古诗词

送李策秀才还湖南,因寄幕中亲故兼简衡州吕八郎中

刘禹锡

深春风日净,昼长幽鸟鸣。shēn chūn fēng rì jìng,zhòu zhǎng yōu niǎo míng。
仆夫前致词,门有白面生。pū fū qián zhì cí,mén yǒu bái miàn shēng。
摄衣相问讯,解带坐南荣。shè yī xiāng wèn xùn,jiě dài zuò nán róng。
端志见眉睫,苦言发精诚。duān zhì jiàn méi jié,kǔ yán fā jīng chéng。
因出怀中文,调孤词亦清。yīn chū huái zhōng wén,diào gū cí yì qīng。
悄如促柱弦,掩抑多不平。qiāo rú cù zhù xián,yǎn yì duō bù píng。
乃言本蜀士,世降岷山灵。nǎi yán běn shǔ shì,shì jiàng mín shān líng。
前人秉艺文,高视来上京。qián rén bǐng yì wén,gāo shì lái shàng jīng。
曳绶司徒府,所从信国桢。yè shòu sī tú fǔ,suǒ cóng xìn guó zhēn。
析薪委宝林,善响继家声。xī xīn wěi bǎo lín,shàn xiǎng jì jiā shēng。
何处翳附郭,几人思郈成。hé chù yì fù guō,jǐ rén sī hòu chéng。
云天望乔木,风水悲流萍。yún tiān wàng qiáo mù,fēng shuǐ bēi liú píng。
前与计吏西,始列贡士名。qián yǔ jì lì xī,shǐ liè gòng shì míng。
森然就笔札,从试春官卿。sēn rán jiù bǐ zhá,cóng shì chūn guān qīng。
帝城岐路多,万足伺晨星。dì chéng qí lù duō,wàn zú cì chén xīng。
茫茫风尘中,工拙同有营。máng máng fēng chén zhōng,gōng zhuō tóng yǒu yíng。
寒女劳夜织,山苗荣寸茎。hán nǚ láo yè zhī,shān miáo róng cùn jīng。
侯门方击钟,衣褐谁将迎。hóu mén fāng jī zhōng,yī hè shuí jiāng yíng。
弱羽果摧颓,壮心郁怦怦。ruò yǔ guǒ cuī tuí,zhuàng xīn yù pēng pēng。
谅无蟠木容,聊复蓬累行。liàng wú pán mù róng,liáo fù péng lèi xíng。
昨日讯灵龟,繇言利艰贞。zuó rì xùn líng guī,yáo yán lì jiān zhēn。
当求舍拔中,必在审已明。dāng qiú shě bá zhōng,bì zài shěn yǐ míng。
誓将息薄游,焦思穷笔精。shì jiāng xī báo yóu,jiāo sī qióng bǐ jīng。
莳兰在幽渚,安得扬芬馨。shí lán zài yōu zhǔ,ān dé yáng fēn xīn。
曰余摧落者,散质负华缨。yuē yú cuī luò zhě,sàn zhì fù huá yīng。
一聆苦辛词,再动伊郁情。yī líng kǔ xīn cí,zài dòng yī yù qíng。
身弃言不动,爱才心尚惊。shēn qì yán bù dòng,ài cái xīn shàng jīng。
恨无羊角风,使尔化北溟。hèn wú yáng jiǎo fēng,shǐ ěr huà běi míng。
论罢情益亲,涉旬忘归程。lùn bà qíng yì qīn,shè xún wàng guī chéng。
日携邑中客,闲眺江上城。rì xié yì zhōng kè,xián tiào jiāng shàng chéng。
昼憩命金罍,宵谈转璿衡。zhòu qì mìng jīn léi,xiāo tán zhuǎn xuán héng。
薰风香麈尾,月露濡桃笙。xūn fēng xiāng zhǔ wěi,yuè lù rú táo shēng。
忽被戒羸骖,薄言事南征。hū bèi jiè léi cān,báo yán shì nán zhēng。
火云蔚千里,旅思浩已盈。huǒ yún wèi qiān lǐ,lǚ sī hào yǐ yíng。
湘江含碧虚,衡岭浮翠晶。xiāng jiāng hán bì xū,héng lǐng fú cuì jīng。
岂伊山水异,适与人事并。qǐ yī shān shuǐ yì,shì yǔ rén shì bìng。
油幕侣昆丘,粲然叠瑶琼。yóu mù lǚ kūn qiū,càn rán dié yáo qióng。
庾楼见清月,孔坐多绿?。yǔ lóu jiàn qīng yuè,kǒng zuò duō lǜ。
复有衡山守,本自云龙庭。fù yǒu héng shān shǒu,běn zì yún lóng tíng。
抗志在灵府,发越侔咸英。kàng zhì zài líng fǔ,fā yuè móu xián yīng。
一挥出荥阳,惠彼嗤嗤氓。yī huī chū xíng yáng,huì bǐ chī chī máng。
隼旟辞灞水,居者皆涕零。sǔn yú cí bà shuǐ,jū zhě jiē tì líng。
惟昔与伊人,交欢经宿龄。wéi xī yǔ yī rén,jiāo huān jīng sù líng。
一从云雨散,滋我鄙吝萌。yī cóng yún yǔ sàn,zī wǒ bǐ lìn méng。
北渚不堪愁,南音谁复听。běi zhǔ bù kān chóu,nán yīn shuí fù tīng。
离忧若去水,浩漾无时停。lí yōu ruò qù shuǐ,hào yàng wú shí tíng。
尝闻祝融峰,上有神禹铭。cháng wén zhù róng fēng,shàng yǒu shén yǔ míng。
古石琅玕姿,秘文螭虎形。gǔ shí láng gān zī,mì wén chī hǔ xíng。
圣功奠远服,神物拥休祯。shèng gōng diàn yuǎn fú,shén wù yōng xiū zhēn。
贤人在其下,仿佛疑蓬瀛。xián rén zài qí xià,fǎng fú yí péng yíng。
君行历郡斋,大袂拂双旌。jūn xíng lì jùn zhāi,dà mèi fú shuāng jīng。
饰容遇朗鉴,肝鬲可以呈。shì róng yù lǎng jiàn,gān gé kě yǐ chéng。
昔日马相如,临邛坐尽倾。xī rì mǎ xiāng rú,lín qióng zuò jǐn qīng。
勉君刷羽翰,蚤取凌青冥。miǎn jūn shuā yǔ hàn,zǎo qǔ líng qīng míng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

