古诗词

晨自竹径至龙兴寺崇隐上人院

许浑

佛寺通南径,僧堂倚北坡。fú sì tōng nán jìng,sēng táng yǐ běi pō。
藤阴迷晚竹,苔滑仰晴莎。téng yīn mí wǎn zhú,tái huá yǎng qíng shā。
病忆春前别,闲宜雨后过。bìng yì chūn qián bié,xián yí yǔ hòu guò。
石横闻水远,林缺见山多。shí héng wén shuǐ yuǎn,lín quē jiàn shān duō。
欲结三天社,初降十地魔。yù jié sān tiān shè,chū jiàng shí dì mó。
毒龙来有窟,灵鹤去无窠。dú lóng lái yǒu kū,líng hè qù wú kē。
客路随萍梗,乡园失薜萝。kè lù suí píng gěng,xiāng yuán shī bì luó。
禅心如可学,不藉鲁阳戈。chán xīn rú kě xué,bù jí lǔ yáng gē。
许浑

许浑

许浑,晚唐最具影响力的诗人之一,七五律尤佳,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首诗,杜甫一生愁”之语。 许浑的作品>>

猜您喜欢

盈上人

许浑

月沈霜已凝,无梦竟寒灯。yuè shěn shuāng yǐ níng,wú mèng jìng hán dēng。
寄世何殊客,修身未到僧。jì shì hé shū kè,xiū shēn wèi dào sēng。
二毛梳上雪,双泪枕前冰。èr máo shū shàng xuě,shuāng lèi zhěn qián bīng。
借问曹溪路,山多路几层。jiè wèn cáo xī lù,shān duō lù jǐ céng。