古诗词

游琅琊山寺

韦应物

受命恤人隐,兹游久未遑。shòu mìng xù rén yǐn,zī yóu jiǔ wèi huáng。
鸣驺响幽涧,前旌耀崇冈。míng zōu xiǎng yōu jiàn,qián jīng yào chóng gāng。
青冥台砌寒,绿褥草木香。qīng míng tái qì hán,lǜ rù cǎo mù xiāng。
填壑跻花界,叠石构云房。tián hè jī huā jiè,dié shí gòu yún fáng。
经制随岩转,缭绕岂定方。jīng zhì suí yán zhuǎn,liáo rào qǐ dìng fāng。
新泉泄阴壁,高萝荫绿塘。xīn quán xiè yīn bì,gāo luó yīn lǜ táng。
攀林一栖止,饮水得清凉。pān lín yī qī zhǐ,yǐn shuǐ dé qīng liáng。
物累诚可遣,疲氓终未忘。wù lèi chéng kě qiǎn,pí máng zhōng wèi wàng。
还归坐郡阁,但见山苍苍。hái guī zuò jùn gé,dàn jiàn shān cāng cāng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。