古诗词

登重玄寺阁

韦应物

时暇陟云构,晨霁澄景光。shí xiá zhì yún gòu,chén jì chéng jǐng guāng。
始见吴都大,十里郁苍苍。shǐ jiàn wú dōu dà,shí lǐ yù cāng cāng。
山川表明丽,湖海吞大荒。shān chuān biǎo míng lì,hú hǎi tūn dà huāng。
合沓臻水陆,骈阗会四方。hé dá zhēn shuǐ lù,pián tián huì sì fāng。
俗繁节又暄,雨顺物亦康。sú fán jié yòu xuān,yǔ shùn wù yì kāng。
禽鱼各翔泳,草木遍芬芳。qín yú gè xiáng yǒng,cǎo mù biàn fēn fāng。
于兹省氓俗,一用劝农桑。yú zī shěng máng sú,yī yòng quàn nóng sāng。
诚知虎符忝,但恨归路长。chéng zhī hǔ fú tiǎn,dàn hèn guī lù zhǎng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。