古诗词

韩十八侍御见示岳阳楼别窦司直诗因令属和重以自述故足成六十二韵

刘禹锡

楚望何苍然,曾澜七百里。chǔ wàng hé cāng rán,céng lán qī bǎi lǐ。
孤城寄远目,一写无穷已。gū chéng jì yuǎn mù,yī xiě wú qióng yǐ。
荡漾浮天盖,四环宣地理。dàng yàng fú tiān gài,sì huán xuān dì lǐ。
积涨在三秋,混成非一水。jī zhǎng zài sān qiū,hùn chéng fēi yī shuǐ。
冬游见清浅,春望多洲沚。dōng yóu jiàn qīng qiǎn,chūn wàng duō zhōu zhǐ。
云锦远沙明,风烟青草靡。yún jǐn yuǎn shā míng,fēng yān qīng cǎo mí。
火星忽南见,月硖方东迤。huǒ xīng hū nán jiàn,yuè xiá fāng dōng yí。
雪波西山来,隐若长城起。xuě bō xī shān lái,yǐn ruò zhǎng chéng qǐ。
独专朝宗路,驶悍不可止。dú zhuān cháo zōng lù,shǐ hàn bù kě zhǐ。
支川让其威,蓄缩至南委。zhī chuān ràng qí wēi,xù suō zhì nán wěi。
熊武走蛮落,潇湘来奥鄙。xióng wǔ zǒu mán luò,xiāo xiāng lái ào bǐ。
炎蒸动泉源,积潦搜山趾。yán zhēng dòng quán yuán,jī lǎo sōu shān zhǐ。
归往无旦夕,包含通远迩。guī wǎng wú dàn xī,bāo hán tōng yuǎn ěr。
行当白露时,眇视秋光里。xíng dāng bái lù shí,miǎo shì qiū guāng lǐ。
曙色未昭晰,露华遥斐舋。shǔ sè wèi zhāo xī,lù huá yáo fěi xìn。
浩尔神骨清,如观混元始。hào ěr shén gǔ qīng,rú guān hùn yuán shǐ。
北风忽震荡,惊浪迷津涘。běi fēng hū zhèn dàng,jīng làng mí jīn sì。
怒激鼓铿訇,蹙成山岿硊。nù jī gǔ kēng hōng,cù chéng shān kuī wěi。
鹍鹏疑变化,罔象何恢诡。kūn péng yí biàn huà,wǎng xiàng hé huī guǐ。
嘘吸写楼台,腾骧露鬐尾。xū xī xiě lóu tái,téng xiāng lù qí wěi。
景移群动息,波静繁音弭。jǐng yí qún dòng xī,bō jìng fán yīn mǐ。
明月出中央,青天绝纤滓。míng yuè chū zhōng yāng,qīng tiān jué xiān zǐ。
素光淡无际,绿静平如砥。sù guāng dàn wú jì,lǜ jìng píng rú dǐ。
空影渡鹓鸿,秋声思芦苇。kōng yǐng dù yuān hóng,qiū shēng sī lú wěi。
鲛人弄机杼,贝阙骈红紫。jiāo rén nòng jī zhù,bèi quē pián hóng zǐ。
珠蛤吐玲珑,文鳐翔旖旎。zhū há tǔ líng lóng,wén yáo xiáng yǐ nǐ。
水乡吴蜀限,地势东南庳。shuǐ xiāng wú shǔ xiàn,dì shì dōng nán bì。
翼轸粲垂精,衡巫屹环峙。yì zhěn càn chuí jīng,héng wū yì huán zhì。
名雄七泽薮,国辨三苗氏。míng xióng qī zé sǒu,guó biàn sān miáo shì。
唐羿断修蛇,荆王惮青兕。táng yì duàn xiū shé,jīng wáng dàn qīng sì。
秦狩迹犹在,虞巡路从此。qín shòu jì yóu zài,yú xún lù cóng cǐ。
