古诗词

夏初醴泉南楼送太康颜少府

岑参

何地堪相饯,南楼出万家。hé dì kān xiāng jiàn,nán lóu chū wàn jiā。
可怜高处送,远见故人车。kě lián gāo chù sòng,yuǎn jiàn gù rén chē。
野果新成子,庭槐欲作花。yě guǒ xīn chéng zi,tíng huái yù zuò huā。
爱君兄弟好,书向颍中夸。ài jūn xiōng dì hǎo,shū xiàng yǐng zhōng kuā。
岑参

岑参

岑参(约715-770年),唐代边塞诗人,南阳人,太宗时功臣岑文本重孙,后徙居江陵。[1-2] 岑参早岁孤贫,从兄就读,遍览史籍。唐玄宗天宝三载(744年)进士,初为率府兵曹参军。后两次从军边塞,先在安西节度使高仙芝幕府掌书记;天宝末年,封常清为安西北庭节度使时,为其幕府判官。代宗时,曾官嘉州刺史(今四川乐山),世称“岑嘉州”。大历五年(770年)卒于成都。 岑参的作品>>

猜您喜欢

题铁门关楼

岑参

铁关天西涯,极目少行客。tiě guān tiān xī yá,jí mù shǎo xíng kè。
关门一小吏,终日对石壁。guān mén yī xiǎo lì,zhōng rì duì shí bì。
桥跨千仞危,路盘两崖窄。qiáo kuà qiān rèn wēi,lù pán liǎng yá zhǎi。
试登西楼望,一望头欲白。shì dēng xī lóu wàng,yī wàng tóu yù bái。

早上五盘岭

岑参

平旦驱驷马,旷然出五盘。píng dàn qū sì mǎ,kuàng rán chū wǔ pán。
江回两崖斗,日隐群峰攒。jiāng huí liǎng yá dòu,rì yǐn qún fēng zǎn。
苍翠烟景曙,森沈云树寒。cāng cuì yān jǐng shǔ,sēn shěn yún shù hán。
松疏露孤驿,花密藏回滩。sōng shū lù gū yì,huā mì cáng huí tān。
栈道溪雨滑,畬田原草乾。zhàn dào xī yǔ huá,shē tián yuán cǎo qián。
此行为知己,不觉蜀道难。cǐ xíng wèi zhī jǐ,bù jué shǔ dào nán。

峨眉东脚临江听猿怀二室旧庐

岑参

峨眉烟翠新,昨夜秋雨洗。é méi yān cuì xīn,zuó yè qiū yǔ xǐ。
分明峰头树,倒插秋江底。fēn míng fēng tóu shù,dào chā qiū jiāng dǐ。
久别二室间,图他五斗米。jiǔ bié èr shì jiān,tú tā wǔ dòu mǐ。
哀猿不可听,北客欲流涕。āi yuán bù kě tīng,běi kè yù liú tì。

东归发犍为至泥溪舟中作

岑参

前日解侯印,泛舟归山东。qián rì jiě hóu yìn,fàn zhōu guī shān dōng。
平旦发犍为,逍遥信回风。píng dàn fā jiān wèi,xiāo yáo xìn huí fēng。
七月江水大,沧波涨秋空。qī yuè jiāng shuǐ dà,cāng bō zhǎng qiū kōng。
复有峨眉僧,诵经在舟中。fù yǒu é méi sēng,sòng jīng zài zhōu zhōng。
夜泊防虎豹,朝行逼鱼龙。yè pō fáng hǔ bào,cháo xíng bī yú lóng。
一道鸣迅湍,两边走连峰。yī dào míng xùn tuān,liǎng biān zǒu lián fēng。
猿拂岸花落,鸟啼檐树重。yuán fú àn huā luò,niǎo tí yán shù zhòng。
烟霭吴楚连,溯沿湖海通。yān ǎi wú chǔ lián,sù yán hú hǎi tōng。
忆昨在西掖,复曾入南宫。yì zuó zài xī yē,fù céng rù nán gōng。
日出朝圣人,端笏陪群公。rì chū cháo shèng rén,duān hù péi qún gōng。
不意今弃置,何由豁心胸。bù yì jīn qì zhì,hé yóu huō xīn xiōng。
吾当海上去,且学乘桴翁。wú dāng hǎi shàng qù,qiě xué chéng fú wēng。

