古诗词

茶瓶儿

李元膺

去年相逢深院宇。qù nián xiāng féng shēn yuàn yǔ。
海棠下、曾歌金缕。hǎi táng xià céng gē jīn lǚ。
歌罢花如雨。gē bà huā rú yǔ。
翠罗衫上,点点红无数。cuì luó shān shàng,diǎn diǎn hóng wú shù。
今岁重寻携手处。jīn suì zhòng xún xié shǒu chù。
空物是、人非春暮。kōng wù shì rén fēi chūn mù。
回首青门路。huí shǒu qīng mén lù。
乱红飞絮,相逐东风去。luàn hóng fēi xù,xiāng zhú dōng fēng qù。

李元膺

东平(今属山东)人,南京教官。生平未详。绍圣间,李孝美作《墨谱法式》,元膺为序。又蔡京翰苑,因赐宴西池,失足落水,几至沉溺,元膺闻之笑曰:“蔡元长都湿了肚里文章。”京闻之怒,卒不得召用。据此,元膺当为哲宗、徽宗时人。《乐府雅词》有李元膺词八首。 李元膺的作品>>

猜您喜欢

十忆·其七·颦

李元膺

漫注横波无语处,轻拢小板欲歌时。màn zhù héng bō wú yǔ chù,qīng lǒng xiǎo bǎn yù gē shí。
千愁万恨关心曲,却使眉尖学别离。qiān chóu wàn hèn guān xīn qū,què shǐ méi jiān xué bié lí。

十忆·其八·笑

李元膺

从来题目值千金,无事羞多始见心。cóng lái tí mù zhí qiān jīn,wú shì xiū duō shǐ jiàn xīn。
乍向客前犹掩敛,不知已觉钿窝深。zhà xiàng kè qián yóu yǎn liǎn,bù zhī yǐ jué diàn wō shēn。

十忆·其九·眠

李元膺

怩娇成困日初长,暂卸轻裙玉簟凉。ní jiāo chéng kùn rì chū zhǎng,zàn xiè qīng qún yù diàn liáng。
漠漠帐烟笼玉枕,粉肌生汗白莲香。mò mò zhàng yān lóng yù zhěn,fěn jī shēng hàn bái lián xiāng。

十忆·其十·妆

李元膺

宫样梳儿金缕犀,钗梁水玉刻蛟螭。gōng yàng shū ér jīn lǚ xī,chāi liáng shuǐ yù kè jiāo chī。
眉间要点双心事,不管萧郎只画眉。méi jiān yào diǎn shuāng xīn shì,bù guǎn xiāo láng zhǐ huà méi。
1912