tūn。

诗三百三首

寒山

忆昔遇逢处,人间逐胜游。yì xī yù féng chù,rén jiān zhú shèng yóu。
乐山登万仞,爱水泛千舟。lè shān dēng wàn rèn,ài shuǐ fàn qiān zhōu。
送客琵琶谷,携琴鹦鹉洲。sòng kè pí pá gǔ,xié qín yīng wǔ zhōu。
焉知松树下,抱膝冷飕飕。yān zhī sōng shù xià,bào xī lěng sōu sōu。

诗三百三首

寒山

报汝修道者,进求虚劳神。bào rǔ xiū dào zhě,jìn qiú xū láo shén。
人有精灵物,无字复无文。rén yǒu jīng líng wù,wú zì fù wú wén。
呼时历历应,隐处不居存。hū shí lì lì yīng,yǐn chù bù jū cún。
叮咛善保护,勿令有点痕。dīng níng shàn bǎo hù,wù lìng yǒu diǎn hén。

诗三百三首

寒山

去年春鸟鸣,此时思弟兄。qù nián chūn niǎo míng,cǐ shí sī dì xiōng。
今年秋菊烂,此时思发生。jīn nián qiū jú làn,cǐ shí sī fā shēng。
绿水千肠咽,黄云四面平。lǜ shuǐ qiān cháng yàn,huáng yún sì miàn píng。
哀哉百年内,肠断忆咸京。āi zāi bǎi nián nèi,cháng duàn yì xián jīng。

诗三百三首

寒山

多少天台人,不识寒山子。duō shǎo tiān tái rén,bù shí hán shān zi。
莫知真意度,唤作闲言语。mò zhī zhēn yì dù,huàn zuò xián yán yǔ。