古诗词

赠李判官

韦应物

良玉定为宝,长材世所稀。liáng yù dìng wèi bǎo,zhǎng cái shì suǒ xī。
佐幕方巡郡,奏命布恩威。zuǒ mù fāng xún jùn,zòu mìng bù ēn wēi。
食蔬程独守,饮冰节靡违。shí shū chéng dú shǒu,yǐn bīng jié mí wéi。
决狱兴邦颂,高文禀天机。jué yù xīng bāng sòng,gāo wén bǐng tiān jī。
宾馆在林表,望山启西扉。bīn guǎn zài lín biǎo,wàng shān qǐ xī fēi。
下有千亩田,泱漭吴土肥。xià yǒu qiān mǔ tián,yāng mǎng wú tǔ féi。
始耕已见穫,袗絺今授衣。shǐ gēng yǐ jiàn huò,zhěn chī jīn shòu yī。
政拙劳详省,淹留未得归。zhèng zhuō láo xiáng shěng,yān liú wèi dé guī。
虽惭且忻愿,日夕睹光辉。suī cán qiě xīn yuàn,rì xī dǔ guāng huī。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。