古诗词

送吏

郑谷

高名向已求,古韵古无俦。gāo míng xiàng yǐ qiú,gǔ yùn gǔ wú chóu。
风月抛兰省,江山复桂州。fēng yuè pāo lán shěng,jiāng shān fù guì zhōu。
贤人知止足,中岁便归休。xián rén zhī zhǐ zú,zhōng suì biàn guī xiū。
云鹤深相待,公卿不易留。yún hè shēn xiāng dài,gōng qīng bù yì liú。
满朝张祖席,半路上仙舟。mǎn cháo zhāng zǔ xí,bàn lù shàng xiān zhōu。
箧重藏吴画,茶新换越瓯。qiè zhòng cáng wú huà,chá xīn huàn yuè ōu。
郡迎红烛宴,寺宿翠岚楼。jùn yíng hóng zhú yàn,sì sù cuì lán lóu。
触目成幽兴,全家是胜游。chù mù chéng yōu xīng,quán jiā shì shèng yóu。
篷声渔叟雨,苇色鹭鸶秋。péng shēng yú sǒu yǔ,wěi sè lù sī qiū。
久别郊园改,将归里巷修。jiǔ bié jiāo yuán gǎi,jiāng guī lǐ xiàng xiū。
桑麻胜禄食,节序免乡愁。sāng má shèng lù shí,jié xù miǎn xiāng chóu。
阳朔花迎棹,崇贤叶满沟。yáng shuò huā yíng zhào,chóng xián yè mǎn gōu。
席春欢促膝,檐日暖梳头。xí chūn huān cù xī,yán rì nuǎn shū tóu。
道畅应为蝶,时来必问牛。dào chàng yīng wèi dié,shí lái bì wèn niú。
终须康庶品,未爽漱寒流。zhōng xū kāng shù pǐn,wèi shuǎng shù hán liú。
议在归群望,情难恋自由。yì zài guī qún wàng,qíng nán liàn zì yóu。
小生诚浅拙,早岁便依投。xiǎo shēng chéng qiǎn zhuō,zǎo suì biàn yī tóu。
夏课每垂奖,雪天常见忧。xià kè měi chuí jiǎng,xuě tiān cháng jiàn yōu。
远招陪宿直,首荐向公侯。yuǎn zhāo péi sù zhí,shǒu jiàn xiàng gōng hóu。
攀送偏挥洒,龙钟志未酬。pān sòng piān huī sǎ,lóng zhōng zhì wèi chóu。
郑谷

郑谷

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。 郑谷的作品>>

猜您喜欢

谷初忝谏垣今宪长薛公方在西阁知奖隆异以四韵代述荣感

郑谷

旧诗常得在高吟,不奈公心爱苦心。jiù shī cháng dé zài gāo yín,bù nài gōng xīn ài kǔ xīn。
道自琐闱言下振,恩从仙殿对回深。dào zì suǒ wéi yán xià zhèn,ēn cóng xiān diàn duì huí shēn。
流年渐觉霜欺鬓,至药能教土化金。liú nián jiàn jué shuāng qī bìn,zhì yào néng jiào tǔ huà jīn。
自拂青萍知有地,斋诚旦夕望为霖。zì fú qīng píng zhī yǒu dì,zhāi chéng dàn xī wàng wèi lín。

兵部卢郎中光济借示诗集以四韵谢之

郑谷

七子风骚寻失主,五君歌诵久无声。qī zi fēng sāo xún shī zhǔ,wǔ jūn gē sòng jiǔ wú shēng。
调和雅乐归时正,澄滤颓波到底清。diào hé yǎ lè guī shí zhèng,chéng lǜ tuí bō dào dǐ qīng。
才大始知寰宇窄,吟高何止鬼神惊。cái dà shǐ zhī huán yǔ zhǎi,yín gāo hé zhǐ guǐ shén jīng。
叶公好尚浑疏阔,忽见真龙几丧明。yè gōng hǎo shàng hún shū kuò,hū jiàn zhēn lóng jǐ sàng míng。

贺左省新除韦拾遗

郑谷

初升谏署是真仙,浪透桃花恰五年。chū shēng jiàn shǔ shì zhēn xiān,làng tòu táo huā qià wǔ nián。
垂白郎官居座末,著绯人吏立阶前。chuí bái láng guān jū zuò mò,zhù fēi rén lì lì jiē qián。
百寮班列趋丹陛,两掖风清上碧天。bǎi liáo bān liè qū dān bì,liǎng yē fēng qīng shàng bì tiān。
从此追飞何处去,金銮殿与玉堂连。cóng cǐ zhuī fēi hé chù qù,jīn luán diàn yǔ yù táng lián。

右省张补阙茂枢同在谏垣连居光德新春赋咏聊以寄怀

郑谷

小梅零落雪欺残,浩荡穷愁岂易宽。xiǎo méi líng luò xuě qī cán,hào dàng qióng chóu qǐ yì kuān。
唯有郎吟偿晚景,且无浓醉厌春寒。wéi yǒu láng yín cháng wǎn jǐng,qiě wú nóng zuì yàn chūn hán。
高斋每喜追攀近,丽句先忧属和难。gāo zhāi měi xǐ zhuī pān jìn,lì jù xiān yōu shǔ hé nán。
十五年前谙苦节,知心不独为同官。shí wǔ nián qián ān kǔ jié,zhī xīn bù dú wèi tóng guān。

