古诗词

广陵遇孟九云卿

韦应物

雄藩本帝都,游士多俊贤。xióng fān běn dì dōu,yóu shì duō jùn xián。
夹河树郁郁,华馆千里连。jiā hé shù yù yù,huá guǎn qiān lǐ lián。
新知虽满堂,中意颇未宣。xīn zhī suī mǎn táng,zhōng yì pǒ wèi xuān。
忽逢翰林友,欢乐斗酒前。hū féng hàn lín yǒu,huān lè dòu jiǔ qián。
高文激颓波,四海靡不传。gāo wén jī tuí bō,sì hǎi mí bù chuán。
西施且一笑,众女安得妍。xī shī qiě yī xiào,zhòng nǚ ān dé yán。
明月满淮海,哀鸿逝长天。míng yuè mǎn huái hǎi,āi hóng shì zhǎng tiān。
所念京国远,我来君欲还。suǒ niàn jīng guó yuǎn,wǒ lái jūn yù hái。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。