古诗词

送李策秀才还湖南,因寄幕中亲故兼简衡州吕八郎中

刘禹锡

深春风日净,昼长幽鸟鸣。shēn chūn fēng rì jìng,zhòu zhǎng yōu niǎo míng。
仆夫前致词,门有白面生。pū fū qián zhì cí,mén yǒu bái miàn shēng。
摄衣相问讯,解带坐南荣。shè yī xiāng wèn xùn,jiě dài zuò nán róng。
端志见眉睫,苦言发精诚。duān zhì jiàn méi jié,kǔ yán fā jīng chéng。
因出怀中文,调孤词亦清。yīn chū huái zhōng wén,diào gū cí yì qīng。
悄如促柱弦,掩抑多不平。qiāo rú cù zhù xián,yǎn yì duō bù píng。
乃言本蜀士,世降岷山灵。nǎi yán běn shǔ shì,shì jiàng mín shān líng。
前人秉艺文,高视来上京。qián rén bǐng yì wén,gāo shì lái shàng jīng。
曳绶司徒府,所从信国桢。yè shòu sī tú fǔ,suǒ cóng xìn guó zhēn。
析薪委宝林,善响继家声。xī xīn wěi bǎo lín,shàn xiǎng jì jiā shēng。
何处翳附郭,几人思郈成。hé chù yì fù guō,jǐ rén sī hòu chéng。
云天望乔木,风水悲流萍。yún tiān wàng qiáo mù,fēng shuǐ bēi liú píng。
前与计吏西,始列贡士名。qián yǔ jì lì xī,shǐ liè gòng shì míng。
森然就笔札,从试春官卿。sēn rán jiù bǐ zhá,cóng shì chūn guān qīng。
帝城岐路多,万足伺晨星。dì chéng qí lù duō,wàn zú cì chén xīng。
茫茫风尘中,工拙同有营。máng máng fēng chén zhōng,gōng zhuō tóng yǒu yíng。
寒女劳夜织,山苗荣寸茎。hán nǚ láo yè zhī,shān miáo róng cùn jīng。
侯门方击钟,衣褐谁将迎。hóu mén fāng jī zhōng,yī hè shuí jiāng yíng。
弱羽果摧颓,壮心郁怦怦。ruò yǔ guǒ cuī tuí,zhuàng xīn yù pēng pēng。
谅无蟠木容,聊复蓬累行。liàng wú pán mù róng,liáo fù péng lèi xíng。
昨日讯灵龟,繇言利艰贞。zuó rì xùn líng guī,yáo yán lì jiān zhēn。
当求舍拔中,必在审已明。dāng qiú shě bá zhōng,bì zài shěn yǐ míng。
誓将息薄游,焦思穷笔精。shì jiāng xī báo yóu,jiāo sī qióng bǐ jīng。
莳兰在幽渚,安得扬芬馨。shí lán zài yōu zhǔ,ān dé yáng fēn xīn。
曰余摧落者,散质负华缨。yuē yú cuī luò zhě,sàn zhì fù huá yīng。
一聆苦辛词,再动伊郁情。yī líng kǔ xīn cí,zài dòng yī yù qíng。
身弃言不动,爱才心尚惊。shēn qì yán bù dòng,ài cái xīn shàng jīng。
恨无羊角风,使尔化北溟。hèn wú yáng jiǎo fēng,shǐ ěr huà běi míng。
论罢情益亲,涉旬忘归程。lùn bà qíng yì qīn,shè xún wàng guī chéng。
日携邑中客,闲眺江上城。rì xié yì zhōng kè,xián tiào jiāng shàng chéng。
昼憩命金罍,宵谈转璿衡。zhòu qì mìng jīn léi,xiāo tán zhuǎn xuán héng。
薰风香麈尾,月露濡桃笙。xūn fēng xiāng zhǔ wěi,yuè lù rú táo shēng。
忽被戒羸骖,薄言事南征。hū bèi jiè léi cān,báo yán shì nán zhēng。
火云蔚千里,旅思浩已盈。huǒ yún wèi qiān lǐ,lǚ sī hào yǐ yíng。
湘江含碧虚,衡岭浮翠晶。xiāng jiāng hán bì xū,héng lǐng fú cuì jīng。
岂伊山水异,适与人事并。qǐ yī shān shuǐ yì,shì yǔ rén shì bìng。
油幕侣昆丘,粲然叠瑶琼。yóu mù lǚ kūn qiū,càn rán dié yáo qióng。
庾楼见清月,孔坐多绿?。yǔ lóu jiàn qīng yuè,kǒng zuò duō lǜ。
复有衡山守,本自云龙庭。fù yǒu héng shān shǒu,běn zì yún lóng tíng。
抗志在灵府,发越侔咸英。kàng zhì zài líng fǔ,fā yuè móu xián yīng。
一挥出荥阳,惠彼嗤嗤氓。yī huī chū xíng yáng,huì bǐ chī chī máng。
隼旟辞灞水,居者皆涕零。sǔn yú cí bà shuǐ,jū zhě jiē tì líng。
惟昔与伊人,交欢经宿龄。wéi xī yǔ yī rén,jiāo huān jīng sù líng。
一从云雨散,滋我鄙吝萌。yī cóng yún yǔ sàn,zī wǒ bǐ lìn méng。
北渚不堪愁,南音谁复听。běi zhǔ bù kān chóu,nán yīn shuí fù tīng。
离忧若去水,浩漾无时停。lí yōu ruò qù shuǐ,hào yàng wú shí tíng。
尝闻祝融峰,上有神禹铭。cháng wén zhù róng fēng,shàng yǒu shén yǔ míng。
古石琅玕姿,秘文螭虎形。gǔ shí láng gān zī,mì wén chī hǔ xíng。
圣功奠远服,神物拥休祯。shèng gōng diàn yuǎn fú,shén wù yōng xiū zhēn。
贤人在其下,仿佛疑蓬瀛。xián rén zài qí xià,fǎng fú yí péng yíng。
君行历郡斋,大袂拂双旌。jūn xíng lì jùn zhāi,dà mèi fú shuāng jīng。
饰容遇朗鉴,肝鬲可以呈。shì róng yù lǎng jiàn,gān gé kě yǐ chéng。
昔日马相如,临邛坐尽倾。xī rì mǎ xiāng rú,lín qióng zuò jǐn qīng。
勉君刷羽翰,蚤取凌青冥。miǎn jūn shuā yǔ hàn,zǎo qǔ líng qīng míng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

