古诗词

如梦令·其三

杨冠卿

满院落花春寂。mǎn yuàn luò huā chūn jì。
风絮一帘斜日。fēng xù yī lián xié rì。
翠钿晓寒轻,独倚千秋无力。cuì diàn xiǎo hán qīng,dú yǐ qiān qiū wú lì。
无力。wú lì。
无力。wú lì。
蹙破远山愁碧。cù pò yuǎn shān chóu bì。

杨冠卿

杨冠卿(1138-?)南宋诗人,字梦锡,江陵(今属湖北)人,举进士,为九江戎司掾,又尝知广州,以事罢。晚寓临安。闭门不出,与姜夔等相倡和。冠卿才华清俊,四六尤流丽浑雅,淳熙十四年(1187),编有《群公词选》三卷(已佚),自序曰:“余漂流困踬,久客诸侯间……时有所撄拂,则取酒独酌,浩歌数阕,怡然自适,似不觉天壤之大,穷通之为殊途也。”著有《客亭类稿》十五卷。《彊村丛书》辑有《客亭乐府》一卷。《四库总目》传于世。 杨冠卿的作品>>

猜您喜欢

清平乐

杨冠卿

翠团嘉树。cuì tuán jiā shù。
杜宇呼春去。dù yǔ hū chūn qù。
帘卷金泥凝望处。lián juǎn jīn ní níng wàng chù。
几点红薇香雨。jǐ diǎn hóng wēi xiāng yǔ。
等闲过了花时。děng xián guò le huā shí。
殷勤来问酴醾。yīn qín lái wèn tú mí。
恰有一枝春在,画楼红日林西。qià yǒu yī zhī chūn zài,huà lóu hóng rì lín xī。

忆秦娥·其一雪中拥琴对梅花寓言

杨冠卿

东风恶。dōng fēng è。
雪花乱舞穿帘幕。xuě huā luàn wǔ chuān lián mù。
穿帘幕。chuān lián mù。
寒侵绿绮,音断弦索。hán qīn lǜ qǐ,yīn duàn xián suǒ。
宫梅已破香红萼。gōng méi yǐ pò xiāng hóng è。
梅妆想称伊梳掠。méi zhuāng xiǎng chēng yī shū lüè。
伊梳掠。yī shū lüè。
十分全似,旧时京洛。shí fēn quán shì,jiù shí jīng luò。

忆秦娥·其二

杨冠卿

云垂幕。yún chuí mù。
江天雪似杨花落。jiāng tiān xuě shì yáng huā luò。
杨花落。yáng huā luò。
翠衾不暖,晓寒偏觉。cuì qīn bù nuǎn,xiǎo hán piān jué。
起来独倚西楼角。qǐ lái dú yǐ xī lóu jiǎo。
客怀无耐伤离索。kè huái wú nài shāng lí suǒ。
伤离索。shāng lí suǒ。
蛮笺欲寄,塞鸿难托。mán jiān yù jì,sāi hóng nán tuō。

柳梢青·其一

杨冠卿

红药翻阶。hóng yào fān jiē。
天香国艳,辉映楼台。tiān xiāng guó yàn,huī yìng lóu tái。
解语浑如,三千粉黛,十二金钗。jiě yǔ hún rú,sān qiān fěn dài,shí èr jīn chāi。
青鞋踏破苍苔。qīng xié tà pò cāng tái。
趁舞蝶、游蜂去来。chèn wǔ dié yóu fēng qù lái。
宿粉偷香,也应难似,年少情怀。sù fěn tōu xiāng,yě yīng nán shì,nián shǎo qíng huái。

贺新郎

杨冠卿

薄暮垂虹去。báo mù chuí hóng qù。
正江天、残霞冠日,乱鸿遵渚。zhèng jiāng tiān cán xiá guān rì,luàn hóng zūn zhǔ。
万顷云涛风浩荡,笑整羽轮飞渡。wàn qǐng yún tāo fēng hào dàng,xiào zhěng yǔ lún fēi dù。
问弱水、神仙何处。wèn ruò shuǐ shén xiān hé chù。
翳凤骑麟思往事,记朝元、金殿闻钟鼓。yì fèng qí lín sī wǎng shì,jì cháo yuán jīn diàn wén zhōng gǔ。
环佩响,翠鸾舞。huán pèi xiǎng,cuì luán wǔ。
梦中失却江南路。mèng zhōng shī què jiāng nán lù。
待西风、长城饮马,朔庭张弩。dài xī fēng zhǎng chéng yǐn mǎ,shuò tíng zhāng nǔ。
目尽青天何时到,赢得儿童好语。mù jǐn qīng tiān hé shí dào,yíng dé ér tóng hǎo yǔ。
怅未复、长陵抔土。chàng wèi fù zhǎng líng póu tǔ。
西子五湖归去后,泛仙舟、尚许寻盟否。xī zi wǔ hú guī qù hòu,fàn xiān zhōu shàng xǔ xún méng fǒu。
风袂逐,片帆举。fēng mèi zhú,piàn fān jǔ。

