古诗词

晓登迎春阁

刘驾

未栉凭栏眺锦城,烟笼万井二江明。wèi zhì píng lán tiào jǐn chéng,yān lóng wàn jǐng èr jiāng míng。
香风满阁花盈户,树树树梢啼晓莺。xiāng fēng mǎn gé huā yíng hù,shù shù shù shāo tí xiǎo yīng。

刘驾

刘驾,唐(约公元八六七年前后在世)字司南,江东人。生卒年均不详,约唐懿宗咸通中前后在世。与曹邺友善,俱工古风。邺先及第,不忍先归,待于长安。辛文房称其“诗多比兴含蓄,体无定规,兴尽即止,为时所宗。”(《唐才子传》卷七)其诗较有社会内容,如《反贾客乐》反映农民疾苦,《有感》抨击边将腐化,《弃妇》表现对被遗弃妇女的同情,都是晚唐较好的作品。《直斋书录解题》著录有诗集一卷,《全唐诗》录存其诗六十八首,编为一卷。事迹见其《唐乐府十首序)) 、《唐摭言》卷四、《唐才子传》卷七。《全唐诗》录存其诗六十八首,编为一卷。 刘驾的作品>>

猜您喜欢

上巳日

刘驾

上巳曲江滨,喧于市朝路。shàng sì qū jiāng bīn,xuān yú shì cháo lù。
相寻不见者,此地皆相遇。xiāng xún bù jiàn zhě,cǐ dì jiē xiāng yù。
日光去此远,翠幕张如雾。rì guāng qù cǐ yuǎn,cuì mù zhāng rú wù。
何事欢娱中,易觉春城暮。hé shì huān yú zhōng,yì jué chūn chéng mù。
物情重此节,不是爱芳树。wù qíng zhòng cǐ jié,bù shì ài fāng shù。
明日花更多,何人肯回顾。míng rì huā gèng duō,hé rén kěn huí gù。

春台

刘驾

台上树阴合,台前流水多。tái shàng shù yīn hé,tái qián liú shuǐ duō。
青春不出门,坐见野田花。qīng chūn bù chū mén,zuò jiàn yě tián huā。
谁能学公子,走马逐香车。shuí néng xué gōng zi,zǒu mǎ zhú xiāng chē。
六街尘满衣,鼓绝方还家。liù jiē chén mǎn yī,gǔ jué fāng hái jiā。

钓台怀古

刘驾

澄流可濯缨,严子但垂纶。chéng liú kě zhuó yīng,yán zi dàn chuí lún。
孤坐九层石,远笑清渭滨。gū zuò jiǔ céng shí,yuǎn xiào qīng wèi bīn。
潜龙飞上天,四海岂无云。qián lóng fēi shàng tiān,sì hǎi qǐ wú yún。
清气不零雨,安使洗尘氛。qīng qì bù líng yǔ,ān shǐ xǐ chén fēn。
我来吟高风,仿佛见斯人。wǒ lái yín gāo fēng,fǎng fú jiàn sī rén。
江月尚皎皎,江石亦磷磷。jiāng yuè shàng jiǎo jiǎo,jiāng shí yì lín lín。
如何台下路,明日又迷津。rú hé tái xià lù,míng rì yòu mí jīn。

励志

刘驾

白发岂有情,贵贱同日生。bái fā qǐ yǒu qíng,guì jiàn tóng rì shēng。
二轮不暂驻,似趁长安程。èr lún bù zàn zhù,shì chèn zhǎng ān chéng。
前堂吹参差,不作缑山声。qián táng chuī cān chà,bù zuò gōu shān shēng。
后园植木槿,月照无馀英。hòu yuán zhí mù jǐn,yuè zhào wú yú yīng。
及时立功德,身后犹光明。jí shí lì gōng dé,shēn hòu yóu guāng míng。
仲尼亦为土,鲁人焉敢耕。zhòng ní yì wèi tǔ,lǔ rén yān gǎn gēng。

