古诗词

送羽林长孙将军赴歙州

岑参

剖竹向江濆,能名计日闻。pōu zhú xiàng jiāng fén,néng míng jì rì wén。
隼旗新刺史,虎剑旧将军。sǔn qí xīn cì shǐ,hǔ jiàn jiù jiāng jūn。
驿舫宿湖月,州城浸海云。yì fǎng sù hú yuè,zhōu chéng jìn hǎi yún。
青门酒楼上,欲别醉醺醺。qīng mén jiǔ lóu shàng,yù bié zuì xūn xūn。
岑参

岑参

岑参(约715-770年),唐代边塞诗人,南阳人,太宗时功臣岑文本重孙,后徙居江陵。[1-2] 岑参早岁孤贫,从兄就读,遍览史籍。唐玄宗天宝三载(744年)进士,初为率府兵曹参军。后两次从军边塞,先在安西节度使高仙芝幕府掌书记;天宝末年,封常清为安西北庭节度使时,为其幕府判官。代宗时,曾官嘉州刺史(今四川乐山),世称“岑嘉州”。大历五年(770年)卒于成都。 岑参的作品>>

猜您喜欢

赠西岳山人李冈

岑参

君隐处,当一星,莲花峰头饭黄精,仙人掌上演丹经。jūn yǐn chù,dāng yī xīng,lián huā fēng tóu fàn huáng jīng,xiān rén zhǎng shàng yǎn dān jīng。
鸟可到,人莫攀,隐来十年不下山。niǎo kě dào,rén mò pān,yǐn lái shí nián bù xià shān。
袖中短书谁为达,华阴道士卖药还。xiù zhōng duǎn shū shuí wèi dá,huá yīn dào shì mài yào hái。

送张献心充副使归河西杂句

岑参

将门子弟君独贤,一从受命常在边。jiāng mén zi dì jūn dú xián,yī cóng shòu mìng cháng zài biān。
未至三十已高位,腰间金印色赭然。wèi zhì sān shí yǐ gāo wèi,yāo jiān jīn yìn sè zhě rán。
前日承恩白虎殿,归来见者谁不羡。qián rì chéng ēn bái hǔ diàn,guī lái jiàn zhě shuí bù xiàn。
箧中赐衣十重馀,案上军书十二卷。qiè zhōng cì yī shí zhòng yú,àn shàng jūn shū shí èr juǎn。
看君谋智若有神,爱君词句皆清新。kàn jūn móu zhì ruò yǒu shén,ài jūn cí jù jiē qīng xīn。
澄湖万顷深见底,清冰一片光照人。chéng hú wàn qǐng shēn jiàn dǐ,qīng bīng yī piàn guāng zhào rén。
云中昨夜使星动,西门驿楼出相送。yún zhōng zuó yè shǐ xīng dòng,xī mén yì lóu chū xiāng sòng。
玉瓶素蚁腊酒香,金鞭白马紫游缰。yù píng sù yǐ là jiǔ xiāng,jīn biān bái mǎ zǐ yóu jiāng。
花门南,燕支北,张掖城头云正黑,送君一去天外忆。huā mén nán,yàn zhī běi,zhāng yē chéng tóu yún zhèng hēi,sòng jūn yī qù tiān wài yì。

送郭乂杂言

岑参

地上青草出,经冬今始归。dì shàng qīng cǎo chū,jīng dōng jīn shǐ guī。
博陵无近信,犹未换春衣。bó líng wú jìn xìn,yóu wèi huàn chūn yī。
怜汝不忍别,送汝上酒楼。lián rǔ bù rěn bié,sòng rǔ shàng jiǔ lóu。
初行莫早发,且宿霸桥头。chū xíng mò zǎo fā,qiě sù bà qiáo tóu。
功名须及早,岁月莫虚掷。gōng míng xū jí zǎo,suì yuè mò xū zhì。
早年已工诗,近日兼注易。zǎo nián yǐ gōng shī,jìn rì jiān zhù yì。
何时过东洛,早晚度盟津。hé shí guò dōng luò,zǎo wǎn dù méng jīn。
朝歌城边柳亸地,邯郸道上花扑人。cháo gē chéng biān liǔ duǒ dì,hán dān dào shàng huā pū rén。
去年四月初,我正在河朔。qù nián sì yuè chū,wǒ zhèng zài hé shuò。
曾上君家县北楼,楼上分明见恒岳。céng shàng jūn jiā xiàn běi lóu,lóu shàng fēn míng jiàn héng yuè。
中山明府待君来,须计行程及早回。zhōng shān míng fǔ dài jūn lái,xū jì xíng chéng jí zǎo huí。
到家速觅长安使,待汝书封我自开。dào jiā sù mì zhǎng ān shǐ,dài rǔ shū fēng wǒ zì kāi。

