古诗词

冯燕歌

司空图

魏中义士有冯燕,游侠幽并最少年。wèi zhōng yì shì yǒu féng yàn,yóu xiá yōu bìng zuì shǎo nián。
避雠偶作滑台客,嘶风跃马来翩翩。bì chóu ǒu zuò huá tái kè,sī fēng yuè mǎ lái piān piān。
此时恰遇莺花月,堤上轩车昼不绝。cǐ shí qià yù yīng huā yuè,dī shàng xuān chē zhòu bù jué。
两面高楼语笑声,指点行人情暗结。liǎng miàn gāo lóu yǔ xiào shēng,zhǐ diǎn xíng rén qíng àn jié。
掷果潘郎谁不慕,朱门别见红妆露。zhì guǒ pān láng shuí bù mù,zhū mén bié jiàn hóng zhuāng lù。
故故推门掩不开,似教欧轧传言语。gù gù tuī mén yǎn bù kāi,shì jiào ōu yà chuán yán yǔ。
冯生敲镫袖笼鞭,半拂垂杨半惹烟。féng shēng qiāo dèng xiù lóng biān,bàn fú chuí yáng bàn rě yān。
树间春鸟知人意,的的心期暗与传。shù jiān chūn niǎo zhī rén yì,de de xīn qī àn yǔ chuán。
传道张婴偏嗜酒,从此香闺为我有。chuán dào zhāng yīng piān shì jiǔ,cóng cǐ xiāng guī wèi wǒ yǒu。
梁间客燕正相欺,屋上鸣鸠空自斗。liáng jiān kè yàn zhèng xiāng qī,wū shàng míng jiū kōng zì dòu。
婴归醉卧非雠汝,岂知负过人怀惧。yīng guī zuì wò fēi chóu rǔ,qǐ zhī fù guò rén huái jù。
燕依户扇欲潜逃,巾在枕傍指令取。yàn yī hù shàn yù qián táo,jīn zài zhěn bàng zhǐ lìng qǔ。
谁言狼戾心能忍,待我情深情不隐。shuí yán láng lì xīn néng rěn,dài wǒ qíng shēn qíng bù yǐn。
回身本谓取巾难,倒柄方知授霜刅。huí shēn běn wèi qǔ jīn nán,dào bǐng fāng zhī shòu shuāng chuāng。
冯君抚剑即迟疑,自顾平生心不欺。féng jūn fǔ jiàn jí chí yí,zì gù píng shēng xīn bù qī。
尔能负彼必相负,假手他人复在谁。ěr néng fù bǐ bì xiāng fù,jiǎ shǒu tā rén fù zài shuí。
窗间红艳犹可掬,熟视花钿情不足。chuāng jiān hóng yàn yóu kě jū,shú shì huā diàn qíng bù zú。
唯将大义断胸襟,粉颈初回如切玉。wéi jiāng dà yì duàn xiōng jīn,fěn jǐng chū huí rú qiè yù。
凤皇钗碎各分飞,怨魄娇魂何处追。fèng huáng chāi suì gè fēn fēi,yuàn pò jiāo hún hé chù zhuī。
凌波如唤游金谷,羞彼揶揄泪满衣。líng bō rú huàn yóu jīn gǔ,xiū bǐ yé yú lèi mǎn yī。
新人藏匿旧人起,白昼喧呼骇邻里。xīn rén cáng nì jiù rén qǐ,bái zhòu xuān hū hài lín lǐ。
诬执张婴不自明,贵免生前遭考捶。wū zhí zhāng yīng bù zì míng,guì miǎn shēng qián zāo kǎo chuí。
官将赴市拥红尘,掉臂人来擗看人。guān jiāng fù shì yōng hóng chén,diào bì rén lái pǐ kàn rén。
传声莫遣有冤滥,盗杀婴家即我身。chuán shēng mò qiǎn yǒu yuān làn,dào shā yīng jiā jí wǒ shēn。
初闻僚吏翻疑叹,呵叱风狂词不变。chū wén liáo lì fān yí tàn,hē chì fēng kuáng cí bù biàn。
缧囚解缚犹自疑,疑是梦中方脱免。léi qiú jiě fù yóu zì yí,yí shì mèng zhōng fāng tuō miǎn。
未死劝君莫浪言,临危不顾始知难。wèi sǐ quàn jūn mò làng yán,lín wēi bù gù shǐ zhī nán。
已为不平能割爱,更将身命救深冤。yǐ wèi bù píng néng gē ài,gèng jiāng shēn mìng jiù shēn yuān。
白马贤侯贾相公,长悬金帛募才雄。bái mǎ xián hóu jiǎ xiāng gōng,zhǎng xuán jīn bó mù cái xióng。
拜章请赎冯燕罪,千古三河激义风。bài zhāng qǐng shú féng yàn zuì,qiān gǔ sān hé jī yì fēng。
黄河东注无时歇,注尽波澜名不灭。huáng hé dōng zhù wú shí xiē,zhù jǐn bō lán míng bù miè。
为感词人沈下贤,长歌更与分明说。wèi gǎn cí rén shěn xià xián,zhǎng gē gèng yǔ fēn míng shuō。
此君精爽知犹在,长与人间留炯诫。cǐ jūn jīng shuǎng zhī yóu zài,zhǎng yǔ rén jiān liú jiǒng jiè。
铸作金燕香作堆,焚香酬酒听歌来。zhù zuò jīn yàn xiāng zuò duī,fén xiāng chóu jiǔ tīng gē lái。
司空图