桑妇

刘驾

墙下桑叶尽,春蚕半未老。qiáng xià sāng yè jǐn,chūn cán bàn wèi lǎo。
城南路迢迢,今日起更早。chéng nán lù tiáo tiáo,jīn rì qǐ gèng zǎo。
四邻无去伴,醉卧青楼晓。sì lín wú qù bàn,zuì wò qīng lóu xiǎo。
妾颜不如谁,所贵守妇道。qiè yán bù rú shuí,suǒ guì shǒu fù dào。
一春常在树,自觉身如鸟。yī chūn cháng zài shù,zì jué shēn rú niǎo。
归来见小姑,新妆弄百草。guī lái jiàn xiǎo gū,xīn zhuāng nòng bǎi cǎo。

上马叹

刘驾

羸马行迟迟,顽童去我远。léi mǎ xíng chí chí,wán tóng qù wǒ yuǎn。
时时一回顾,不觉白日晚。shí shí yī huí gù,bù jué bái rì wǎn。
路傍豪家宅,楼上红妆满。lù bàng háo jiā zhái,lóu shàng hóng zhuāng mǎn。
十月庭花开,花前吹玉管。shí yuè tíng huā kāi,huā qián chuī yù guǎn。
君当未贵日,岂不常屯蹇。jūn dāng wèi guì rì,qǐ bù cháng tún jiǎn。
如何见布衣,忽若尘入眼。rú hé jiàn bù yī,hū ruò chén rù yǎn。
布衣岂常贱,世事车轮转。bù yī qǐ cháng jiàn,shì shì chē lún zhuǎn。

且可怜行

刘驾

园中花自早,不信外无花。yuán zhōng huā zì zǎo,bù xìn wài wú huā。
良人未朝去,先出登香车。liáng rén wèi cháo qù,xiān chū dēng xiāng chē。
□□五□轮,满城闻呕哑。wǔ lún,mǎn chéng wén ǒu yǎ。
侍儿衣各别,头上金雀多。shì ér yī gè bié,tóu shàng jīn què duō。
只是一家人,路人疑千家。zhǐ shì yī jiā rén,lù rén yí qiān jiā。
过后香满陌,直到春日斜。guò hòu xiāng mǎn mò,zhí dào chūn rì xié。
今朝且可怜,莫问久如何。jīn cháo qiě kě lián,mò wèn jiǔ rú hé。

邻女

刘驾

君嫌邻女丑,取妇他乡县。jūn xián lín nǚ chǒu,qǔ fù tā xiāng xiàn。
料嫁与君人,亦为邻所贱。liào jià yǔ jūn rén,yì wèi lín suǒ jiàn。
菖蒲花可贵,只为人难见。chāng pú huā kě guì,zhǐ wèi rén nán jiàn。

山中夜坐

刘驾

半夜山雨过,起来满山月。bàn yè shān yǔ guò,qǐ lái mǎn shān yuè。
落尽醉处花,荒沟水决决。luò jǐn zuì chù huā,huāng gōu shuǐ jué jué。
怆然惜春去,似与故人别。chuàng rán xī chūn qù,shì yǔ gù rén bié。
谁遣我多情,壮年无鬓发。shuí qiǎn wǒ duō qíng,zhuàng nián wú bìn fā。

秦娥

刘驾

秦娥十四五,面白于指爪。qín é shí sì wǔ,miàn bái yú zhǐ zhǎo。
羞人夜采桑,惊起戴胜鸟。xiū rén yè cǎi sāng,jīng qǐ dài shèng niǎo。

