古诗词

和河南裴尹侍郎宿斋天平寺诣九龙祠祈雨二十韵

刘禹锡

有事九龙庙,洁斋梵王祠。yǒu shì jiǔ lóng miào,jié zhāi fàn wáng cí。
玉箫何时绝,碧树空凉飔。yù xiāo hé shí jué,bì shù kōng liáng sī。
吏散埃?息,月高庭宇宜。lì sàn āi xī,yuè gāo tíng yǔ yí。
重城肃穆闭,涧水潺湲时。zhòng chéng sù mù bì,jiàn shuǐ chán yuán shí。
人希夜复闲,虑静境亦随。rén xī yè fù xián,lǜ jìng jìng yì suí。
缅怀断鳌足,凝想乘鸾姿。miǎn huái duàn áo zú,níng xiǎng chéng luán zī。
朱明盛农节,膏泽方愆期。zhū míng shèng nóng jié,gāo zé fāng qiān qī。
瞻言五灵瑞,能救百谷萎。zhān yán wǔ líng ruì,néng jiù bǎi gǔ wēi。
咿喔晨鸡鸣,阑干斗柄垂。yī ō chén jī míng,lán gàn dòu bǐng chuí。
修容谒神像,注意陈正词。xiū róng yè shén xiàng,zhù yì chén zhèng cí。
惊飙起泓泉,若调雷雨师。jīng biāo qǐ hóng quán,ruò diào léi yǔ shī。
黑烟耸鳞甲,洒液如棼丝。hēi yān sǒng lín jiǎ,sǎ yè rú fén sī。
丰隆震天衢,列缺挥火旗。fēng lóng zhèn tiān qú,liè quē huī huǒ qí。
炎空忽凄紧,高霤悬绠縻。yán kōng hū qī jǐn,gāo liù xuán gěng mí。
生物已滂霈,湿云稍离披。shēng wù yǐ pāng pèi,shī yún shāo lí pī。
丹霞启南陆,白水含东菑。dān xiá qǐ nán lù,bái shuǐ hán dōng zāi。
熙熙飞走适,蔼蔼草树滋。xī xī fēi zǒu shì,ǎi ǎi cǎo shù zī。
浮光动宫观,远思盈川坻。fú guāng dòng gōng guān,yuǎn sī yíng chuān chí。
吴公敏于政,谢守工为诗。wú gōng mǐn yú zhèng,xiè shǒu gōng wèi shī。
商山有病客,言贺舒庞眉。shāng shān yǒu bìng kè,yán hè shū páng méi。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

泽宫诗

刘禹锡

秩秩泽宫,有的维鹄。zhì zhì zé gōng,yǒu de wéi gǔ。
祁祁庶士,于以干禄。qí qí shù shì,yú yǐ gàn lù。

泽宫诗

刘禹锡

彼鹄斯微,若止若翔。bǐ gǔ sī wēi,ruò zhǐ ruò xiáng。
千里之差,起于毫芒。qiān lǐ zhī chà,qǐ yú háo máng。

泽宫诗

刘禹锡

我矢既直,我弓既良。wǒ shǐ jì zhí,wǒ gōng jì liáng。
依于高墉,因我不臧。yī yú gāo yōng,yīn wǒ bù zāng。

泽宫诗

刘禹锡

高墉伊何,维器与时。gāo yōng yī hé,wéi qì yǔ shí。
视之以心,谁谓鹄微。shì zhī yǐ xīn,shuí wèi gǔ wēi。

酬令狐相公六言见寄

刘禹锡

已嗟别离太远,更被光阴苦催。yǐ jiē bié lí tài yuǎn,gèng bèi guāng yīn kǔ cuī。
吴苑燕辞人去,汾川雁带书来。wú yuàn yàn cí rén qù,fén chuān yàn dài shū lái。
愁吟月落犹望,忆梦天明未回。chóu yín yuè luò yóu wàng,yì mèng tiān míng wèi huí。
今日便令歌者,唱兄诗送一杯。jīn rì biàn lìng gē zhě,chàng xiōng shī sòng yī bēi。

答乐天临都驿见赠

刘禹锡

北固山边波浪,东都城里风尘。běi gù shān biān bō làng,dōng dōu chéng lǐ fēng chén。
世事不同心事,新人何似故人。shì shì bù tóng xīn shì,xīn rén hé shì gù rén。