轩后奏宫商,骚人咏兰芷。xuān hòu zòu gōng shāng,sāo rén yǒng lán zhǐ。
茅岭潜相应,橘洲傍可指。máo lǐng qián xiāng yīng,jú zhōu bàng kě zhǐ。
郭璞验幽经,罗含著前纪。guō pú yàn yōu jīng,luó hán zhù qián jì。
观津戚里族,按道侯家子。guān jīn qī lǐ zú,àn dào hóu jiā zi。
联袂登高楼,临轩笑相视。lián mèi dēng gāo lóu,lín xuān xiào xiāng shì。
假守亦高卧,墨曹正垂耳。jiǎ shǒu yì gāo wò,mò cáo zhèng chuí ěr。
契阔话凉温,壶觞慰迁徙。qì kuò huà liáng wēn,hú shāng wèi qiān xǐ。
地偏山水秀,客重杯盘侈。dì piān shān shuǐ xiù,kè zhòng bēi pán chǐ。
红袖花欲然,银灯昼相似。hóng xiù huā yù rán,yín dēng zhòu xiāng shì。
兴酣更抵掌,乐极同启齿。xīng hān gèng dǐ zhǎng,lè jí tóng qǐ chǐ。
笔锋不能休,藻思一何绮。bǐ fēng bù néng xiū,zǎo sī yī hé qǐ。
伊余负微尚,夙昔惭知己。yī yú fù wēi shàng,sù xī cán zhī jǐ。
出入金马门,交结青云士。chū rù jīn mǎ mén,jiāo jié qīng yún shì。
袭芳践兰室,学古游槐市。xí fāng jiàn lán shì,xué gǔ yóu huái shì。
策慕宋前军,文师汉中垒。cè mù sòng qián jūn,wén shī hàn zhōng lěi。
陋容昧俯仰,孤志无依倚。lòu róng mèi fǔ yǎng,gū zhì wú yī yǐ。
卫足不如葵,漏川空叹蚁。wèi zú bù rú kuí,lòu chuān kōng tàn yǐ。
幸逢万物泰,独处穷途否。xìng féng wàn wù tài,dú chù qióng tú fǒu。
锻翮重叠伤,兢魂再三褫。duàn hé zhòng dié shāng,jīng hún zài sān chǐ。
蘧瑷亦屡化,左丘犹有耻。qú ài yì lǚ huà,zuǒ qiū yóu yǒu chǐ。
桃源访仙宫,薜服祠山鬼。táo yuán fǎng xiān gōng,bì fú cí shān guǐ。
故人南台旧,一别如弦矢。gù rén nán tái jiù,yī bié rú xián shǐ。
今朝会荆峦,斗酒相宴喜。jīn cháo huì jīng luán,dòu jiǔ xiāng yàn xǐ。
为余出新什,笑抃随伸纸。wèi yú chū xīn shén,xiào biàn suí shēn zhǐ。
晔若观五色,欢然臻四美。yè ruò guān wǔ sè,huān rán zhēn sì měi。
委曲风涛事,分明穷达旨。wěi qū fēng tāo shì,fēn míng qióng dá zhǐ。
洪韵发华钟,凄音激清徵。hóng yùn fā huá zhōng,qī yīn jī qīng zhēng。
羊浚要共和,江淹多杂拟。yáng jùn yào gòng hé,jiāng yān duō zá nǐ。
徒欲仰高山,焉能追逸轨。tú yù yǎng gāo shān,yān néng zhuī yì guǐ。
湘洲路四达,巴陵城百雉。xiāng zhōu lù sì dá,bā líng chéng bǎi zhì。
何必颜光禄,留诗张内史。hé bì yán guāng lù,liú shī zhāng nèi shǐ。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

