古诗词

种药

韦应物

好读神农书,多识药草名。hǎo dú shén nóng shū,duō shí yào cǎo míng。
持缣购山客,移莳罗众英。chí jiān gòu shān kè,yí shí luó zhòng yīng。
不改幽涧色,宛如此地生。bù gǎi yōu jiàn sè,wǎn rú cǐ dì shēng。
汲井既蒙泽,插楥亦扶倾。jí jǐng jì méng zé,chā xuàn yì fú qīng。
阴颖夕房敛,阳条夏花明。yīn yǐng xī fáng liǎn,yáng tiáo xià huā míng。
悦玩从兹始,日夕绕庭行。yuè wán cóng zī shǐ,rì xī rào tíng xíng。
州民自寡讼,养闲非政成。zhōu mín zì guǎ sòng,yǎng xián fēi zhèng chéng。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。