古诗词

宋进马哀词

王维

背春涉夏兮,众木蔼以繁阴。bèi chūn shè xià xī,zhòng mù ǎi yǐ fán yīn。
连金华与玉堂兮,宫阁郁其沈沈。lián jīn huá yǔ yù táng xī,gōng gé yù qí shěn shěn。
百官并入兮,何语笑之哑哑。bǎi guān bìng rù xī,hé yǔ xiào zhī yǎ yǎ。
君独静嘿以伤心,草王言兮不得辞。jūn dú jìng hēi yǐ shāng xīn,cǎo wáng yán xī bù dé cí。
我悲减思兮少时,仆夫命驾兮。wǒ bēi jiǎn sī xī shǎo shí,pū fū mìng jià xī。
出阊阖,历通逵,陌上人兮如故。chū chāng hé,lì tōng kuí,mò shàng rén xī rú gù。
识不识兮往来,眼中不见兮吾儿。shí bù shí xī wǎng lái,yǎn zhōng bù jiàn xī wú ér。
骖紫骝兮从青骊,低光垂彩兮。cān zǐ liú xī cóng qīng lí,dī guāng chuí cǎi xī。
恍不知其所之,辟朱户兮望华轩。huǎng bù zhī qí suǒ zhī,pì zhū hù xī wàng huá xuān。
意斯子兮候门,忽思瘗兮城南。yì sī zi xī hòu mén,hū sī yì xī chéng nán。
心瞀乱兮重昏,仰诉天之不仁兮。xīn mào luàn xī zhòng hūn,yǎng sù tiān zhī bù rén xī。
家唯一身,身止一子。jiā wéi yī shēn,shēn zhǐ yī zi。
何胤嗣之不繁,就单鲜而又死。hé yìn sì zhī bù fán,jiù dān xiān ér yòu sǐ。
将清白兮遗谁,问诗礼兮已矣。jiāng qīng bái xī yí shuí,wèn shī lǐ xī yǐ yǐ。
哀从中兮不可胜,岂暇料馀年兮复几。āi cóng zhōng xī bù kě shèng,qǐ xiá liào yú nián xī fù jǐ。
日黯黯兮颓晔,鸟翩翩兮疾飞。rì àn àn xī tuí yè,niǎo piān piān xī jí fēi。
邈穷天兮不返,疑有日兮来归。miǎo qióng tiān xī bù fǎn,yí yǒu rì xī lái guī。
静言思兮永绝,复惊叫兮沾衣。jìng yán sī xī yǒng jué,fù jīng jiào xī zhān yī。
客有吊之者曰:观未始兮有物,同委蜕兮胡悲。kè yǒu diào zhī zhě yuē guān wèi shǐ xī yǒu wù,tóng wěi tuì xī hú bēi。
且延陵兮未至,况西河兮不知。qiě yán líng xī wèi zhì,kuàng xī hé xī bù zhī。
学无生兮庶可,幸能听于吾师。xué wú shēng xī shù kě,xìng néng tīng yú wú shī。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

送赵都督赴代州得青字

王维

天官动将星,汉地柳条青。tiān guān dòng jiāng xīng,hàn dì liǔ tiáo qīng。
万里鸣刁斗,三军出井陉。wàn lǐ míng diāo dòu,sān jūn chū jǐng xíng。
忘身辞凤阙,报国取龙庭。wàng shēn cí fèng quē,bào guó qǔ lóng tíng。
岂学书生辈,窗间老一经。qǐ xué shū shēng bèi,chuāng jiān lǎo yī jīng。

山茱萸

王维

朱实山下开,清香寒更发。zhū shí shān xià kāi,qīng xiāng hán gèng fā。
幸与丛桂花,窗前向秋月。xìng yǔ cóng guì huā,chuāng qián xiàng qiū yuè。

红牡丹

王维

绿艳闲且静,红衣浅复深。lǜ yàn xián qiě jìng,hóng yī qiǎn fù shēn。
花心愁欲断,春色岂知心。huā xīn chóu yù duàn,chūn sè qǐ zhī xīn。

答裴迪辋口遇雨忆终南山之作

王维

淼淼寒流广,苍苍秋雨晦。miǎo miǎo hán liú guǎng,cāng cāng qiū yǔ huì。
君问终南山,心知白云外。jūn wèn zhōng nán shān,xīn zhī bái yún wài。

晓行巴峡

王维

际晓投巴峡,馀春忆帝京。jì xiǎo tóu bā xiá,yú chūn yì dì jīng。
晴江一女浣,朝日众鸡鸣。qíng jiāng yī nǚ huàn,cháo rì zhòng jī míng。
水国舟中市,山桥树杪行。shuǐ guó zhōu zhōng shì,shān qiáo shù miǎo xíng。
登高万井出,眺迥二流明。dēng gāo wàn jǐng chū,tiào jiǒng èr liú míng。
人作殊方语,莺为故国声。rén zuò shū fāng yǔ,yīng wèi gù guó shēng。
赖多山水趣,稍解别离情。lài duō shān shuǐ qù,shāo jiě bié lí qíng。

崔九弟欲往南山马上口号与别

王维

城隅一分手,几日还相见。chéng yú yī fēn shǒu,jǐ rì hái xiāng jiàn。
山中有桂花,莫待花如霰。shān zhōng yǒu guì huā,mò dài huā rú xiàn。