郡斋闲坐

岑参

负郭无良田,屈身徇微禄。fù guō wú liáng tián,qū shēn xùn wēi lù。
平生好疏旷,何事就羁束。píng shēng hǎo shū kuàng,hé shì jiù jī shù。
幸曾趋丹墀,数得侍黄屋。xìng céng qū dān chí,shù dé shì huáng wū。
故人尽荣宠,谁念此幽独。gù rén jǐn róng chǒng,shuí niàn cǐ yōu dú。
州县非宿心,云山欣满目。zhōu xiàn fēi sù xīn,yún shān xīn mǎn mù。
顷来废章句,终日披案牍。qǐng lái fèi zhāng jù,zhōng rì pī àn dú。
佐郡竟何成,自悲徒碌碌。zuǒ jùn jìng hé chéng,zì bēi tú lù lù。

衙郡守还

岑参

世事何反覆,一身难可料。shì shì hé fǎn fù,yī shēn nán kě liào。
头白翻折腰,还家私自笑。tóu bái fān zhé yāo,hái jiā sī zì xiào。
所嗟无产业,妻子嫌不调。suǒ jiē wú chǎn yè,qī zi xián bù diào。
五斗米留人,东溪忆垂钓。wǔ dòu mǐ liú rén,dōng xī yì chuí diào。

行军诗二首

岑参

吾窃悲此生,四十幸未老。wú qiè bēi cǐ shēng,sì shí xìng wèi lǎo。
一朝逢世乱,终日不自保。yī cháo féng shì luàn,zhōng rì bù zì bǎo。
胡兵夺长安,宫殿生野草。hú bīng duó zhǎng ān,gōng diàn shēng yě cǎo。
伤心五陵树,不见二京道。shāng xīn wǔ líng shù,bù jiàn èr jīng dào。
我皇在行军,兵马日浩浩。wǒ huáng zài xíng jūn,bīng mǎ rì hào hào。
胡雏尚未灭,诸将恳征讨。hú chú shàng wèi miè,zhū jiāng kěn zhēng tǎo。
昨闻咸阳败,杀戮净如扫。zuó wén xián yáng bài,shā lù jìng rú sǎo。
积尸若丘山,流血涨丰镐。jī shī ruò qiū shān,liú xuè zhǎng fēng gǎo。
干戈碍乡国,豺虎满城堡。gàn gē ài xiāng guó,chái hǔ mǎn chéng bǎo。
村落皆无人,萧条空桑枣。cūn luò jiē wú rén,xiāo tiáo kōng sāng zǎo。
儒生有长策,无处豁怀抱。rú shēng yǒu zhǎng cè,wú chù huō huái bào。
块然伤时人,举首哭苍昊。kuài rán shāng shí rén,jǔ shǒu kū cāng hào。

行军诗二首

岑参

早知逢世乱,少小谩读书。zǎo zhī féng shì luàn,shǎo xiǎo mán dú shū。
悔不学弯弓,向东射狂胡。huǐ bù xué wān gōng,xiàng dōng shè kuáng hú。
偶从谏官列,谬向丹墀趋。ǒu cóng jiàn guān liè,miù xiàng dān chí qū。
未能匡吾君,虚作一丈夫。wèi néng kuāng wú jūn,xū zuò yī zhàng fū。
抚剑伤世路,哀歌泣良图。fǔ jiàn shāng shì lù,āi gē qì liáng tú。
功业今已迟,览镜悲白须。gōng yè jīn yǐ chí,lǎn jìng bēi bái xū。
平生抱忠义,不敢私微躯。píng shēng bào zhōng yì,bù gǎn sī wēi qū。