送魏升卿

岑参

井上桐叶雨,灞亭卷秋风。jǐng shàng tóng yè yǔ,bà tíng juǎn qiū fēng。
故人适战胜,匹马归山东。gù rén shì zhàn shèng,pǐ mǎ guī shān dōng。
问君今年三十几,能使香名满人耳。wèn jūn jīn nián sān shí jǐ,néng shǐ xiāng míng mǎn rén ěr。
君不见三峰直上五千仞,见君文章亦如此。jūn bù jiàn sān fēng zhí shàng wǔ qiān rèn,jiàn jūn wén zhāng yì rú cǐ。
如君兄弟天下稀,雄辞健笔皆若飞。rú jūn xiōng dì tiān xià xī,xióng cí jiàn bǐ jiē ruò fēi。
将军金印亸紫绶,御史铁冠重绣衣。jiāng jūn jīn yìn duǒ zǐ shòu,yù shǐ tiě guān zhòng xiù yī。
乔生作尉别来久,因君为问平安否。qiáo shēng zuò wèi bié lái jiǔ,yīn jūn wèi wèn píng ān fǒu。
魏侯校理复何如,前日人来不得书。wèi hóu xiào lǐ fù hé rú,qián rì rén lái bù dé shū。
陆浑山下佳可赏,蓬阁闲时日应往。lù hún shān xià jiā kě shǎng,péng gé xián shí rì yīng wǎng。
自料青云未有期,谁知白发偏能长。zì liào qīng yún wèi yǒu qī,shuí zhī bái fā piān néng zhǎng。
垆头青丝白玉瓶,别时相顾酒如倾。lú tóu qīng sī bái yù píng,bié shí xiāng gù jiǔ rú qīng。
摇鞭举袂忽不见,千树万树空蝉鸣。yáo biān jǔ mèi hū bù jiàn,qiān shù wàn shù kōng chán míng。

送魏四落第还乡

岑参

东归不称意,客舍戴胜鸣。dōng guī bù chēng yì,kè shě dài shèng míng。
腊酒饮未尽,春衫缝已成。là jiǔ yǐn wèi jǐn,chūn shān fèng yǐ chéng。
长安柳枝春欲来,洛阳梨花在前开。zhǎng ān liǔ zhī chūn yù lái,luò yáng lí huā zài qián kāi。
魏侯池馆今尚在,犹有太师歌舞台。wèi hóu chí guǎn jīn shàng zài,yóu yǒu tài shī gē wǔ tái。
君家盛德岂徒然,时人注意在吾贤。jūn jiā shèng dé qǐ tú rán,shí rén zhù yì zài wú xián。
莫令别后无佳句,只向垆头空醉眠。mò lìng bié hòu wú jiā jù,zhǐ xiàng lú tóu kōng zuì mián。

送宇文南金放后归太原寓居因呈太原郝主簿

岑参

归去不得意,北京关路赊。guī qù bù dé yì,běi jīng guān lù shē。
却投晋山老,愁见汾阳花。què tóu jìn shān lǎo,chóu jiàn fén yáng huā。
翻作灞陵客,怜君丞相家。fān zuò bà líng kè,lián jūn chéng xiāng jiā。
夜眠旅舍雨,晓辞春城鸦。yè mián lǚ shě yǔ,xiǎo cí chūn chéng yā。
送君系马青门口,胡姬垆头劝君酒。sòng jūn xì mǎ qīng mén kǒu,hú jī lú tóu quàn jūn jiǔ。
为问太原贤主人,春来更有新诗否。wèi wèn tài yuán xián zhǔ rén,chūn lái gèng yǒu xīn shī fǒu。

西亭子送李司马

岑参

高高亭子郡城西,直上千尺与云齐。gāo gāo tíng zi jùn chéng xī,zhí shàng qiān chǐ yǔ yún qí。
盘崖缘壁试攀跻,群山向下飞鸟低。pán yá yuán bì shì pān jī,qún shān xiàng xià fēi niǎo dī。
使君五马天半嘶,丝绳玉壶为君提。shǐ jūn wǔ mǎ tiān bàn sī,sī shéng yù hú wèi jūn tí。
坐来一望无端倪,红花绿柳莺乱啼。zuò lái yī wàng wú duān ní,hóng huā lǜ liǔ yīng luàn tí。
千家万井连回溪,酒行未醉闻暮鸡,点笔操纸为君题。qiān jiā wàn jǐng lián huí xī,jiǔ xíng wèi zuì wén mù jī,diǎn bǐ cāo zhǐ wèi jūn tí。
为君题,惜解携,草萋萋,没马蹄。wèi jūn tí,xī jiě xié,cǎo qī qī,méi mǎ tí。

