古诗词

和吴舍人早春归沐西亭言志

韦应物

晓漏戒中禁,清香肃朝衣。xiǎo lòu jiè zhōng jìn,qīng xiāng sù cháo yī。
一门双掌诰,伯侍仲言归。yī mén shuāng zhǎng gào,bó shì zhòng yán guī。
亭高性情旷,职密交游稀。tíng gāo xìng qíng kuàng,zhí mì jiāo yóu xī。
赋诗乐无事,解带偃南扉。fù shī lè wú shì,jiě dài yǎn nán fēi。
阳春美时泽,旭霁望山晖。yáng chūn měi shí zé,xù jì wàng shān huī。
幽禽响未转,东原绿犹微。yōu qín xiǎng wèi zhuǎn,dōng yuán lǜ yóu wēi。
名虽列仙爵,心已遣尘机。míng suī liè xiān jué,xīn yǐ qiǎn chén jī。
即事同岩隐,圣渥良难违。jí shì tóng yán yǐn,shèng wò liáng nán wéi。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。