怀妓

刘禹锡

鸾飞远树栖何处,凤得新巢想称心。luán fēi yuǎn shù qī hé chù,fèng dé xīn cháo xiǎng chēng xīn。
红壁尚留香漠漠,碧云初断信沈沈。hóng bì shàng liú xiāng mò mò,bì yún chū duàn xìn shěn shěn。
情知点污投泥玉,犹自经营买笑金。qíng zhī diǎn wū tóu ní yù,yóu zì jīng yíng mǎi xiào jīn。
从此山头似人石,丈夫形状泪痕深。cóng cǐ shān tóu shì rén shí,zhàng fū xíng zhuàng lèi hén shēn。

怀妓

刘禹锡

但曾行处遍寻看,虽是生离死一般。dàn céng xíng chù biàn xún kàn,suī shì shēng lí sǐ yī bān。
买笑树边花已老,画眉窗下月犹残。mǎi xiào shù biān huā yǐ lǎo,huà méi chuāng xià yuè yóu cán。
云藏巫峡音容断,路隔星桥过往难。yún cáng wū xiá yīn róng duàn,lù gé xīng qiáo guò wǎng nán。
莫怪诗成无泪滴,尽倾东海也须乾。mò guài shī chéng wú lèi dī,jǐn qīng dōng hǎi yě xū qián。

