古诗词

浙西李大夫述梦四十韵并浙东元相公酬和斐然继声

刘禹锡

位是才能取,时因际会遭。wèi shì cái néng qǔ,shí yīn jì huì zāo。
羽仪呈鸑鷟,铓刃试豪曹。yǔ yí chéng yuè zhuó,máng rèn shì háo cáo。
洛下推年少,山东许地高。luò xià tuī nián shǎo,shān dōng xǔ dì gāo。
门承金铉鼎,家有玉璜韬。mén chéng jīn xuàn dǐng,jiā yǒu yù huáng tāo。
海浪扶鹏翅,天风引骥髦。hǎi làng fú péng chì,tiān fēng yǐn jì máo。
便知蓬阁閟,不识鲁衣褒。biàn zhī péng gé bì,bù shí lǔ yī bāo。
兴发春塘草,魂交益部刀。xīng fā chūn táng cǎo,hún jiāo yì bù dāo。
形开犹抱膝,烛尽遽挥毫。xíng kāi yóu bào xī,zhú jǐn jù huī háo。
昔仕当初筮,逢时咏载橐。xī shì dāng chū shì,féng shí yǒng zài tuó。
怀铅辨虫蠹,染素学鹅毛。huái qiān biàn chóng dù,rǎn sù xué é máo。
车骑方休汝,归来欲效陶。chē qí fāng xiū rǔ,guī lái yù xiào táo。
南台资謇谔,内署选风骚。nán tái zī jiǎn è,nèi shǔ xuǎn fēng sāo。
羽化如乘鲤,楼居旧冠鳌。yǔ huà rú chéng lǐ,lóu jū jiù guān áo。
美香焚湿麝,名果赐乾萄。měi xiāng fén shī shè,míng guǒ cì qián táo。
议赦蝇栖笔,邀歌蚁泛醪。yì shè yíng qī bǐ,yāo gē yǐ fàn láo。
代言无所戏,谢表自称叨。dài yán wú suǒ xì,xiè biǎo zì chēng dāo。
兰焰凝芳泽,芝泥莹玉膏。lán yàn níng fāng zé,zhī ní yíng yù gāo。
对频声价出,直久梦魂劳。duì pín shēng jià chū,zhí jiǔ mèng hún láo。
草诏令归马,批章答献獒。cǎo zhào lìng guī mǎ,pī zhāng dá xiàn áo。
银花悬院榜,翠羽映帘条。yín huā xuán yuàn bǎng,cuì yǔ yìng lián tiáo。
讽谏欣然纳,奇觚率尔操。fěng jiàn xīn rán nà,qí gū lǜ ěr cāo。
禁中时谔谔,天下免忉忉。jìn zhōng shí è è,tiān xià miǎn dāo dāo。
左顾龟成印,双飞鹄织袍。zuǒ gù guī chéng yìn,shuāng fēi gǔ zhī páo。
谢宾缘地密,洁己是心豪。xiè bīn yuán dì mì,jié jǐ shì xīn háo。
五日思归沐,三春羡众邀。wǔ rì sī guī mù,sān chūn xiàn zhòng yāo。
茶炉依绿笋,棋局就红桃。chá lú yī lǜ sǔn,qí jú jiù hóng táo。
溟海桑潜变,阴阳炭暗熬。míng hǎi sāng qián biàn,yīn yáng tàn àn áo。
仙成脱屣去,臣恋捧弓号。xiān chéng tuō xǐ qù,chén liàn pěng gōng hào。
建节辞乌柏,宣风看鹭涛。jiàn jié cí wū bǎi,xuān fēng kàn lù tāo。
土山京口峻,铁瓮郡城牢。tǔ shān jīng kǒu jùn,tiě wèng jùn chéng láo。
曲岛花千树,官池水一篙。qū dǎo huā qiān shù,guān chí shuǐ yī gāo。
莺来和丝管,雁起拂麾旄。yīng lái hé sī guǎn,yàn qǐ fú huī máo。
宛转倾罗扇,回旋堕玉搔。wǎn zhuǎn qīng luó shàn,huí xuán duò yù sāo。
罚筹长竖纛,觥盏样如舠。fá chóu zhǎng shù dào,gōng zhǎn yàng rú dāo。
山是千重障,江为四面濠。shān shì qiān zhòng zhàng,jiāng wèi sì miàn háo。
卧龙曾得雨,孤鹤尚鸣皋。wò lóng céng dé yǔ,gū hè shàng míng gāo。
剑用熊开匣,弓闲蛰受韬。jiàn yòng xióng kāi xiá,gōng xián zhé shòu tāo。
凤姿尝在竹,鴳羽不离蒿。fèng zī cháng zài zhú,yàn yǔ bù lí hāo。
吴月分双镇,东西接万艘。wú yuè fēn shuāng zhèn,dōng xī jiē wàn sōu。
今朝比潘陆,江海更滔滔。jīn cháo bǐ pān lù,jiāng hǎi gèng tāo tāo。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

与歌者何戡

刘禹锡

二十馀年别帝京,重闻天乐不胜情。èr shí yú nián bié dì jīng,zhòng wén tiān lè bù shèng qíng。
旧人唯有何戡在,更与殷勤唱渭城。jiù rén wéi yǒu hé kān zài,gèng yǔ yīn qín chàng wèi chéng。