右省补阙张茂枢同在谏垣邻居光德迭和篇什未尝间时忽见贻谓谷将来履历必在文昌当与何水部宋考功为俦谷虽赋于风雅实用兢惶因抒酬寄

郑谷

何宋清名动粉闱,不才今日偶陈诗。hé sòng qīng míng dòng fěn wéi,bù cái jīn rì ǒu chén shī。
考功岂敢闻题品,水部犹须系挈维。kǎo gōng qǐ gǎn wén tí pǐn,shuǐ bù yóu xū xì qiè wéi。
积雪巷深酬唱夜,落花墙隔笑言时。jī xuě xiàng shēn chóu chàng yè,luò huā qiáng gé xiào yán shí。
紫垣名士推扬切,为话心孤倍感知。zǐ yuán míng shì tuī yáng qiè,wèi huà xīn gū bèi gǎn zhī。

寄职方李员外

郑谷

曾袖篇章谒长卿,今来附凤事何荣。céng xiù piān zhāng yè zhǎng qīng,jīn lái fù fèng shì hé róng。
星临南省陪仙步,春满东朝接佩声。xīng lín nán shěng péi xiān bù,chūn mǎn dōng cháo jiē pèi shēng。
谈笑不拘先后礼,岁寒仍契子孙情。tán xiào bù jū xiān hòu lǐ,suì hán réng qì zi sūn qíng。
龙墀仗下天街暖,共看圭峰并马行。lóng chí zhàng xià tiān jiē nuǎn,gòng kàn guī fēng bìng mǎ xíng。

寄题诗僧秀公

郑谷

灵一心传清塞心,可公吟后楚公吟。líng yī xīn chuán qīng sāi xīn,kě gōng yín hòu chǔ gōng yín。
近来雅道相亲少,唯仰吾师所得深。jìn lái yǎ dào xiāng qīn shǎo,wéi yǎng wú shī suǒ dé shēn。
好句未停无暇日,旧山归老有东林。hǎo jù wèi tíng wú xiá rì,jiù shān guī lǎo yǒu dōng lín。
冷曹孤宦甘寥落,多谢携筇数访寻。lěng cáo gū huàn gān liáo luò,duō xiè xié qióng shù fǎng xún。

赠咸阳王主簿

郑谷

可爱咸阳王主簿,穷经尽到昔贤心。kě ài xián yáng wáng zhǔ bù,qióng jīng jǐn dào xī xián xīn。
登科未足酬多学,执卷犹闻惜寸阴。dēng kē wèi zú chóu duō xué,zhí juǎn yóu wén xī cùn yīn。
自与山妻舂斗粟,只凭邻叟典孤琴。zì yǔ shān qī chōng dòu sù,zhǐ píng lín sǒu diǎn gū qín。
我来赊酒相留宿,听我披衣看雪吟。wǒ lái shē jiǔ xiāng liú sù,tīng wǒ pī yī kàn xuě yín。

郑谷

下视垂杨拂路尘,双峰石上覆苔文。xià shì chuí yáng fú lù chén,shuāng fēng shí shàng fù tái wén。
浓霜满径无红叶,晚日高枝有白云。nóng shuāng mǎn jìng wú hóng yè,wǎn rì gāo zhī yǒu bái yún。
春砌花飘僧旋扫,寒溪子落鹤先闻。chūn qì huā piāo sēng xuán sǎo,hán xī zi luò hè xiān wén。
那堪寂寞悲风起,千树深藏李白坟。nà kān jì mò bēi fēng qǐ,qiān shù shēn cáng lǐ bái fén。

郑谷

江国正寒春信稳,岭头枝上雪飘飘。jiāng guó zhèng hán chūn xìn wěn,lǐng tóu zhī shàng xuě piāo piāo。
何言落处堪惆怅,直是开时也寂寥。hé yán luò chù kān chóu chàng,zhí shì kāi shí yě jì liáo。
素艳照尊桃莫比,孤香黏袖李须饶。sù yàn zhào zūn táo mò bǐ,gū xiāng nián xiù lǐ xū ráo。
离人南去肠应断,片片随鞭过楚桥。lí rén nán qù cháng yīng duàn,piàn piàn suí biān guò chǔ qiáo。

郑谷

一自王乔放自由,俗人行处懒回头。yī zì wáng qiáo fàng zì yóu,sú rén xíng chù lǎn huí tóu。
睡轻旋觉松花堕,舞罢闲听涧水流。shuì qīng xuán jué sōng huā duò,wǔ bà xián tīng jiàn shuǐ liú。
羽翼光明欺积雪,风神洒落占高秋。yǔ yì guāng míng qī jī xuě,fēng shén sǎ luò zhàn gāo qiū。
应嫌白鹭无仙骨,长伴渔翁宿苇洲。yīng xián bái lù wú xiān gǔ,zhǎng bàn yú wēng sù wěi zhōu。

感兴

郑谷

禾黍不阳艳,竞栽桃李春。hé shǔ bù yáng yàn,jìng zāi táo lǐ chūn。
翻令力耕者,半作卖花人。fān lìng lì gēng zhě,bàn zuò mài huā rén。

望湘亭

郑谷

湘水似伊水,湘人非故人。xiāng shuǐ shì yī shuǐ,xiāng rén fēi gù rén。
登临独无语,风柳自摇春。dēng lín dú wú yǔ,fēng liǔ zì yáo chūn。

采桑

郑谷

晓陌携笼去,桑林路隔淮。xiǎo mò xié lóng qù,sāng lín lù gé huái。
何如斗百草,赌取凤皇钗。hé rú dòu bǎi cǎo,dǔ qǔ fèng huáng chāi。

闷题

郑谷

落第春相困,无心惜落花。luò dì chūn xiāng kùn,wú xīn xī luò huā。
荆山归不得,归得亦无家。jīng shān guī bù dé,guī dé yì wú jiā。