皇甫岳云溪杂题五首·萍池

王维

春池深且广,会待轻舟回。chūn chí shēn qiě guǎng,huì dài qīng zhōu huí。
靡靡绿萍合,垂杨扫复开。mí mí lǜ píng hé,chuí yáng sǎo fù kāi。

无题

王维

雨打芭蕉叶带愁,心同新月向人羞。yǔ dǎ bā jiāo yè dài chóu,xīn tóng xīn yuè xiàng rén xiū。
馨兰意望香嗟短,迷雾遥看梦也留。xīn lán yì wàng xiāng jiē duǎn,mí wù yáo kàn mèng yě liú。
行远孤帆飘万里,身临乱世怅千秋。xíng yuǎn gū fān piāo wàn lǐ,shēn lín luàn shì chàng qiān qiū。
曾经护花惜春季,一片痴情付水流。céng jīng hù huā xī chūn jì,yī piàn chī qíng fù shuǐ liú。

崔兴宗写真咏

王维

画君年少时,如今君已老。huà jūn nián shǎo shí,rú jīn jūn yǐ lǎo。
今时新识人,知君旧时好。jīn shí xīn shí rén,zhī jūn jiù shí hǎo。

送张判官赴河西

王维

单车曾出塞,报国敢邀勋。dān chē céng chū sāi,bào guó gǎn yāo xūn。
见逐张征虏,今思霍冠军。jiàn zhú zhāng zhēng lǔ,jīn sī huò guān jūn。
沙平连白雪,蓬卷入黄云。shā píng lián bái xuě,péng juǎn rù huáng yún。
慷慨倚长剑,高歌一送君。kāng kǎi yǐ zhǎng jiàn,gāo gē yī sòng jūn。

送陆员外

王维

郎署有伊人,居然古人风。láng shǔ yǒu yī rén,jū rán gǔ rén fēng。
天子顾河北,诏书除征东。tiān zi gù hé běi,zhào shū chú zhēng dōng。
拜手辞上官,缓步出南宫。bài shǒu cí shàng guān,huǎn bù chū nán gōng。
九河平原外,七国蓟门中。jiǔ hé píng yuán wài,qī guó jì mén zhōng。
阴风悲枯桑,古塞多飞蓬。yīn fēng bēi kū sāng,gǔ sāi duō fēi péng。
万里不见虏,萧条胡地空。wàn lǐ bù jiàn lǔ,xiāo tiáo hú dì kōng。
无为费中国,更欲邀奇功。wú wèi fèi zhōng guó,gèng yù yāo qí gōng。
迟迟前相送,握手嗟异同。chí chí qián xiāng sòng,wò shǒu jiē yì tóng。
行当封侯归,肯访商山翁。xíng dāng fēng hóu guī,kěn fǎng shāng shān wēng。

上张令公

王维

珥笔趋丹陛,垂珰上玉除。ěr bǐ qū dān bì,chuí dāng shàng yù chú。
步檐青琐闼,方幰画轮车。bù yán qīng suǒ tà,fāng xiǎn huà lún chē。
市阅千金字,朝闻五色书。shì yuè qiān jīn zì,cháo wén wǔ sè shū。
致君光帝典,荐士满公车。zhì jūn guāng dì diǎn,jiàn shì mǎn gōng chē。
伏奏回金驾,横经重石渠。fú zòu huí jīn jià,héng jīng zhòng shí qú。
从兹罢角抵,且复幸储胥。cóng zī bà jiǎo dǐ,qiě fù xìng chǔ xū。
天统知尧后,王章笑鲁初。tiān tǒng zhī yáo hòu,wáng zhāng xiào lǔ chū。
匈奴遥俯伏,汉相俨簪裾。xiōng nú yáo fǔ fú,hàn xiāng yǎn zān jū。
贾生非不遇,汲黯自堪疏。jiǎ shēng fēi bù yù,jí àn zì kān shū。
学易思求我,言诗或起予。xué yì sī qiú wǒ,yán shī huò qǐ yǔ。
当从大夫后,何惜隶人馀。dāng cóng dà fū hòu,hé xī lì rén yú。

送祢郎中

王维

东郊春草色,驱马去悠悠。dōng jiāo chūn cǎo sè,qū mǎ qù yōu yōu。
况复乡山外,猿啼湘水流。kuàng fù xiāng shān wài,yuán tí xiāng shuǐ liú。
岛夷传露版,江馆候鸣驺。dǎo yí chuán lù bǎn,jiāng guǎn hòu míng zōu。
卉服为诸吏,珠官拜本州。huì fú wèi zhū lì,zhū guān bài běn zhōu。
孤莺吟远墅,野杏发山邮。gū yīng yín yuǎn shù,yě xìng fā shān yóu。
早晚方归奏,南中才忌秋。zǎo wǎn fāng guī zòu,nán zhōng cái jì qiū。

赠韦穆十八

王维

与君青眼客,共有白云心。yǔ jūn qīng yǎn kè,gòng yǒu bái yún xīn。
不相东山去,日令春草深。bù xiāng dōng shān qù,rì lìng chūn cǎo shēn。

送崔兴宗

王维

已恨亲皆远,谁怜友复稀。yǐ hèn qīn jiē yuǎn,shuí lián yǒu fù xī。
君王未西顾,游宦尽东归。jūn wáng wèi xī gù,yóu huàn jǐn dōng guī。
塞迥山河净,天长云树微。sāi jiǒng shān hé jìng,tiān zhǎng yún shù wēi。
方同菊花节,相待洛阳扉。fāng tóng jú huā jié,xiāng dài luò yáng fēi。