吟乐天自问怆然有作

刘禹锡

亲友关心皆不见,风光满眼倍伤神。qīn yǒu guān xīn jiē bù jiàn,fēng guāng mǎn yǎn bèi shāng shén。
洛阳城里多池馆,几处花开有主人。luò yáng chéng lǐ duō chí guǎn,jǐ chù huā kāi yǒu zhǔ rén。

和令狐相公别牡丹

刘禹锡

平章宅里一栏花,临到开时不在家。píng zhāng zhái lǐ yī lán huā,lín dào kāi shí bù zài jiā。
莫道两京非远别,春明门外即天涯。mò dào liǎng jīng fēi yuǎn bié,chūn míng mén wài jí tiān yá。

和令狐相公闻思帝乡有感

刘禹锡

当初造曲者为谁,说得思乡恋阙时。dāng chū zào qū zhě wèi shuí,shuō dé sī xiāng liàn quē shí。
沧海西头旧丞相,停杯处分不须吹。cāng hǎi xī tóu jiù chéng xiāng,tíng bēi chù fēn bù xū chuī。

酬令狐相公见寄

刘禹锡

群玉山头住四年,每闻笙鹤看诸仙。qún yù shān tóu zhù sì nián,měi wén shēng hè kàn zhū xiān。
何时得把浮丘袖,白日将升第九天。hé shí dé bǎ fú qiū xiù,bái rì jiāng shēng dì jiǔ tiān。

令狐相公春思见寄

刘禹锡

一纸书封四句诗,芳晨对酒远相思。yī zhǐ shū fēng sì jù shī,fāng chén duì jiǔ yuǎn xiāng sī。
长吟尽日西南望,犹及残春花落时。zhǎng yín jǐn rì xī nán wàng,yóu jí cán chūn huā luò shí。