古出塞

刘驾

胡风不开花,四气多作雪。hú fēng bù kāi huā,sì qì duō zuò xuě。
北人尚冻死,况我本南越。běi rén shàng dòng sǐ,kuàng wǒ běn nán yuè。
古来犬羊地,巡狩无遗辙。gǔ lái quǎn yáng dì,xún shòu wú yí zhé。
九土耕不尽,武皇犹征伐。jiǔ tǔ gēng bù jǐn,wǔ huáng yóu zhēng fá。
中天有高阁,图画何时歇?zhōng tiān yǒu gāo gé,tú huà hé shí xiē?
坐恐塞上山,低于沙中骨。zuò kǒng sāi shàng shān,dī yú shā zhōng gǔ。

寄远

刘驾

雪花岂结子,徒满连理枝。xuě huā qǐ jié zi,tú mǎn lián lǐ zhī。
嫁作征人妻,不得长相随。jià zuò zhēng rén qī,bù dé zhǎng xiāng suí。
去年君点行,贱妾是新姬。qù nián jūn diǎn xíng,jiàn qiè shì xīn jī。
别早见未熟,入梦无定姿。bié zǎo jiàn wèi shú,rù mèng wú dìng zī。
悄悄空闺中,蛩声绕罗帏。qiāo qiāo kōng guī zhōng,qióng shēng rào luó wéi。
得书喜犹甚,况复见君时。dé shū xǐ yóu shén,kuàng fù jiàn jūn shí。

早行

刘驾

马上续残梦,马嘶时复惊。mǎ shàng xù cán mèng,mǎ sī shí fù jīng。
心孤多所虞,僮仆近我行。xīn gū duō suǒ yú,tóng pū jìn wǒ xíng。
栖禽未分散,落月照古城。qī qín wèi fēn sàn,luò yuè zhào gǔ chéng。
莫羡居者闲,冢边人已耕。mò xiàn jū zhě xián,zhǒng biān rén yǐ gēng。

琪树下因吟六韵呈先达者

刘驾

举世爱嘉树,此树何人识。jǔ shì ài jiā shù,cǐ shù hé rén shí。
清秋远山意,偶向亭际得。qīng qiū yuǎn shān yì,ǒu xiàng tíng jì dé。
奇柯交若斗,珍叶密如织。qí kē jiāo ruò dòu,zhēn yè mì rú zhī。
尘中尚青葱,更想尘外色。chén zhōng shàng qīng cōng,gèng xiǎng chén wài sè。
所宜巢三鸟,影入瑶池碧。suǒ yí cháo sān niǎo,yǐng rù yáo chí bì。
移根岂无时,一问紫烟客。yí gēn qǐ wú shí,yī wèn zǐ yān kè。

送人登第东归

刘驾

学古既到古,反求鉴者难。xué gǔ jì dào gǔ,fǎn qiú jiàn zhě nán。
见诗未识君,疑生建安前。jiàn shī wèi shí jūn,yí shēng jiàn ān qián。
海畔岂无家,终难成故山。hǎi pàn qǐ wú jiā,zhōng nán chéng gù shān。
得失虽由命,世途多险艰。dé shī suī yóu mìng,shì tú duō xiǎn jiān。
我皇追古风,文柄付大贤。wǒ huáng zhuī gǔ fēng,wén bǐng fù dà xián。
此时如为君,果在甲科间。cǐ shí rú wèi jūn,guǒ zài jiǎ kē jiān。
晚达多早贵,举世咸为然。wǎn dá duō zǎo guì,jǔ shì xián wèi rán。
一夕颜却少,虽病心且安。yī xī yán què shǎo,suī bìng xīn qiě ān。
所居似清明,冷灶起新烟。suǒ jū shì qīng míng,lěng zào qǐ xīn yān。
高情懒行乐,花盛仆马前。gāo qíng lǎn xíng lè,huā shèng pū mǎ qián。
归程不淹留,指期到田园。guī chéng bù yān liú,zhǐ qī dào tián yuán。
香醪四邻熟,霜橘千株繁。xiāng láo sì lín shú,shuāng jú qiān zhū fán。
肯忆长安夜,论诗风雪寒。kěn yì zhǎng ān yè,lùn shī fēng xuě hán。
45123