司空图

司空图(837~908)晚唐诗人、诗论家。字表圣,自号知非子,又号耐辱居士。祖籍临淮(今安徽泗县东南),自幼随家迁居河中虞乡(今山西永济)。唐懿宗咸通十年(869年)应试,擢进士上第,天复四年(904年),朱全忠召为礼部尚书,司空图佯装老朽不任事,被放还。后梁开平二年(908年),唐哀帝被弑,他绝食而死,终年七十二岁。司空图成就主要在诗论,《二十四诗品》为不朽之作。《全唐诗》收诗三卷。 司空图的作品>>

猜您喜欢

诗品二十四则·沉着

司空图

绿杉野屋,落日气清。lǜ shān yě wū,luò rì qì qīng。
脱巾独步,时闻鸟声。tuō jīn dú bù,shí wén niǎo shēng。
鸿雁不来,之子远行。hóng yàn bù lái,zhī zi yuǎn xíng。
所思不远,若为平生。suǒ sī bù yuǎn,ruò wèi píng shēng。
海风碧云,夜渚月明。hǎi fēng bì yún,yè zhǔ yuè míng。
如有佳语,大河前横。rú yǒu jiā yǔ,dà hé qián héng。

诗品二十四则·高古

司空图

畸人乘真,手把芙蓉。jī rén chéng zhēn,shǒu bǎ fú róng。
泛彼浩劫,窅然空纵。fàn bǐ hào jié,yǎo rán kōng zòng。
月出东斗,好风相从。yuè chū dōng dòu,hǎo fēng xiāng cóng。
太华夜碧,人闻清钟。tài huá yè bì,rén wén qīng zhōng。
虚伫神素,脱然畦封。xū zhù shén sù,tuō rán qí fēng。
黄唐在独,落落玄宗。huáng táng zài dú,luò luò xuán zōng。

诗品二十四则·典雅

司空图

玉壶买春,赏雨茆屋。yù hú mǎi chūn,shǎng yǔ máo wū。
坐中佳士,左右修竹。zuò zhōng jiā shì,zuǒ yòu xiū zhú。
白云初晴,幽鸟相逐。bái yún chū qíng,yōu niǎo xiāng zhú。
眠琴绿阴,上有飞瀑。mián qín lǜ yīn,shàng yǒu fēi pù。
落花无言,人淡如菊。luò huā wú yán,rén dàn rú jú。
书之岁华,其曰可读。shū zhī suì huá,qí yuē kě dú。

诗品二十四则·洗练

司空图

犹矿出金,如铅出银。yóu kuàng chū jīn,rú qiān chū yín。
超心炼冶,绝爱缁磷。chāo xīn liàn yě,jué ài zī lín。
空潭泻春,古镜照神。kōng tán xiè chūn,gǔ jìng zhào shén。
体素储洁,乘月返真。tǐ sù chǔ jié,chéng yuè fǎn zhēn。
载瞻星辰,载歌幽人。zài zhān xīng chén,zài gē yōu rén。
流水今日,明月前身。liú shuǐ jīn rì,míng yuè qián shēn。

诗品二十四则·劲健

司空图

行神如空,行气如虹。xíng shén rú kōng,xíng qì rú hóng。
巫峡千寻,走云连风。wū xiá qiān xún,zǒu yún lián fēng。
饮真茹强,蓄素守中。yǐn zhēn rú qiáng,xù sù shǒu zhōng。
喻彼行健,是谓存雄。yù bǐ xíng jiàn,shì wèi cún xióng。
天地与立,神化攸同。tiān dì yǔ lì,shén huà yōu tóng。
期之以实,御之以终。qī zhī yǐ shí,yù zhī yǐ zhōng。

诗品二十四则·绮丽

司空图

神存富贵,始轻黄金。shén cún fù guì,shǐ qīng huáng jīn。
浓尽必枯,浅者屡深。nóng jǐn bì kū,qiǎn zhě lǚ shēn。
露馀山青,红杏在林。lù yú shān qīng,hóng xìng zài lín。
月明华屋,画桥碧阴。yuè míng huá wū,huà qiáo bì yīn。
金尊酒满,共客弹琴。jīn zūn jiǔ mǎn,gòng kè dàn qín。
取之自足,良殚美襟。qǔ zhī zì zú,liáng dān měi jīn。

诗品二十四则·自然

司空图

俯拾即是,不取诸邻。fǔ shí jí shì,bù qǔ zhū lín。
俱道适往,着手成春。jù dào shì wǎng,zhe shǒu chéng chūn。
如逢花开,如瞻岁新。rú féng huā kāi,rú zhān suì xīn。
真予不夺,强得易贫。zhēn yǔ bù duó,qiáng dé yì pín。
幽人空山,过水采蘋。yōu rén kōng shān,guò shuǐ cǎi píng。
薄言情晤,悠悠天钧。báo yán qíng wù,yōu yōu tiān jūn。

