古诗词

宋进马哀词

王维

背春涉夏兮,众木蔼以繁阴。bèi chūn shè xià xī,zhòng mù ǎi yǐ fán yīn。
连金华与玉堂兮,宫阁郁其沈沈。lián jīn huá yǔ yù táng xī,gōng gé yù qí shěn shěn。
百官并入兮,何语笑之哑哑。bǎi guān bìng rù xī,hé yǔ xiào zhī yǎ yǎ。
君独静嘿以伤心,草王言兮不得辞。jūn dú jìng hēi yǐ shāng xīn,cǎo wáng yán xī bù dé cí。
我悲减思兮少时,仆夫命驾兮。wǒ bēi jiǎn sī xī shǎo shí,pū fū mìng jià xī。
出阊阖,历通逵,陌上人兮如故。chū chāng hé,lì tōng kuí,mò shàng rén xī rú gù。
识不识兮往来,眼中不见兮吾儿。shí bù shí xī wǎng lái,yǎn zhōng bù jiàn xī wú ér。
骖紫骝兮从青骊,低光垂彩兮。cān zǐ liú xī cóng qīng lí,dī guāng chuí cǎi xī。
恍不知其所之,辟朱户兮望华轩。huǎng bù zhī qí suǒ zhī,pì zhū hù xī wàng huá xuān。
意斯子兮候门,忽思瘗兮城南。yì sī zi xī hòu mén,hū sī yì xī chéng nán。
心瞀乱兮重昏,仰诉天之不仁兮。xīn mào luàn xī zhòng hūn,yǎng sù tiān zhī bù rén xī。
家唯一身,身止一子。jiā wéi yī shēn,shēn zhǐ yī zi。
何胤嗣之不繁,就单鲜而又死。hé yìn sì zhī bù fán,jiù dān xiān ér yòu sǐ。
将清白兮遗谁,问诗礼兮已矣。jiāng qīng bái xī yí shuí,wèn shī lǐ xī yǐ yǐ。
哀从中兮不可胜,岂暇料馀年兮复几。āi cóng zhōng xī bù kě shèng,qǐ xiá liào yú nián xī fù jǐ。
日黯黯兮颓晔,鸟翩翩兮疾飞。rì àn àn xī tuí yè,niǎo piān piān xī jí fēi。
邈穷天兮不返,疑有日兮来归。miǎo qióng tiān xī bù fǎn,yí yǒu rì xī lái guī。
静言思兮永绝,复惊叫兮沾衣。jìng yán sī xī yǒng jué,fù jīng jiào xī zhān yī。
客有吊之者曰:观未始兮有物,同委蜕兮胡悲。kè yǒu diào zhī zhě yuē guān wèi shǐ xī yǒu wù,tóng wěi tuì xī hú bēi。
且延陵兮未至,况西河兮不知。qiě yán líng xī wèi zhì,kuàng xī hé xī bù zhī。
学无生兮庶可,幸能听于吾师。xué wú shēng xī shù kě,xìng néng tīng yú wú shī。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

恭懿太子挽歌五首

王维

兰殿新恩切,椒宫夕临幽。lán diàn xīn ēn qiè,jiāo gōng xī lín yōu。
白云随凤管,明月在龙楼。bái yún suí fèng guǎn,míng yuè zài lóng lóu。
人向青山哭,天临渭水愁。rén xiàng qīng shān kū,tiān lín wèi shuǐ chóu。
鸡鸣常问膳,今恨玉京留。jī míng cháng wèn shàn,jīn hèn yù jīng liú。

恭懿太子挽歌五首

王维

骑吹凌霜发,旌旗夹路陈。qí chuī líng shuāng fā,jīng qí jiā lù chén。
凯容金节护,册命玉符新。kǎi róng jīn jié hù,cè mìng yù fú xīn。
傅母悲香褓,君家拥画轮。fù mǔ bēi xiāng bǎo,jūn jiā yōng huà lún。
射熊今梦帝,秤象问何人。shè xióng jīn mèng dì,chèng xiàng wèn hé rén。

恭懿太子挽歌五首

王维

苍舒留帝宠,子晋有仙才。cāng shū liú dì chǒng,zi jìn yǒu xiān cái。
五岁过人智,三天使鹤催。wǔ suì guò rén zhì,sān tiān shǐ hè cuī。
心悲阳禄馆,目断望思台。xīn bēi yáng lù guǎn,mù duàn wàng sī tái。
若道长安近,何为更不来。ruò dào zhǎng ān jìn,hé wèi gèng bù lái。

恭懿太子挽歌五首

王维

西望昆池阔,东瞻下杜平。xī wàng kūn chí kuò,dōng zhān xià dù píng。
山朝豫章馆,树转凤凰城。shān cháo yù zhāng guǎn,shù zhuǎn fèng huáng chéng。
五校连旗色,千门叠鼓声。wǔ xiào lián qí sè,qiān mén dié gǔ shēng。
金环如有验,还向画堂生。jīn huán rú yǒu yàn,hái xiàng huà táng shēng。

故太子太师徐公挽歌四首

王维

功德冠群英,弥纶有大名。gōng dé guān qún yīng,mí lún yǒu dà míng。
轩皇用风后,傅说是星精。xuān huáng yòng fēng hòu,fù shuō shì xīng jīng。
就第优遗老,来朝诏不名。jiù dì yōu yí lǎo,lái cháo zhào bù míng。
留侯常辟谷,何苦不长生。liú hóu cháng pì gǔ,hé kǔ bù zhǎng shēng。