怀妓

刘禹锡

三山不见海沈沈,岂有仙踪更可寻。sān shān bù jiàn hǎi shěn shěn,qǐ yǒu xiān zōng gèng kě xún。
青鸟去时云路断,姮娥归处月宫深。qīng niǎo qù shí yún lù duàn,héng é guī chù yuè gōng shēn。
纱窗遥想春相忆,书幌谁怜夜独吟。shā chuāng yáo xiǎng chūn xiāng yì,shū huǎng shuí lián yè dú yín。
料得夜来天上镜,只应偏照两人心。liào dé yè lái tiān shàng jìng,zhǐ yīng piān zhào liǎng rén xīn。

答东阳于令寒碧图诗

刘禹锡

东阳本是佳山水,何况曾经沈隐侯。dōng yáng běn shì jiā shān shuǐ,hé kuàng céng jīng shěn yǐn hóu。
化得邦人解吟咏,如今县令亦风流。huà dé bāng rén jiě yín yǒng,rú jīn xiàn lìng yì fēng liú。
新开谭洞疑仙境,远写丹青到雍州。xīn kāi tán dòng yí xiān jìng,yuǎn xiě dān qīng dào yōng zhōu。
落在寻常画师手,犹能三伏凛生秋。luò zài xún cháng huà shī shǒu,yóu néng sān fú lǐn shēng qiū。

麻姑山

刘禹锡

曾游仙迹见丰碑,除却麻姑更有谁。céng yóu xiān jì jiàn fēng bēi,chú què má gū gèng yǒu shuí。
云盖青山龙卧处,日临丹洞鹤归时。yún gài qīng shān lóng wò chù,rì lín dān dòng hè guī shí。
霜凝上界花开晚,月冷中天果熟迟。shuāng níng shàng jiè huā kāi wǎn,yuè lěng zhōng tiān guǒ shú chí。
人到便须抛世事,稻田还儗种灵芝。rén dào biàn xū pāo shì shì,dào tián hái nǐ zhǒng líng zhī。

自江陵沿流道中

刘禹锡

三千三百西江水,自古如今要路津。sān qiān sān bǎi xī jiāng shuǐ,zì gǔ rú jīn yào lù jīn。
月夜歌谣有渔父,风天气色属商人。yuè yè gē yáo yǒu yú fù,fēng tiān qì sè shǔ shāng rén。
沙村好处多逢寺,山叶红时觉胜春。shā cūn hǎo chù duō féng sì,shān yè hóng shí jué shèng chūn。
行到南朝征战地,古来名将尽为神。xíng dào nán cháo zhēng zhàn dì,gǔ lái míng jiāng jǐn wèi shén。

别夔州官吏

刘禹锡

三年楚国巴城守,一去扬州扬子津。sān nián chǔ guó bā chéng shǒu,yī qù yáng zhōu yáng zi jīn。
青帐联延喧驿步,白头俯伛到江滨。qīng zhàng lián yán xuān yì bù,bái tóu fǔ yǔ dào jiāng bīn。
巫山暮色常含雨,峡水秋来不恐人。wū shān mù sè cháng hán yǔ,xiá shuǐ qiū lái bù kǒng rén。
惟有九歌词数首,里中留与赛蛮神。wéi yǒu jiǔ gē cí shù shǒu,lǐ zhōng liú yǔ sài mán shén。

鱼复江中

刘禹锡

扁舟尽室贫相逐,白发藏冠镊更加。biǎn zhōu jǐn shì pín xiāng zhú,bái fā cáng guān niè gèng jiā。
远水自澄终日绿,晴林长落过春花。yuǎn shuǐ zì chéng zhōng rì lǜ,qíng lín zhǎng luò guò chūn huā。
客情浩荡逢乡语,诗意留连重物华。kè qíng hào dàng féng xiāng yǔ,shī yì liú lián zhòng wù huá。
风樯好住贪程去,斜日青帘背酒家。fēng qiáng hǎo zhù tān chéng qù,xié rì qīng lián bèi jiǔ jiā。

