古诗词

牛相公见示新什谨依本韵次用以抒下情

刘禹锡

剧韵新篇至,因难始见能。jù yùn xīn piān zhì,yīn nán shǐ jiàn néng。
雨天龙变化,晴日凤鶱腾。yǔ tiān lóng biàn huà,qíng rì fèng xiān téng。
游海惊何极,闻韶素不曾。yóu hǎi jīng hé jí,wén sháo sù bù céng。
惬心时拊髀,击节日麾肱。qiè xīn shí fǔ bì,jī jié rì huī gōng。
符彩添隃墨,波澜起剡藤。fú cǎi tiān shù mò,bō lán qǐ shàn téng。
拣金光熠熠,累璧势层层。jiǎn jīn guāng yì yì,lèi bì shì céng céng。
珠媚多藏贾,花撩欲定僧。zhū mèi duō cáng jiǎ,huā liāo yù dìng sēng。
封来真宝物,寄与愧交朋。fēng lái zhēn bǎo wù,jì yǔ kuì jiāo péng。
已老无时疾,长贫望岁登。yǐ lǎo wú shí jí,zhǎng pín wàng suì dēng。
雀罗秋寂寂,虫翅晓薨薨。què luó qiū jì jì,chóng chì xiǎo hōng hōng。
羸骥方辞绊,虚舟已绝絙。léi jì fāng cí bàn,xū zhōu yǐ jué huán。
荣华甘死别,健羡亦生憎。róng huá gān sǐ bié,jiàn xiàn yì shēng zēng。
玉柱琤瑽韵,金觥雹凸棱。yù zhù chēng cōng yùn,jīn gōng báo tū léng。
何时良宴会,促膝对华灯。hé shí liáng yàn huì,cù xī duì huá dēng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

三阁辞四首

刘禹锡

三人出眢井,一身登槛车。sān rén chū yuān jǐng,yī shēn dēng kǎn chē。
朱门漫临水,不可见鲈鱼。zhū mén màn lín shuǐ,bù kě jiàn lú yú。

浑侍中宅牡丹

刘禹锡

径尺千馀朵,人间有此花。jìng chǐ qiān yú duǒ,rén jiān yǒu cǐ huā。
今朝见颜色,更不向诸家。jīn cháo jiàn yán sè,gèng bù xiàng zhū jiā。

咏红柿子

刘禹锡

晓连星影出,晚带日光悬。xiǎo lián xīng yǐng chū,wǎn dài rì guāng xuán。
本因遗采掇,翻自保天年。běn yīn yí cǎi duō,fān zì bǎo tiān nián。

吕八见寄郡内书怀因而戏和

刘禹锡

文苑振金声,循良冠百城。wén yuàn zhèn jīn shēng,xún liáng guān bǎi chéng。
不知今史氏,何处列君名。bù zhī jīn shǐ shì,hé chù liè jūn míng。

柳花词三首

刘禹锡

开从绿条上,散逐香风远。kāi cóng lǜ tiáo shàng,sàn zhú xiāng fēng yuǎn。
故取花落时,悠扬占春晚。gù qǔ huā luò shí,yōu yáng zhàn chūn wǎn。

柳花词三首

刘禹锡

轻飞不假风,轻落不委地。qīng fēi bù jiǎ fēng,qīng luò bù wěi dì。
撩乱舞晴空,发人无限思。liāo luàn wǔ qíng kōng,fā rén wú xiàn sī。

柳花词三首

刘禹锡

晴天暗暗雪,来送青春暮。qíng tiān àn àn xuě,lái sòng qīng chūn mù。
无意似多情,千家万家去。wú yì shì duō qíng,qiān jiā wàn jiā qù。

路傍曲

刘禹锡

南山宿雨晴,春入凤凰城。nán shān sù yǔ qíng,chūn rù fèng huáng chéng。
处处闻弦管,无非送酒声。chù chù wén xián guǎn,wú fēi sòng jiǔ shēng。

君山怀古

刘禹锡

属车八十一,此地阻长风。shǔ chē bā shí yī,cǐ dì zǔ zhǎng fēng。
千载威灵尽,赭山寒水中。qiān zài wēi líng jǐn,zhě shān hán shuǐ zhōng。

庭竹

刘禹锡

露涤铅粉节,风摇青玉枝。lù dí qiān fěn jié,fēng yáo qīng yù zhī。
依依似君子,无地不相宜。yī yī shì jūn zi,wú dì bù xiāng yí。

唐郎中宅与诸公同饮酒看牡丹

刘禹锡

今日花前饮,甘心醉数杯。jīn rì huā qián yǐn,gān xīn zuì shù bēi。
但愁花有语,不为老人开。dàn chóu huā yǒu yǔ,bù wèi lǎo rén kāi。

题寿安甘棠馆二首

刘禹锡

公馆似仙家,池清竹径斜。gōng guǎn shì xiān jiā,chí qīng zhú jìng xié。
山禽忽惊起,冲落半岩花。shān qín hū jīng qǐ,chōng luò bàn yán huā。

题寿安甘棠馆二首

刘禹锡

门前洛阳道,门里桃花路。mén qián luò yáng dào,mén lǐ táo huā lù。
尘土与烟霞,其间十馀步。chén tǔ yǔ yān xiá,qí jiān shí yú bù。

古词二首

刘禹锡

轩后初冠冕,前旒为蔽明。xuān hòu chū guān miǎn,qián liú wèi bì míng。
安知从复道,然后见人情。ān zhī cóng fù dào,rán hòu jiàn rén qíng。

古词二首

刘禹锡

簿领乃俗士,清谈信古风。bù lǐng nǎi sú shì,qīng tán xìn gǔ fēng。
吾观苏令绰,朱墨一何工。wú guān sū lìng chuò,zhū mò yī hé gōng。