古诗词

答贡士黎逢

韦应物

茂等方上达,诸生安可希。mào děng fāng shàng dá,zhū shēng ān kě xī。
栖神澹物表,涣汗布令词。qī shén dàn wù biǎo,huàn hàn bù lìng cí。
如彼昆山玉,本自有光辉。rú bǐ kūn shān yù,běn zì yǒu guāng huī。
鄙人徒区区,称叹亦何为。bǐ rén tú qū qū,chēng tàn yì hé wèi。
弥月旷不接,公门但驱驰。mí yuè kuàng bù jiē,gōng mén dàn qū chí。
兰章忽有赠,持用慰所思。lán zhāng hū yǒu zèng,chí yòng wèi suǒ sī。
不见心尚密,况当相见时。bù jiàn xīn shàng mì,kuàng dāng xiāng jiàn shí。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。