柳絮

刘禹锡

飘扬南陌起东邻,漠漠蒙蒙暗度春。piāo yáng nán mò qǐ dōng lín,mò mò méng méng àn dù chūn。
花巷暖随轻舞蝶,玉楼晴拂艳妆人。huā xiàng nuǎn suí qīng wǔ dié,yù lóu qíng fú yàn zhuāng rén。
萦回谢女题诗笔,点缀陶公漉酒巾。yíng huí xiè nǚ tí shī bǐ,diǎn zhuì táo gōng lù jiǔ jīn。
何处好风偏似雪,隋河堤上古江津。hé chù hǎo fēng piān shì xuě,suí hé dī shàng gǔ jiāng jīn。

赠同年陈长史员外

刘禹锡

明州长史外台郎,忆昔同年翰墨场。míng zhōu zhǎng shǐ wài tái láng,yì xī tóng nián hàn mò chǎng。
一自分襟多岁月,相逢满眼是凄凉。yī zì fēn jīn duō suì yuè,xiāng féng mǎn yǎn shì qī liáng。
推贤有愧韩安国,论旧唯存盛孝章。tuī xián yǒu kuì hán ān guó,lùn jiù wéi cún shèng xiào zhāng。
所叹谬游东阁下,看君无计出恓惶。suǒ tàn miù yóu dōng gé xià,kàn jūn wú jì chū xī huáng。

送周鲁儒赴举诗

刘禹锡

宋日营阳内史孙,因家占得九疑村。sòng rì yíng yáng nèi shǐ sūn,yīn jiā zhàn dé jiǔ yí cūn。
童心便有爱书癖,手指今馀把笔痕。tóng xīn biàn yǒu ài shū pǐ,shǒu zhǐ jīn yú bǎ bǐ hén。
自握蛇珠辞白屋,欲凭鸡卜谒金门。zì wò shé zhū cí bái wū,yù píng jī bo yè jīn mén。
若逢广坐问羊酪,从此知名在一言。ruò féng guǎng zuò wèn yáng lào,cóng cǐ zhī míng zài yī yán。

送曹璩归越中旧隐诗

刘禹锡

行尽潇湘万里馀,少逢知己忆吾庐。xíng jǐn xiāo xiāng wàn lǐ yú,shǎo féng zhī jǐ yì wú lú。
数间茅屋闲临水,一盏秋灯夜读书。shù jiān máo wū xián lín shuǐ,yī zhǎn qiū dēng yè dú shū。
地远何当随计吏,策成终自诣公车。dì yuǎn hé dāng suí jì lì,cè chéng zhōng zì yì gōng chē。
剡中若问连州事,唯有千山画不如。shàn zhōng ruò wèn lián zhōu shì,wéi yǒu qiān shān huà bù rú。

白鹰

刘禹锡

毛羽斑斓白纻裁,马前擎出不惊猜。máo yǔ bān lán bái zhù cái,mǎ qián qíng chū bù jīng cāi。
轻抛一点入云去,喝杀三声掠地来。qīng pāo yī diǎn rù yún qù,hē shā sān shēng lüè dì lái。
绿玉觜攒鸡脑破,玄金爪擘兔心开。lǜ yù zī zǎn jī nǎo pò,xuán jīn zhǎo bāi tù xīn kāi。
都缘解搦生灵物,所以人人道俊哉。dōu yuán jiě nuò shēng líng wù,suǒ yǐ rén rén dào jùn zāi。

三阁辞四首

刘禹锡

珠箔曲琼钩,仔细见扬州。zhū bó qū qióng gōu,zǎi xì jiàn yáng zhōu。
北兵那得度,浪话判悠悠。běi bīng nà dé dù,làng huà pàn yōu yōu。

三阁辞四首

刘禹锡

沉香帖阁柱,金缕画门楣。chén xiāng tiē gé zhù,jīn lǚ huà mén méi。
回首降幡下,已见黍离离。huí shǒu jiàng fān xià,yǐ jiàn shǔ lí lí。