渔父

岑参

扁舟沧浪叟,心与沧浪清。biǎn zhōu cāng làng sǒu,xīn yǔ cāng làng qīng。
不自道乡里,无人知姓名。bù zì dào xiāng lǐ,wú rén zhī xìng míng。
朝从滩上饭,暮向芦中宿。cháo cóng tān shàng fàn,mù xiàng lú zhōng sù。
歌竟还复歌,手持一竿竹。gē jìng hái fù gē,shǒu chí yī gān zhú。
竿头钓丝长丈馀,鼓枻乘流无定居。gān tóu diào sī zhǎng zhàng yú,gǔ yì chéng liú wú dìng jū。
世人那得识深意,此翁取适非取鱼。shì rén nà dé shí shēn yì,cǐ wēng qǔ shì fēi qǔ yú。

登古邺城

岑参

下马登邺城,城空复何见。xià mǎ dēng yè chéng,chéng kōng fù hé jiàn。
东风吹野火,暮入飞云殿。dōng fēng chuī yě huǒ,mù rù fēi yún diàn。
城隅南对望陵台,漳水东流不复回。chéng yú nán duì wàng líng tái,zhāng shuǐ dōng liú bù fù huí。
武帝宫中人去尽,年年春色为谁来。wǔ dì gōng zhōng rén qù jǐn,nián nián chūn sè wèi shuí lái。

邯郸客舍歌

岑参

客从长安来,驱马邯郸道。kè cóng zhǎng ān lái,qū mǎ hán dān dào。
伤心丛台下,一带生蔓草。shāng xīn cóng tái xià,yī dài shēng màn cǎo。
客舍门临漳水边,垂杨下系钓鱼船。kè shě mén lín zhāng shuǐ biān,chuí yáng xià xì diào yú chuán。
邯郸女儿夜沽酒,对客挑灯夸数钱。hán dān nǚ ér yè gū jiǔ,duì kè tiāo dēng kuā shù qián。
酪酊醉时日正午,一曲狂歌垆上眠。lào dīng zuì shí rì zhèng wǔ,yī qū kuáng gē lú shàng mián。

宿蒲关东店忆杜陵别业

岑参

关门锁归客,一夜梦还家。guān mén suǒ guī kè,yī yè mèng hái jiā。
月落河上晓,遥闻秦树鸦。yuè luò hé shàng xiǎo,yáo wén qín shù yā。
长安二月归正好,杜陵树边纯是花。zhǎng ān èr yuè guī zhèng hǎo,dù líng shù biān chún shì huā。

感遇

岑参

北山有芳杜,靡靡花正发。běi shān yǒu fāng dù,mí mí huā zhèng fā。
未及得采之,秋风忽吹杀。wèi jí dé cǎi zhī,qiū fēng hū chuī shā。
君不见拂云百丈青松柯,纵使秋风无奈何。jūn bù jiàn fú yún bǎi zhàng qīng sōng kē,zòng shǐ qiū fēng wú nài hé。
四时常作青黛色,可怜杜花不相识。sì shí cháng zuò qīng dài sè,kě lián dù huā bù xiāng shí。

优钵罗花歌

岑参

白山南,赤山北,其间有花人不识。bái shān nán,chì shān běi,qí jiān yǒu huā rén bù shí。
绿茎碧叶好颜色,叶六瓣,花九房,夜掩朝开多异香,何不生彼中国兮生西方?lǜ jīng bì yè hǎo yán sè,yè liù bàn,huā jiǔ fáng,yè yǎn cháo kāi duō yì xiāng,hé bù shēng bǐ zhōng guó xī shēng xī fāng?
移根在庭,媚我公堂,耻与众草之为伍,何亭亭而独芳?yí gēn zài tíng,mèi wǒ gōng táng,chǐ yǔ zhòng cǎo zhī wèi wǔ,hé tíng tíng ér dú fāng?
何不为人之所赏兮?深山穷谷委严霜。hé bù wèi rén zhī suǒ shǎng xī?shēn shān qióng gǔ wěi yán shuāng。
吾窃悲阳关道路长,曾不得献于君王。wú qiè bēi yáng guān dào lù zhǎng,céng bù dé xiàn yú jūn wáng。

蜀葵花歌

岑参

昨日一花开,今日一花开。zuó rì yī huā kāi,jīn rì yī huā kāi。
今日花正好,昨日花已老。jīn rì huā zhèng hǎo,zuó rì huā yǐ lǎo。
始知人老不如花,可惜落花君莫扫。shǐ zhī rén lǎo bù rú huā,kě xī luò huā jūn mò sǎo。
人生不得长少年,莫惜床头沽酒钱。rén shēng bù dé zhǎng shǎo nián,mò xī chuáng tóu gū jiǔ qián。
请君有钱向酒家,君不见,蜀葵花。qǐng jūn yǒu qián xiàng jiǔ jiā,jūn bù jiàn,shǔ kuí huā。

题李士曹厅壁画度雨云歌

岑参

似出栋梁里,如和风雨飞。shì chū dòng liáng lǐ,rú hé fēng yǔ fēi。
掾曹有时不敢归,谓言雨过湿人衣。yuàn cáo yǒu shí bù gǎn guī,wèi yán yǔ guò shī rén yī。