古诗词

送褚校书归旧山歌

韦应物

握珠不返泉,匣玉不归山。wò zhū bù fǎn quán,xiá yù bù guī shān。
明皇重士亦如此,忽怪褚生何得还。míng huáng zhòng shì yì rú cǐ,hū guài chǔ shēng hé dé hái。
方称羽猎赋,未拜兰台职。fāng chēng yǔ liè fù,wèi bài lán tái zhí。
汉箧亡书已暗传,嵩丘遗简还能识。hàn qiè wáng shū yǐ àn chuán,sōng qiū yí jiǎn hái néng shí。
朝朝待诏青锁闱,中有万年之树蓬莱池。cháo cháo dài zhào qīng suǒ wéi,zhōng yǒu wàn nián zhī shù péng lái chí。
世人仰望栖此地,生独徘徊意何为。shì rén yǎng wàng qī cǐ dì,shēng dú pái huái yì hé wèi。
故山可往薇可采,一自人间星岁改。gù shān kě wǎng wēi kě cǎi,yī zì rén jiān xīng suì gǎi。
藏书壁中苔半侵,洗药泉中月还在。cáng shū bì zhōng tái bàn qīn,xǐ yào quán zhōng yuè hái zài。
春风饮饯灞陵原,莫厌归来朝市喧。chūn fēng yǐn jiàn bà líng yuán,mò yàn guī lái cháo shì xuān。
不见东方朔,避世从容金马门。bù jiàn dōng fāng shuò,bì shì cóng róng jīn mǎ mén。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。