小重山

杨冠卿

一笑回眸百媚生。yī xiào huí móu bǎi mèi shēng。
娇羞佯不语,艳波横。jiāo xiū yáng bù yǔ,yàn bō héng。
缓移莲步绕阶行。huǎn yí lián bù rào jiē xíng。
凝情久,幽怨吒银筝。níng qíng jiǔ,yōu yuàn zhā yín zhēng。
些事那回曾。xiē shì nà huí céng。
水晶双枕冷,簟纹平。shuǐ jīng shuāng zhěn lěng,diàn wén píng。
窥人燕子苦无情。kuī rén yàn zi kǔ wú qíng。
惊梦断,何处觅云行。jīng mèng duàn,hé chù mì yún xíng。

庭草

杨冠卿

庭草凄馀碧,江风吹早寒。tíng cǎo qī yú bì,jiāng fēng chuī zǎo hán。
带围愁里减,诗律病中宽。dài wéi chóu lǐ jiǎn,shī lǜ bìng zhōng kuān。
隐几闲留客,迎门懒不冠。yǐn jǐ xián liú kè,yíng mén lǎn bù guān。
萧然有真处,未易俗人看。xiāo rán yǒu zhēn chù,wèi yì sú rén kàn。

宿前岗铺

杨冠卿

老去心犹壮,天边岁欲除。lǎo qù xīn yóu zhuàng,tiān biān suì yù chú。
喜行新过路,如读未看书。xǐ xíng xīn guò lù,rú dú wèi kàn shū。
溪水萦回净,人家远近居。xī shuǐ yíng huí jìng,rén jiā yuǎn jìn jū。
梅花正愁绝,薄暮雨疏疏。méi huā zhèng chóu jué,báo mù yǔ shū shū。

暮雨

杨冠卿

飘飘为客久,在在与春期。piāo piāo wèi kè jiǔ,zài zài yǔ chūn qī。
暮雨森寒意,花香閟旧枝。mù yǔ sēn hán yì,huā xiāng bì jiù zhī。
看成南国老,惭诵北山移。kàn chéng nán guó lǎo,cán sòng běi shān yí。
已误世缘恶,怀哉归去迟。yǐ wù shì yuán è,huái zāi guī qù chí。

壬午杂诗

杨冠卿

黄屋非尧意,讴歌有启归。huáng wū fēi yáo yì,ōu gē yǒu qǐ guī。
德参羲昊古,事与汉唐非。dé cān xī hào gǔ,shì yǔ hàn táng fēi。
喜气传千嶂,皇风浃九围。xǐ qì chuán qiān zhàng,huáng fēng jiā jiǔ wéi。
胡亡固无日,智勇旧沈机。hú wáng gù wú rì,zhì yǒng jiù shěn jī。

壬午杂诗

杨冠卿

寒甚王亲驾,春归虏请和。hán shén wáng qīn jià,chūn guī lǔ qǐng hé。
北军方拥众,小戍或投戈。běi jūn fāng yōng zhòng,xiǎo shù huò tóu gē。
形势中朝壮,衰离伪境多。xíng shì zhōng cháo zhuàng,shuāi lí wěi jìng duō。
燕云可中裂,岂限白沟河。yàn yún kě zhōng liè,qǐ xiàn bái gōu hé。

壬午杂诗

杨冠卿

不逆凶渠诈,当须报使回。bù nì xiōng qú zhà,dāng xū bào shǐ huí。
君恩固宽大,虏意每嫌猜。jūn ēn gù kuān dà,lǔ yì měi xián cāi。
义举初难废,兵端莫浪开。yì jǔ chū nán fèi,bīng duān mò làng kāi。
要知情伪审,往事验方来。yào zhī qíng wěi shěn,wǎng shì yàn fāng lái。

壬午杂诗

杨冠卿

关内攻城战,淮东却敌兵。guān nèi gōng chéng zhàn,huái dōng què dí bīng。
败亡初妄作,狼狈坐虚名。bài wáng chū wàng zuò,láng bèi zuò xū míng。
贼势虽亡命,君心实好生。zéi shì suī wáng mìng,jūn xīn shí hǎo shēng。
不知他日事,谁筑受降城。bù zhī tā rì shì,shuí zhù shòu jiàng chéng。

壬午杂诗

杨冠卿

已分依人老,犹期振袂还。yǐ fēn yī rén lǎo,yóu qī zhèn mèi hái。
有愁供白发,无力买青山。yǒu chóu gōng bái fā,wú lì mǎi qīng shān。
北驾方传跸,西师已度关。běi jià fāng chuán bì,xī shī yǐ dù guān。
孤臣忧国泪,东首落馀潸。gū chén yōu guó lèi,dōng shǒu luò yú shān。

病后暑退

杨冠卿

宽作迟留计,难期岁月功。kuān zuò chí liú jì,nán qī suì yuè gōng。
方惊鼠辈舞,未觉马群空。fāng jīng shǔ bèi wǔ,wèi jué mǎ qún kōng。
度暑苏病骨,涉秋悲候虫。dù shǔ sū bìng gǔ,shè qiū bēi hòu chóng。
长江二千里,只欠一帆风。zhǎng jiāng èr qiān lǐ,zhǐ qiàn yī fān fēng。
1651234567»