秋夕听罗山人弹三峡流泉

岑参

皤皤岷山老,抱琴鬓苍然。pó pó mín shān lǎo,bào qín bìn cāng rán。
衫袖拂玉徽,为弹三峡泉。shān xiù fú yù huī,wèi dàn sān xiá quán。
此曲弹未半,高堂如空山。cǐ qū dàn wèi bàn,gāo táng rú kōng shān。
石林何飕飗,忽在窗户间。shí lín hé sōu liú,hū zài chuāng hù jiān。
绕指弄呜咽,青丝激潺湲。rào zhǐ nòng wū yàn,qīng sī jī chán yuán。
演漾怨楚云,虚徐韵秋烟。yǎn yàng yuàn chǔ yún,xū xú yùn qiū yān。
疑兼阳台雨,似杂巫山猿。yí jiān yáng tái yǔ,shì zá wū shān yuán。
幽引鬼神听,净令耳目便。yōu yǐn guǐ shén tīng,jìng lìng ěr mù biàn。
楚客肠欲断,湘妃泪斑斑。chǔ kè cháng yù duàn,xiāng fēi lèi bān bān。
谁裁青桐枝,縆以朱丝弦。shuí cái qīng tóng zhī,gēng yǐ zhū sī xián。
能含古人曲,递与今人传。néng hán gǔ rén qū,dì yǔ jīn rén chuán。
知音难再逢,惜君方年老。zhī yīn nán zài féng,xī jūn fāng nián lǎo。
曲终月已落,惆怅东斋眠。qū zhōng yuè yǐ luò,chóu chàng dōng zhāi mián。

尹相公京兆府中棠树降甘露诗

岑参

相国尹京兆,政成人不欺。xiāng guó yǐn jīng zhào,zhèng chéng rén bù qī。
甘露降府庭,上天表无私。gān lù jiàng fǔ tíng,shàng tiān biǎo wú sī。
非无他人家,岂少群木枝。fēi wú tā rén jiā,qǐ shǎo qún mù zhī。
被兹甘棠树,美掩召伯诗。bèi zī gān táng shù,měi yǎn zhào bó shī。
团团甜如蜜,皛皛凝若脂。tuán tuán tián rú mì,xiǎo xiǎo níng ruò zhī。
千柯玉光碎,万叶珠颗垂。qiān kē yù guāng suì,wàn yè zhū kē chuí。
昆仑何时来,庆云相逐飞。kūn lún hé shí lái,qìng yún xiāng zhú fēi。
魏宫铜盘贮,汉帝金掌持。wèi gōng tóng pán zhù,hàn dì jīn zhǎng chí。
王泽布人和,精心动灵祇。wáng zé bù rén hé,jīng xīn dòng líng qí。
君臣日同德,祯瑞方潜施。jūn chén rì tóng dé,zhēn ruì fāng qián shī。
何术令大臣,感通能及兹。hé shù lìng dà chén,gǎn tōng néng jí zī。
忽惊政化理,暗与神物期。hū jīng zhèng huà lǐ,àn yǔ shén wù qī。
却笑赵张辈,徒称今古稀。què xiào zhào zhāng bèi,tú chēng jīn gǔ xī。
为君天下酒,曲糵将用时。wèi jūn tiān xià jiǔ,qū niè jiāng yòng shí。

刘相公中书江山画障

岑参

相府徵墨妙,挥毫天地穷。xiāng fǔ zhēng mò miào,huī háo tiān dì qióng。
始知丹青笔,能夺造化功。shǐ zhī dān qīng bǐ,néng duó zào huà gōng。
潇湘在帘间,庐壑横座中。xiāo xiāng zài lián jiān,lú hè héng zuò zhōng。
忽疑凤凰池,暗与江海通。hū yí fèng huáng chí,àn yǔ jiāng hǎi tōng。
粉白湖上云,黛青天际峰。fěn bái hú shàng yún,dài qīng tiān jì fēng。
昼日恒见月,孤帆如有风。zhòu rì héng jiàn yuè,gū fān rú yǒu fēng。
岩花不飞落,涧草无春冬。yán huā bù fēi luò,jiàn cǎo wú chūn dōng。
担锡香炉缁,钓鱼沧浪翁。dān xī xiāng lú zī,diào yú cāng làng wēng。
如何平津意,尚想尘外踪。rú hé píng jīn yì,shàng xiǎng chén wài zōng。
富贵心独轻,山林兴弥浓。fù guì xīn dú qīng,shān lín xīng mí nóng。
喧幽趣颇异,出处事不同。xuān yōu qù pǒ yì,chū chù shì bù tóng。
请君为苍生,未可追赤松。qǐng jūn wèi cāng shēng,wèi kě zhuī chì sōng。