与歌童田顺郎

刘禹锡

天下能歌御史娘,花前叶底奉君王。tiān xià néng gē yù shǐ niáng,huā qián yè dǐ fèng jūn wáng。
九重深处无人见,分付新声与顺郎。jiǔ zhòng shēn chù wú rén jiàn,fēn fù xīn shēng yǔ shùn láng。

燕尔馆破屏风所画至精人多叹赏题之

刘禹锡

画时应遇空亡日,卖处难逢识别人。huà shí yīng yù kōng wáng rì,mài chù nán féng shí bié rén。
唯有多情往来客,强将衫袖拂埃尘。wéi yǒu duō qíng wǎng lái kè,qiáng jiāng shān xiù fú āi chén。

赏牡丹

刘禹锡

庭前芍药妖无格,池上芙蕖净少情。tíng qián sháo yào yāo wú gé,chí shàng fú qú jìng shǎo qíng。
唯有牡丹真国色,花开时节动京城。wéi yǒu mǔ dān zhēn guó sè,huā kāi shí jié dòng jīng chéng。

题欹器图

刘禹锡

秦国功成思税驾,晋臣名遂叹危机。qín guó gōng chéng sī shuì jià,jìn chén míng suì tàn wēi jī。
无因上蔡牵黄犬,愿作丹徒一布衣。wú yīn shàng cài qiān huáng quǎn,yuàn zuò dān tú yī bù yī。

伤桃源薛道士

刘禹锡

坛边松在鹤巢空,白鹿闲行旧径中。tán biān sōng zài hè cháo kōng,bái lù xián xíng jiù jìng zhōng。
手植红桃千树发,满山无主任春风。shǒu zhí hóng táo qiān shù fā,mǎn shān wú zhǔ rèn chūn fēng。

王思道碑堂下作

刘禹锡

苍苍宰树起寒烟,尚有威名海内传。cāng cāng zǎi shù qǐ hán yān,shàng yǒu wēi míng hǎi nèi chuán。
四府旧闻多故吏,几人垂泪拜碑前。sì fǔ jiù wén duō gù lì,jǐ rén chuí lèi bài bēi qián。

伤愚溪三首

刘禹锡

溪水悠悠春自来,草堂无主燕飞回。xī shuǐ yōu yōu chūn zì lái,cǎo táng wú zhǔ yàn fēi huí。
隔帘惟见中庭草,一树山榴依旧开。gé lián wéi jiàn zhōng tíng cǎo,yī shù shān liú yī jiù kāi。

伤愚溪三首

刘禹锡

草圣数行留坏壁,木奴千树属邻家。cǎo shèng shù xíng liú huài bì,mù nú qiān shù shǔ lín jiā。
唯见里门通德榜,残阳寂寞出樵车。wéi jiàn lǐ mén tōng dé bǎng,cán yáng jì mò chū qiáo chē。

伤愚溪三首

刘禹锡

柳门竹巷依依在,野草青苔日日多。liǔ mén zhú xiàng yī yī zài,yě cǎo qīng tái rì rì duō。
纵有邻人解吹笛,山阳旧侣更谁过。zòng yǒu lín rén jiě chuī dí,shān yáng jiù lǚ gèng shuí guò。

伤循州浑尚书

刘禹锡

贵人沦落路人衰,碧海连天丹旐回。guì rén lún luò lù rén shuāi,bì hǎi lián tiān dān zhào huí。
遥想长安此时节,朱门深巷百花开。yáo xiǎng zhǎng ān cǐ shí jié,zhū mén shēn xiàng bǎi huā kāi。

代靖安佳人怨二首

刘禹锡

宝马鸣珂踏晓尘,鱼文匕首犯车茵。bǎo mǎ míng kē tà xiǎo chén,yú wén bǐ shǒu fàn chē yīn。
适来行哭里门外,昨夜华堂歌舞人。shì lái xíng kū lǐ mén wài,zuó yè huá táng gē wǔ rén。

代靖安佳人怨二首

刘禹锡

秉烛朝天遂不回,路人弹指望高台。bǐng zhú cháo tiān suì bù huí,lù rén dàn zhǐ wàng gāo tái。
墙东便是伤心地,夜夜流萤飞去来。qiáng dōng biàn shì shāng xīn dì,yè yè liú yíng fēi qù lái。

碧涧寺见元九侍御和展上人诗有三生之句因以和

刘禹锡

廊下题诗满壁尘,塔前松树已皴鳞。láng xià tí shī mǎn bì chén,tǎ qián sōng shù yǐ cūn lín。
古来唯有王文度,重见平生竺道人。gǔ lái wéi yǒu wáng wén dù,zhòng jiàn píng shēng zhú dào rén。

思黯南墅赏牡丹

刘禹锡

偶然相遇人间世,合在增城阿姥家。ǒu rán xiāng yù rén jiān shì,hé zài zēng chéng ā lǎo jiā。
有此倾城好颜色,天教晚发赛诸花。yǒu cǐ qīng chéng hǎo yán sè,tiān jiào wǎn fā sài zhū huā。