城内花园颇曾游玩令公居守亦有素期适春霜一夕委谢书实以答令狐相公见谑

刘禹锡

楼下芳园最占春,年年结侣采花频。lóu xià fāng yuán zuì zhàn chūn,nián nián jié lǚ cǎi huā pín。
繁霜一夜相撩治,不似佳人似老人。fán shuāng yī yè xiāng liāo zhì,bù shì jiā rén shì lǎo rén。

奉和裴晋公凉风亭睡觉

刘禹锡

骊龙睡后珠元在,仙鹤行时步又轻。lí lóng shuì hòu zhū yuán zài,xiān hè xíng shí bù yòu qīng。
方寸莹然无一事,水声来似玉琴声。fāng cùn yíng rán wú yī shì,shuǐ shēng lái shì yù qín shēng。

答裴令公雪中讶白二十二与诸公不相访之什

刘禹锡

玉树琼楼满眼新,的知开閤待诸宾。yù shù qióng lóu mǎn yǎn xīn,de zhī kāi gé dài zhū bīn。
迟迟未去非无意,拟作梁园坐右人。chí chí wèi qù fēi wú yì,nǐ zuò liáng yuán zuò yòu rén。

吴方之见示听江西故吏朱幼恭歌三篇颇有怀故林之想吟讽不足因而和之

刘禹锡

侯家故吏歌声发,逸处能高怨处低。hóu jiā gù lì gē shēng fā,yì chù néng gāo yuàn chù dī。
今岁洛中无雨雪,眼前风景是江西。jīn suì luò zhōng wú yǔ xuě,yǎn qián fēng jǐng shì jiāng xī。

裴令公见示诮乐天寄奴买马绝句斐言仰和且戏乐天

刘禹锡

常奴安得似方回,争望追风绝足来。cháng nú ān dé shì fāng huí,zhēng wàng zhuī fēng jué zú lái。
若把翠娥酬騄耳,始知天下有奇才。ruò bǎ cuì é chóu lù ěr,shǐ zhī tiān xià yǒu qí cái。

酬思黯代书见戏

刘禹锡

官冷如浆病满身,凌寒不易过天津。guān lěng rú jiāng bìng mǎn shēn,líng hán bù yì guò tiān jīn。
少年留取多情兴,请待花时作主人。shǎo nián liú qǔ duō qíng xīng,qǐng dài huā shí zuò zhǔ rén。

答张侍御贾喜再登科后自洛赴上都赠别

刘禹锡

又被时人写姓名,春风引路入京城。yòu bèi shí rén xiě xìng míng,chūn fēng yǐn lù rù jīng chéng。
知君忆得前身事,分付莺花与后生。zhī jūn yì dé qián shēn shì,fēn fù yīng huā yǔ hòu shēng。

赴连州途经洛阳诸公置酒相送张员外贾以诗见赠率尔酬之

刘禹锡

谪在三湘最远州,边鸿不到水南流。zhé zài sān xiāng zuì yuǎn zhōu,biān hóng bù dào shuǐ nán liú。
如今暂寄樽前笑,明日辞君步步愁。rú jīn zàn jì zūn qián xiào,míng rì cí jūn bù bù chóu。

赠元九侍御文石枕以诗奖之

刘禹锡

文章似锦气如虹,宜荐华簪绿殿中。wén zhāng shì jǐn qì rú hóng,yí jiàn huá zān lǜ diàn zhōng。
纵使凉飙生旦夕,犹堪拂拭愈头风。zòng shǐ liáng biāo shēng dàn xī,yóu kān fú shì yù tóu fēng。

酬元九院长自江陵见寄

刘禹锡

无事寻花至仙境,等闲栽树比封君。wú shì xún huā zhì xiān jìng,děng xián zāi shù bǐ fēng jūn。
金门通籍真多士,黄纸除书每日闻。jīn mén tōng jí zhēn duō shì,huáng zhǐ chú shū měi rì wén。