与歌者何戡

刘禹锡

二十馀年别帝京,重闻天乐不胜情。èr shí yú nián bié dì jīng,zhòng wén tiān lè bù shèng qíng。
旧人唯有何戡在,更与殷勤唱渭城。jiù rén wéi yǒu hé kān zài,gèng yǔ yīn qín chàng wèi chéng。

与歌童田顺郎

刘禹锡

天下能歌御史娘,花前叶底奉君王。tiān xià néng gē yù shǐ niáng,huā qián yè dǐ fèng jūn wáng。
九重深处无人见,分付新声与顺郎。jiǔ zhòng shēn chù wú rén jiàn,fēn fù xīn shēng yǔ shùn láng。

燕尔馆破屏风所画至精人多叹赏题之

刘禹锡

画时应遇空亡日,卖处难逢识别人。huà shí yīng yù kōng wáng rì,mài chù nán féng shí bié rén。
唯有多情往来客,强将衫袖拂埃尘。wéi yǒu duō qíng wǎng lái kè,qiáng jiāng shān xiù fú āi chén。

赏牡丹

刘禹锡

庭前芍药妖无格,池上芙蕖净少情。tíng qián sháo yào yāo wú gé,chí shàng fú qú jìng shǎo qíng。
唯有牡丹真国色,花开时节动京城。wéi yǒu mǔ dān zhēn guó sè,huā kāi shí jié dòng jīng chéng。

题欹器图

刘禹锡

秦国功成思税驾,晋臣名遂叹危机。qín guó gōng chéng sī shuì jià,jìn chén míng suì tàn wēi jī。
无因上蔡牵黄犬,愿作丹徒一布衣。wú yīn shàng cài qiān huáng quǎn,yuàn zuò dān tú yī bù yī。

伤桃源薛道士

刘禹锡

坛边松在鹤巢空,白鹿闲行旧径中。tán biān sōng zài hè cháo kōng,bái lù xián xíng jiù jìng zhōng。
手植红桃千树发,满山无主任春风。shǒu zhí hóng táo qiān shù fā,mǎn shān wú zhǔ rèn chūn fēng。

王思道碑堂下作

刘禹锡

苍苍宰树起寒烟,尚有威名海内传。cāng cāng zǎi shù qǐ hán yān,shàng yǒu wēi míng hǎi nèi chuán。
四府旧闻多故吏,几人垂泪拜碑前。sì fǔ jiù wén duō gù lì,jǐ rén chuí lèi bài bēi qián。

伤愚溪三首

刘禹锡

溪水悠悠春自来,草堂无主燕飞回。xī shuǐ yōu yōu chūn zì lái,cǎo táng wú zhǔ yàn fēi huí。
隔帘惟见中庭草,一树山榴依旧开。gé lián wéi jiàn zhōng tíng cǎo,yī shù shān liú yī jiù kāi。

伤愚溪三首

刘禹锡

草圣数行留坏壁,木奴千树属邻家。cǎo shèng shù xíng liú huài bì,mù nú qiān shù shǔ lín jiā。
唯见里门通德榜,残阳寂寞出樵车。wéi jiàn lǐ mén tōng dé bǎng,cán yáng jì mò chū qiáo chē。

伤愚溪三首

刘禹锡

柳门竹巷依依在,野草青苔日日多。liǔ mén zhú xiàng yī yī zài,yě cǎo qīng tái rì rì duō。
纵有邻人解吹笛,山阳旧侣更谁过。zòng yǒu lín rén jiě chuī dí,shān yáng jiù lǚ gèng shuí guò。

伤循州浑尚书

刘禹锡

贵人沦落路人衰,碧海连天丹旐回。guì rén lún luò lù rén shuāi,bì hǎi lián tiān dān zhào huí。
遥想长安此时节,朱门深巷百花开。yáo xiǎng zhǎng ān cǐ shí jié,zhū mén shēn xiàng bǎi huā kāi。

代靖安佳人怨二首

刘禹锡

宝马鸣珂踏晓尘,鱼文匕首犯车茵。bǎo mǎ míng kē tà xiǎo chén,yú wén bǐ shǒu fàn chē yīn。
适来行哭里门外,昨夜华堂歌舞人。shì lái xíng kū lǐ mén wài,zuó yè huá táng gē wǔ rén。

代靖安佳人怨二首

刘禹锡

秉烛朝天遂不回,路人弹指望高台。bǐng zhú cháo tiān suì bù huí,lù rén dàn zhǐ wàng gāo tái。
墙东便是伤心地,夜夜流萤飞去来。qiáng dōng biàn shì shāng xīn dì,yè yè liú yíng fēi qù lái。

碧涧寺见元九侍御和展上人诗有三生之句因以和

刘禹锡

廊下题诗满壁尘,塔前松树已皴鳞。láng xià tí shī mǎn bì chén,tǎ qián sōng shù yǐ cūn lín。
古来唯有王文度,重见平生竺道人。gǔ lái wéi yǒu wáng wén dù,zhòng jiàn píng shēng zhú dào rén。

思黯南墅赏牡丹

刘禹锡

偶然相遇人间世,合在增城阿姥家。ǒu rán xiāng yù rén jiān shì,hé zài zēng chéng ā lǎo jiā。
有此倾城好颜色,天教晚发赛诸花。yǒu cǐ qīng chéng hǎo yán sè,tiān jiào wǎn fā sài zhū huā。