故太子太师徐公挽歌四首

王维

谋猷为相国,翊戴奉宸舆。móu yóu wèi xiāng guó,yì dài fèng chén yú。
剑履升前殿,貂蝉托后车。jiàn lǚ shēng qián diàn,diāo chán tuō hòu chē。
齐侯疏土宇,汉室赖图书。qí hóu shū tǔ yǔ,hàn shì lài tú shū。
僻处留田宅,仍才十顷馀。pì chù liú tián zhái,réng cái shí qǐng yú。

故太子太师徐公挽歌四首

王维

旧里趋庭日,新年置酒辰。jiù lǐ qū tíng rì,xīn nián zhì jiǔ chén。
闻诗鸾渚客,献赋凤楼人。wén shī luán zhǔ kè,xiàn fù fèng lóu rén。
北首辞明主,东堂哭大臣。běi shǒu cí míng zhǔ,dōng táng kū dà chén。
犹思御朱辂,不惜污车茵。yóu sī yù zhū lù,bù xī wū chē yīn。

故太子太师徐公挽歌四首

王维

久践中台座,终登上将坛。jiǔ jiàn zhōng tái zuò,zhōng dēng shàng jiāng tán。
谁言断车骑,空忆盛衣冠。shuí yán duàn chē qí,kōng yì shèng yī guān。
风日咸阳惨,笳箫渭水寒。fēng rì xián yáng cǎn,jiā xiāo wèi shuǐ hán。
无人当便阙,应罢太师官。wú rén dāng biàn quē,yīng bà tài shī guān。

故西河郡杜太守挽歌三首(其一)

王维

天上去西征,云中护北平。tiān shàng qù xī zhēng,yún zhōng hù běi píng。
生擒白马将,连破黑雕城。shēng qín bái mǎ jiāng,lián pò hēi diāo chéng。
忽见刍灵苦,徒闻竹使荣。hū jiàn chú líng kǔ,tú wén zhú shǐ róng。
空留左氏传,谁继卜商名。kōng liú zuǒ shì chuán,shuí jì bo shāng míng。

故西河郡杜太守挽歌三首(其二)

王维

返葬金符守,同归石窌妻。fǎn zàng jīn fú shǒu,tóng guī shí jiào qī。
卷衣悲画翟,持翣待鸣鸡。juǎn yī bēi huà dí,chí shà dài míng jī。
容卫都人惨,山川驷马嘶。róng wèi dōu rén cǎn,shān chuān sì mǎ sī。
犹闻陇上客,相对哭征西。yóu wén lǒng shàng kè,xiāng duì kū zhēng xī。

故西河郡杜太守挽歌三首(其三)

王维

涂刍去国门,秘器出东园。tú chú qù guó mén,mì qì chū dōng yuán。
太守留金印,夫人罢锦轩。tài shǒu liú jīn yìn,fū rén bà jǐn xuān。
旌旗转衰木,箫鼓上寒原。jīng qí zhuǎn shuāi mù,xiāo gǔ shàng hán yuán。
坟树应西靡,长思魏阙恩。fén shù yīng xī mí,zhǎng sī wèi quē ēn。

故南阳夫人樊氏挽歌

王维

锦衣馀翟茀,绣毂罢鱼轩。jǐn yī yú dí fú,xiù gǔ bà yú xuān。
淑女诗长在,夫人法尚存。shū nǚ shī zhǎng zài,fū rén fǎ shàng cún。
凝笳随晓旆,行哭向秋原。níng jiā suí xiǎo pèi,xíng kū xiàng qiū yuán。
归去将何见,谁能返戟门。guī qù jiāng hé jiàn,shuí néng fǎn jǐ mén。

大同殿柱产玉芝龙池上有庆云神光照殿百官共睹圣恩便赐宴乐敢书即事

王维

欲笑周文歌宴镐,遥轻汉武乐横汾。yù xiào zhōu wén gē yàn gǎo,yáo qīng hàn wǔ lè héng fén。
岂知玉殿生三秀,讵有铜池出五云。qǐ zhī yù diàn shēng sān xiù,jù yǒu tóng chí chū wǔ yún。
陌上尧樽倾北斗,楼前舜乐动南薰。mò shàng yáo zūn qīng běi dòu,lóu qián shùn lè dòng nán xūn。
共欢天意同人意,万岁千秋奉圣君。gòng huān tiān yì tóng rén yì,wàn suì qiān qiū fèng shèng jūn。

敕赐百官樱桃

王维

芙蓉阙下会千官,紫禁朱樱出上阑。fú róng quē xià huì qiān guān,zǐ jìn zhū yīng chū shàng lán。
才是寝园春荐后,非关御苑鸟衔残。cái shì qǐn yuán chūn jiàn hòu,fēi guān yù yuàn niǎo xián cán。
归鞍竞带青丝笼,中使频倾赤玉盘。guī ān jìng dài qīng sī lóng,zhōng shǐ pín qīng chì yù pán。
饱食不须愁内热,大官还有蔗浆寒。bǎo shí bù xū chóu nèi rè,dà guān hái yǒu zhè jiāng hán。

敕借岐王九成宫避暑应教

王维

帝子远辞丹凤阙,天书遥借翠微宫。dì zi yuǎn cí dān fèng quē,tiān shū yáo jiè cuì wēi gōng。
隔窗云雾生衣上,卷幔山泉入镜中。gé chuāng yún wù shēng yī shàng,juǎn màn shān quán rù jìng zhōng。
林下水声喧语笑,岩间树色隐房栊。lín xià shuǐ shēng xuān yǔ xiào,yán jiān shù sè yǐn fáng lóng。
仙家未必能胜此,何事吹笙向碧空。xiān jiā wèi bì néng shèng cǐ,hé shì chuī shēng xiàng bì kōng。