古诗词

春月观省属城始憩东西林精舍

韦应物

因时省风俗,布惠迨高年。yīn shí shěng fēng sú,bù huì dài gāo nián。
建隼出浔阳,整驾游山川。jiàn sǔn chū xún yáng,zhěng jià yóu shān chuān。
白云敛晴壑,群峰列遥天。bái yún liǎn qíng hè,qún fēng liè yáo tiān。
嵚崎石门状,杳霭香炉烟。qīn qí shí mén zhuàng,yǎo ǎi xiāng lú yān。
榛荒屡罥挂,偪侧殆覆颠。zhēn huāng lǚ juàn guà,bī cè dài fù diān。
方臻释氏庐,时物屡华妍。fāng zhēn shì shì lú,shí wù lǚ huá yán。
昙远昔经始,于兹閟幽玄。tán yuǎn xī jīng shǐ,yú zī bì yōu xuán。
东西竹林寺,灌注寒涧泉。dōng xī zhú lín sì,guàn zhù hán jiàn quán。
人事既云泯,岁月复已绵。rén shì jì yún mǐn,suì yuè fù yǐ mián。
殿宇馀丹绀,磴阁峭欹悬。diàn yǔ yú dān gàn,dèng gé qiào yī xuán。
佳士亦栖息,善身绝尘缘。jiā shì yì qī xī,shàn shēn jué chén yuán。
今我蒙朝寄,教化敷里廛。jīn wǒ méng cháo jì,jiào huà fū lǐ chán。
道妙苟为得,出处理无偏。dào miào gǒu wèi dé,chū chù lǐ wú piān。
心当同所尚,迹岂辞缠牵。xīn dāng tóng suǒ shàng,jì qǐ cí chán qiān。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。