古诗词

汉武帝杂歌三首

韦应物

金茎孤峙兮凌紫烟,汉宫美人望杳然。jīn jīng gū zhì xī líng zǐ yān,hàn gōng měi rén wàng yǎo rán。
通天台上月初出,承露盘中珠正圆。tōng tiān tái shàng yuè chū chū,chéng lù pán zhōng zhū zhèng yuán。
珠可饮,寿可永,武皇南面曙欲分。zhū kě yǐn,shòu kě yǒng,wǔ huáng nán miàn shǔ yù fēn。
从空下来玉杯冷,世间彩翠亦作囊。cóng kōng xià lái yù bēi lěng,shì jiān cǎi cuì yì zuò náng。
八月一日仙人方,仙方称上药。bā yuè yī rì xiān rén fāng,xiān fāng chēng shàng yào。
静者服之常绰约,柏梁沈饮自伤神,犹闻驻颜七十春。jìng zhě fú zhī cháng chuò yuē,bǎi liáng shěn yǐn zì shāng shén,yóu wén zhù yán qī shí chūn。
乃知甘醲皆是腐肠物,独有淡泊之水能益人。nǎi zhī gān nóng jiē shì fǔ cháng wù,dú yǒu dàn pō zhī shuǐ néng yì rén。
千载金盘竟何处,当时铸金恐不固。qiān zài jīn pán jìng hé chù,dāng shí zhù jīn kǒng bù gù。
蔓草生来春复秋,碧天何言空坠露。màn cǎo shēng lái chūn fù qiū,bì tiān hé yán kōng zhuì lù。
韦应物

韦应物

韦应物(737~792),中国唐代诗人。汉族,长安(今陕西西安)人。今传有10卷本《韦江州集》、两卷本《韦苏州诗集》、10卷本《韦苏州集》。散文仅存一篇。因出任过苏州刺史,世称“韦苏州”。诗风恬淡高远,以善于写景和描写隐逸生活著称。 韦应物的作品>>

猜您喜欢

咏露珠

韦应物

秋荷一滴露,清夜坠玄天。qiū hé yī dī lù,qīng yè zhuì xuán tiān。
将来玉盘上,不定始知圆。jiāng lái yù pán shàng,bù dìng shǐ zhī yuán。

咏瑠璃

韦应物

有色同寒冰,无物隔纤尘。yǒu sè tóng hán bīng,wú wù gé xiān chén。
象筵看不见,堪将对玉人。xiàng yán kàn bù jiàn,kān jiāng duì yù rén。

答王卿送别

韦应物

去马嘶春草,归人立夕阳。qù mǎ sī chūn cǎo,guī rén lì xī yáng。
元知数日别,要使两情伤。yuán zhī shù rì bié,yào shǐ liǎng qíng shāng。