诗品二十四则·含蓄

司空图

不著一字,尽得风流。bù zhù yī zì,jǐn dé fēng liú。
语不涉难,已不堪忧。yǔ bù shè nán,yǐ bù kān yōu。
是有真宰,与之沈浮。shì yǒu zhēn zǎi,yǔ zhī shěn fú。
如渌满酒,花时返秋。rú lù mǎn jiǔ,huā shí fǎn qiū。
悠悠空尘,忽忽海沤。yōu yōu kōng chén,hū hū hǎi ōu。
浅深聚散,万取一收。qiǎn shēn jù sàn,wàn qǔ yī shōu。

诗品二十四则·豪放

司空图

观花匪禁,吞吐大荒。guān huā fěi jìn,tūn tǔ dà huāng。
由道返气,处得以狂。yóu dào fǎn qì,chù dé yǐ kuáng。
天风浪浪,海山苍苍。tiān fēng làng làng,hǎi shān cāng cāng。
真力弥满,万象在旁。zhēn lì mí mǎn,wàn xiàng zài páng。
前招三辰,后引凤皇。qián zhāo sān chén,hòu yǐn fèng huáng。
晓策六鳌,濯足扶桑。xiǎo cè liù áo,zhuó zú fú sāng。

诗品二十四则·精神

司空图

欲返不尽,相期与来。yù fǎn bù jǐn,xiāng qī yǔ lái。
明漪绝底,奇花初胎。míng yī jué dǐ,qí huā chū tāi。
青春鹦鹉,杨柳池台。qīng chūn yīng wǔ,yáng liǔ chí tái。
碧山人来,清酒满杯。bì shān rén lái,qīng jiǔ mǎn bēi。
生气远出,不著死灰。shēng qì yuǎn chū,bù zhù sǐ huī。
妙造自然,伊谁与裁。miào zào zì rán,yī shuí yǔ cái。

诗品二十四则·缜密

司空图

是有真迹,如不可知。shì yǒu zhēn jì,rú bù kě zhī。
意象欲生,造化已奇。yì xiàng yù shēng,zào huà yǐ qí。
水流花开,清露未晞。shuǐ liú huā kāi,qīng lù wèi xī。
要路愈远,幽行为迟。yào lù yù yuǎn,yōu xíng wèi chí。
语不欲犯,思不欲痴。yǔ bù yù fàn,sī bù yù chī。
犹春于绿,明月雪时。yóu chūn yú lǜ,míng yuè xuě shí。

诗品二十四则·疏野

司空图

惟性所宅,真取弗羁。wéi xìng suǒ zhái,zhēn qǔ fú jī。
拾物自富,与率为期。shí wù zì fù,yǔ lǜ wèi qī。
筑屋松下,脱帽看诗。zhù wū sōng xià,tuō mào kàn shī。
但知旦暮,不辨何时。dàn zhī dàn mù,bù biàn hé shí。
倘然适意,岂必有为。tǎng rán shì yì,qǐ bì yǒu wèi。
若其天放,如是得之。ruò qí tiān fàng,rú shì dé zhī。

诗品二十四则·清奇

司空图

娟娟群松,下有漪流。juān juān qún sōng,xià yǒu yī liú。
晴雪满汀,隔溪渔舟。qíng xuě mǎn tīng,gé xī yú zhōu。
可人如玉,步屧寻幽。kě rén rú yù,bù xiè xún yōu。
载行载止,空碧悠悠。zài xíng zài zhǐ,kōng bì yōu yōu。
神出古异,淡不可收。shén chū gǔ yì,dàn bù kě shōu。
如月之曙,如气之秋。rú yuè zhī shǔ,rú qì zhī qiū。

诗品二十四则·委曲

司空图

登彼太行,翠绕羊肠。dēng bǐ tài xíng,cuì rào yáng cháng。
杳霭流玉,悠悠花香。yǎo ǎi liú yù,yōu yōu huā xiāng。
力之于时,声之于羌。lì zhī yú shí,shēng zhī yú qiāng。
似往已回,如幽匪藏。shì wǎng yǐ huí,rú yōu fěi cáng。
水理漩洑,鹏风翱翔。shuǐ lǐ xuán fú,péng fēng áo xiáng。
道不自器,与之圆方。dào bù zì qì,yǔ zhī yuán fāng。

诗品二十四则·实境

司空图

取语甚直,计思匪深。qǔ yǔ shén zhí,jì sī fěi shēn。
忽逢幽人,如见道心。hū féng yōu rén,rú jiàn dào xīn。
晴涧之曲,碧松之阴。qíng jiàn zhī qū,bì sōng zhī yīn。
一客荷樵,一客听琴。yī kè hé qiáo,yī kè tīng qín。
情性所至,妙不自寻。qíng xìng suǒ zhì,miào bù zì xún。
遇之自天,冷然希音。yù zhī zì tiān,lěng rán xī yīn。