古诗词

病间寄郡中文士

许浑

卢橘含花处处香,老人依旧卧清漳。lú jú hán huā chù chù xiāng,lǎo rén yī jiù wò qīng zhāng。
心同客舍惊秋早,迹似僧斋厌夜长。xīn tóng kè shě jīng qiū zǎo,jì shì sēng zhāi yàn yè zhǎng。
风卷翠帘琴自响,露凝朱阁簟先凉。fēng juǎn cuì lián qín zì xiǎng,lù níng zhū gé diàn xiān liáng。
明朝欲醉文中彦,犹觉吟声带越乡。míng cháo yù zuì wén zhōng yàn,yóu jué yín shēng dài yuè xiāng。
许浑

许浑

许浑,晚唐最具影响力的诗人之一,七五律尤佳,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首诗,杜甫一生愁”之语。 许浑的作品>>

猜您喜欢

盈上人

许浑

月沈霜已凝,无梦竟寒灯。yuè shěn shuāng yǐ níng,wú mèng jìng hán dēng。
寄世何殊客,修身未到僧。jì shì hé shū kè,xiū shēn wèi dào sēng。
二毛梳上雪,双泪枕前冰。èr máo shū shàng xuě,shuāng lèi zhěn qián bīng。
借问曹溪路,山多路几层。jiè wèn cáo xī lù,shān duō lù jǐ céng。