古诗词

南歌子

倪称

嫩竹呈新绿,幽花露浅红。nèn zhú chéng xīn lǜ,yōu huā lù qiǎn hóng。
一檐苍翠落杯中。yī yán cāng cuì luò bēi zhōng。
更有飞泉鸣佩、响丁东。gèng yǒu fēi quán míng pèi xiǎng dīng dōng。
乐事知难并,良辰得暂逢。lè shì zhī nán bìng,liáng chén dé zàn féng。
晚风林下一尊同。wǎn fēng lín xià yī zūn tóng。
便觉飘然身在、广寒宫。biàn jué piāo rán shēn zài guǎng hán gōng。

倪称

宋湖州归安人,字文举,号绮川。高宗绍兴八年进士。曾受业于张九成。南渡后居吴兴,与芮国瑞友善,国瑞称为药石友。历官常州教授、太常寺主簿。有《绮川集》。 倪称的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·其四九日怀文伯

倪称

去岁登高感叹长。qù suì dēng gāo gǎn tàn zhǎng。
今年九日倍幽凉。jīn nián jiǔ rì bèi yōu liáng。
怀人独下西州泪,对菊谁空北海觞。huái rén dú xià xī zhōu lèi,duì jú shuí kōng běi hǎi shāng。
夸酒量,斗新狂。kuā jiǔ liàng,dòu xīn kuáng。
尚馀醉墨在巾箱。shàng yú zuì mò zài jīn xiāng。
眼前风物都非旧,只有青山带夕阳。yǎn qián fēng wù dōu fēi jiù,zhǐ yǒu qīng shān dài xī yáng。
31123