古诗词

送刘评事

韦应物

声华满京洛,藻翰发阳春。shēng huá mǎn jīng luò,zǎo hàn fā yáng chūn。
未遂鹓鸿举,尚为江海宾。wèi suì yuān hóng jǔ,shàng wèi jiāng hǎi bīn。
吴中高宴罢,西上一游秦。wú zhōng gāo yàn bà,xī shàng yī yóu qín。
已想函关道,游子冒风尘。yǐ xiǎng hán guān dào,yóu zi mào fēng chén。
笼禽羡归翼,远守怀交亲。lóng qín xiàn guī yì,yuǎn shǒu huái jiāo qīn。
况复岁云暮,凛凛冰霜辰。kuàng fù suì yún mù,lǐn lǐn bīng shuāng chén。
旭霁开郡阁,宠饯集文人。xù jì kāi jùn gé,chǒng jiàn jí wén rén。
洞庭摘朱实,松江献白鳞。dòng tíng zhāi zhū shí,sōng jiāng xiàn bái lín。
丈夫岂恨别,一酌且欢忻。zhàng fū qǐ hèn bié,yī zhuó qiě huān xīn。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。