古诗词

酬张协律

韦应物

昔人鬻舂地,今人复一贤。xī rén yù chōng dì,jīn rén fù yī xián。
属余藩守日,方君卧病年。shǔ yú fān shǒu rì,fāng jūn wò bìng nián。
丽思阻文宴,芳踪阙宾筵。lì sī zǔ wén yàn,fāng zōng quē bīn yán。
经时岂不怀,欲往事屡牵。jīng shí qǐ bù huái,yù wǎng shì lǚ qiān。
公府适烦倦,开缄莹新篇。gōng fǔ shì fán juàn,kāi jiān yíng xīn piān。
非将握中宝,何以比其妍。fēi jiāng wò zhōng bǎo,hé yǐ bǐ qí yán。
感兹栖寓词,想复疴瘵缠。gǎn zī qī yù cí,xiǎng fù kē zhài chán。
空宇风霜交,幽居情思绵。kōng yǔ fēng shuāng jiāo,yōu jū qíng sī mián。
当以贫非病,孰云白未玄。dāng yǐ pín fēi bìng,shú yún bái wèi xuán。
邑中有其人,憔悴即我愆。yì zhōng yǒu qí rén,qiáo cuì jí wǒ qiān。
由来牧守重,英俊得荐延。yóu lái mù shǒu zhòng,yīng jùn dé jiàn yán。
匪人等鸿毛,斯道何由宣。fěi rén děng hóng máo,sī dào hé yóu xuān。
遭时无早晚,蕴器俟良缘。zāo shí wú zǎo wǎn,yùn qì qí liáng yuán。
观文心未衰,勿药疾当痊。guān wén xīn wèi shuāi,wù yào jí dāng quán。
晨期简牍罢,驰慰子忡然。chén qī jiǎn dú bà,chí wèi zi chōng rán。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。