精卫

岑参

负剑出北门,乘桴适东溟。fù jiàn chū běi mén,chéng fú shì dōng míng。
一鸟海上飞,云是帝女灵。yī niǎo hǎi shàng fēi,yún shì dì nǚ líng。
玉颜溺水死,精卫空为名。yù yán nì shuǐ sǐ,jīng wèi kōng wèi míng。
怨积徒有志,力微竟不成。yuàn jī tú yǒu zhì,lì wēi jìng bù chéng。
西山木石尽,巨壑何时平。xī shān mù shí jǐn,jù hè hé shí píng。

石上藤

岑参

石上生孤藤,弱蔓依石长。shí shàng shēng gū téng,ruò màn yī shí zhǎng。
不逢高枝引,未得凌空上。bù féng gāo zhī yǐn,wèi dé líng kōng shàng。
何处堪托身,为君长万丈。hé chù kān tuō shēn,wèi jūn zhǎng wàn zhàng。

阻戎泸间群盗

岑参

南州林莽深,亡命聚其间。nán zhōu lín mǎng shēn,wáng mìng jù qí jiān。
杀人无昏晓,尸积填江湾。shā rén wú hūn xiǎo,shī jī tián jiāng wān。
饿虎衔髑髅,饥乌啄心肝。è hǔ xián dú lóu,jī wū zhuó xīn gān。
腥裛滩草死,血流江水殷。xīng yì tān cǎo sǐ,xuè liú jiāng shuǐ yīn。
夜雨风萧萧,鬼哭连楚山。yè yǔ fēng xiāo xiāo,guǐ kū lián chǔ shān。
三江行人绝,万里无征船。sān jiāng xíng rén jué,wàn lǐ wú zhēng chuán。
唯有白鸟飞,空见秋月圆。wéi yǒu bái niǎo fēi,kōng jiàn qiū yuè yuán。
罢官自南蜀,假道来兹川。bà guān zì nán shǔ,jiǎ dào lái zī chuān。
瞻望阳台云,惆怅不敢前。zhān wàng yáng tái yún,chóu chàng bù gǎn qián。
帝乡北近日,泸口南连蛮。dì xiāng běi jìn rì,lú kǒu nán lián mán。
何当遇长房,缩地到京关。hé dāng yù zhǎng fáng,suō dì dào jīng guān。
愿得随琴高,骑鱼向云烟。yuàn dé suí qín gāo,qí yú xiàng yún yān。
明主每忧人,节使恒在边。míng zhǔ měi yōu rén,jié shǐ héng zài biān。
兵革方御寇,尔恶胡不悛。bīng gé fāng yù kòu,ěr è hú bù quān。
吾窃悲尔徒,此生安得全。wú qiè bēi ěr tú,cǐ shēng ān dé quán。

临河客舍呈狄明府兄留题县南楼

岑参

黎阳城南雪正飞,黎阳渡头人未归。lí yáng chéng nán xuě zhèng fēi,lí yáng dù tóu rén wèi guī。
河边酒家堪寄宿,主人小女能缝衣。hé biān jiǔ jiā kān jì sù,zhǔ rén xiǎo nǚ néng fèng yī。
故人高卧黎阳县,一别三年不相见。gù rén gāo wò lí yáng xiàn,yī bié sān nián bù xiāng jiàn。
邑中雨雪偏着时,隔河东郡人遥羡。yì zhōng yǔ xuě piān zhe shí,gé hé dōng jùn rén yáo xiàn。
邺都唯见古时丘,漳水还如旧日流。yè dōu wéi jiàn gǔ shí qiū,zhāng shuǐ hái rú jiù rì liú。
城上望乡应不见,朝来好是懒登楼。chéng shàng wàng xiāng yīng bù jiàn,cháo lái hǎo shì lǎn dēng lóu。