古诗词

四禅精舍登览悲旧寄朝宗巨川兄弟

韦应物

萧散人事忧,迢遰古原行。xiāo sàn rén shì yōu,tiáo dì gǔ yuán xíng。
春风日已暄,百草亦复生。chūn fēng rì yǐ xuān,bǎi cǎo yì fù shēng。
跻阁谒金像,攀云造禅扃。jī gé yè jīn xiàng,pān yún zào chán jiōng。
新景林际曙,杂花川上明。xīn jǐng lín jì shǔ,zá huā chuān shàng míng。
徂岁方缅邈,陈事尚纵横。cú suì fāng miǎn miǎo,chén shì shàng zòng héng。
温泉有佳气,驰道指京城。wēn quán yǒu jiā qì,chí dào zhǐ jīng chéng。
携手思故日,山河留恨情。xié shǒu sī gù rì,shān hé liú hèn qíng。
存者邈难见,去者已冥冥。cún zhě miǎo nán jiàn,qù zhě yǐ míng míng。
临风一长恸,谁畏行路惊。lín fēng yī zhǎng tòng,shuí wèi xíng lù jīng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。