古诗词

送从兄别驾归蜀

许浑

闻与湘南令,童年侍玉墀。wén yǔ xiāng nán lìng,tóng nián shì yù chí。
家留秦塞曲,官谪瘴溪湄。jiā liú qín sāi qū,guān zhé zhàng xī méi。
道直奸臣屏,冤深圣主知。dào zhí jiān chén píng,yuān shēn shèng zhǔ zhī。
逝川东去疾,霈泽北来迟。shì chuān dōng qù jí,pèi zé běi lái chí。
青汉龙髯绝,苍岑马鬣移。qīng hàn lóng rán jué,cāng cén mǎ liè yí。
风凄闻笛处,月惨罢琴时。fēng qī wén dí chù,yuè cǎn bà qín shí。
客路黄公庙,乡关白帝祠。kè lù huáng gōng miào,xiāng guān bái dì cí。
已称鹦鹉赋,宁诵鹡鸰诗。yǐ chēng yīng wǔ fù,níng sòng jí líng shī。
远道书难达,长亭酒莫持。yuǎn dào shū nán dá,zhǎng tíng jiǔ mò chí。
当凭蜀江水,万里寄相思。dāng píng shǔ jiāng shuǐ,wàn lǐ jì xiāng sī。
许浑

许浑

许浑,晚唐最具影响力的诗人之一,七五律尤佳,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首诗,杜甫一生愁”之语。 许浑的作品>>

猜您喜欢

盈上人

许浑

月沈霜已凝,无梦竟寒灯。yuè shěn shuāng yǐ níng,wú mèng jìng hán dēng。
寄世何殊客,修身未到僧。jì shì hé shū kè,xiū shēn wèi dào sēng。
二毛梳上雪,双泪枕前冰。èr máo shū shàng xuě,shuāng lèi zhěn qián bīng。
借问曹溪路,山多路几层。jiè wèn cáo xī lù,shān duō lù jǐ céng。