再赠乐天

刘禹锡

一政政官轧轧,一年年老骎骎。yī zhèng zhèng guān yà yà,yī nián nián lǎo qīn qīn。
身外名何足算,别来诗且同吟。shēn wài míng hé zú suàn,bié lái shī qiě tóng yín。

酬杨侍郎凭见寄

刘禹锡

十年毛羽催颓,一旦天书召回。shí nián máo yǔ cuī tuí,yī dàn tiān shū zhào huí。
看看瓜时欲到,故侯也好归来。kàn kàn guā shí yù dào,gù hóu yě hǎo guī lái。

杂曲歌辞宜城歌

刘禹锡

野水绕空城,行尘起孤驿。yě shuǐ rào kōng chéng,xíng chén qǐ gū yì。
荒台侧生树,石碣阳镌额。huāng tái cè shēng shù,shí jié yáng juān é。
靡靡度行人,温风吹宿麦。mí mí dù xíng rén,wēn fēng chuī sù mài。

相和歌辞三阁词四首其一

刘禹锡

贵人三阁上,日晏未梳头。guì rén sān gé shàng,rì yàn wèi shū tóu。
不应有恨事,娇甚却成愁。bù yīng yǒu hèn shì,jiāo shén què chéng chóu。

杂曲歌辞壮士行

刘禹锡

阴风振寒郊,猛虎正咆哮。yīn fēng zhèn hán jiāo,měng hǔ zhèng páo xiāo。
徐行出烧地,连吼入黄茆。xú xíng chū shāo dì,lián hǒu rù huáng máo。
壮士走马去,镫前弯玉弰。zhuàng shì zǒu mǎ qù,dèng qián wān yù shāo。
叱之使人立,一发如铍交。chì zhī shǐ rén lì,yī fā rú pī jiāo。
悍睛忽星坠,飞血溅林梢。hàn jīng hū xīng zhuì,fēi xuè jiàn lín shāo。
彪炳为我席,膻腥充我庖。biāo bǐng wèi wǒ xí,shān xīng chōng wǒ páo。
里中欣害除,贺酒纷号呶。lǐ zhōng xīn hài chú,hè jiǔ fēn hào náo。
明日长桥上,倾城看斩蛟。míng rì zhǎng qiáo shàng,qīng chéng kàn zhǎn jiāo。

杂曲歌辞纪南歌

刘禹锡

风烟纪南城,尘土荆门路。fēng yān jì nán chéng,chén tǔ jīng mén lù。
天寒猎兽者,走上樊姬墓。tiān hán liè shòu zhě,zǒu shàng fán jī mù。

洛中春末送杜录事赴蕲州

刘禹锡

樽前花下长相见,明日忽为千里人。zūn qián huā xià zhǎng xiāng jiàn,míng rì hū wèi qiān lǐ rén。
君过午桥回首望,洛城犹自有残春。jūn guò wǔ qiáo huí shǒu wàng,luò chéng yóu zì yǒu cán chūn。

堤上行二首

刘禹锡

【一】
酒旗相望大堤头,堤下连樯堤上楼。jiǔ qí xiāng wàng dà dī tóu,dī xià lián qiáng dī shàng lóu。
日暮行人争渡急,桨声幽轧满中流。rì mù xíng rén zhēng dù jí,jiǎng shēng yōu yà mǎn zhōng liú。
【二】
江南江北望烟波,入夜行人相应歌。jiāng nán jiāng běi wàng yān bō,rù yè xíng rén xiāng yīng gē。
《桃叶》传情《竹枝》怨,水流无限月明多。táo yè chuán qíng zhú zhī yuàn,shuǐ liú wú xiàn yuè míng duō。

金陵怀古

刘禹锡

潮满冶城渚,日斜征虏亭。cháo mǎn yě chéng zhǔ,rì xié zhēng lǔ tíng。
蔡洲新草绿,幕府旧烟青。cài zhōu xīn cǎo lǜ,mù fǔ jiù yān qīng。
兴废由人事,山川空地形。xīng fèi yóu rén shì,shān chuān kōng dì xíng。
《后庭花》一曲,幽怨不堪听。hòu tíng huā yī qū,yōu yuàn bù kān tīng。