古诗词

一剪梅·其二

李石

百濯香残恨未消。bǎi zhuó xiāng cán hèn wèi xiāo。
万绪千丝,莲藕芭蕉。wàn xù qiān sī,lián ǒu bā jiāo。
临岐犹自说前时,轻剪乌云解翠翘。lín qí yóu zì shuō qián shí,qīng jiǎn wū yún jiě cuì qiào。
雨意重来风已飘。yǔ yì zhòng lái fēng yǐ piāo。
南陌行人折柳条。nán mò xíng rén zhé liǔ tiáo。
此间无计可留连,枕上今宵。cǐ jiān wú jì kě liú lián,zhěn shàng jīn xiāo。
马上明朝。mǎ shàng míng cháo。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

金山驿

李石

晚泊金山驿,风生玉宇秋。wǎn pō jīn shān yì,fēng shēng yù yǔ qiū。
荒苔蚀佳句,乔木惜名流。huāng tái shí jiā jù,qiáo mù xī míng liú。
鼠穴飞泉入,蛛丝积雨收。shǔ xué fēi quán rù,zhū sī jī yǔ shōu。
何须叹人物,华屋与山丘。hé xū tàn rén wù,huá wū yǔ shān qiū。

送澄师还昭觉

李石

远出蒙霜雪,重来历岁时。yuǎn chū méng shuāng xuě,zhòng lái lì suì shí。
赠师拄杖子,似我簸箕儿。zèng shī zhǔ zhàng zi,shì wǒ bǒ jī ér。
芳草随西度,岩花向北垂。fāng cǎo suí xī dù,yán huā xiàng běi chuí。
莫忘香一瓣,沧海白鸥期。mò wàng xiāng yī bàn,cāng hǎi bái ōu qī。

梦西曹夜直

李石

再任虽祠禄,多年本为亲。zài rèn suī cí lù,duō nián běn wèi qīn。
青缣犹梦寐,彩服困风尘。qīng jiān yóu mèng mèi,cǎi fú kùn fēng chén。
老境人情变,韶华物色新。lǎo jìng rén qíng biàn,sháo huá wù sè xīn。
只堪携茗碗,禅观对幽人。zhǐ kān xié míng wǎn,chán guān duì yōu rén。

雪二首

李石

客宦成分戍,人谁笑牧蛮。kè huàn chéng fēn shù,rén shuí xiào mù mán。
三碉横塞外,两涧拆云间。sān diāo héng sāi wài,liǎng jiàn chāi yún jiān。
鸟与花争树,春随雪入山。niǎo yǔ huā zhēng shù,chūn suí xuě rù shān。
功名成索寞,何以慰亲颜。gōng míng chéng suǒ mò,hé yǐ wèi qīn yán。

雪二首

李石

岁事频年恶,心知一饱难。suì shì pín nián è,xīn zhī yī bǎo nán。
只愁无此雪,得句不言寒。zhǐ chóu wú cǐ xuě,dé jù bù yán hán。
酒薄何妨圣,梅清合进官。jiǔ báo hé fáng shèng,méi qīng hé jìn guān。
老兵怜我意,赤脚唱平安。lǎo bīng lián wǒ yì,chì jiǎo chàng píng ān。

李石

羡他雪色一般同,点缀苍苍滓太空。xiàn tā xuě sè yī bān tóng,diǎn zhuì cāng cāng zǐ tài kōng。
白比虾蟆终蚀月,轻如蝴蝶乱随风。bái bǐ xiā má zhōng shí yuè,qīng rú hú dié luàn suí fēng。
不容著迹无人处,漫借馀光似我穷。bù róng zhù jì wú rén chù,màn jiè yú guāng shì wǒ qióng。
翠竹疏梅成佛地,未嫌冻立此山中。cuì zhú shū méi chéng fú dì,wèi xián dòng lì cǐ shān zhōng。

李石

大地纤毫色色空,寥天望极一鸿蒙。dà dì xiān háo sè sè kōng,liáo tiān wàng jí yī hóng méng。
夜凝冷浸梅魂月,朝拂轻回缟带风。yè níng lěng jìn méi hún yuè,cháo fú qīng huí gǎo dài fēng。
身世密移尘境外,乾坤收入玉壶中。shēn shì mì yí chén jìng wài,qián kūn shōu rù yù hú zhōng。
虚堂瑞草琼林合,压尽蓬莱第一峰。xū táng ruì cǎo qióng lín hé,yā jǐn péng lái dì yī fēng。

同王夔州探梅

李石

莫因红紫媚楼台,洁白光中处处栽。mò yīn hóng zǐ mèi lóu tái,jié bái guāng zhōng chù chù zāi。
香骨未应春雪妒,素心偏向暖风开。xiāng gǔ wèi yīng chūn xuě dù,sù xīn piān xiàng nuǎn fēng kāi。
清樽妙赏今谁健,晓角年光不用催。qīng zūn miào shǎng jīn shuí jiàn,xiǎo jiǎo nián guāng bù yòng cuī。
别后西归玉堂约,诗筒只有月边来。bié hòu xī guī yù táng yuē,shī tǒng zhǐ yǒu yuè biān lái。

送牟尧文

李石

别久无辞道路难,敝裘依旧据征鞍。bié jiǔ wú cí dào lù nán,bì qiú yī jiù jù zhēng ān。
五湖我已遭风逆,三径君能犯雪寒。wǔ hú wǒ yǐ zāo fēng nì,sān jìng jūn néng fàn xuě hán。
下榻莫嫌烹瓠叶,倚门正及颂椒盘。xià tà mò xián pēng hù yè,yǐ mén zhèng jí sòng jiāo pán。
一杯少味仍相送,折得梅花带笑看。yī bēi shǎo wèi réng xiāng sòng,zhé dé méi huā dài xiào kàn。

一笑

李石

一笑真成亟负余,可人懒散费招呼。yī xiào zhēn chéng jí fù yú,kě rén lǎn sàn fèi zhāo hū。
忘言摩诘元无病,健倒卢仝不用扶。wàng yán mó jí yuán wú bìng,jiàn dào lú tóng bù yòng fú。
野葛三餐莫予毒,桃花几度约吾徒。yě gé sān cān mò yǔ dú,táo huā jǐ dù yuē wú tú。
杜门人与春偷老,风雨声中长白须。dù mén rén yǔ chūn tōu lǎo,fēng yǔ shēng zhōng zhǎng bái xū。

送虞枢密还朝

李石

一官齿发老侵寻,金马当年博陆沉。yī guān chǐ fā lǎo qīn xún,jīn mǎ dāng nián bó lù chén。
樽俎笑谈人不见,玑衡造化我无心。zūn zǔ xiào tán rén bù jiàn,jī héng zào huà wǒ wú xīn。
曾瞻玉鼎三嵎近,便觉朱门百仞深。céng zhān yù dǐng sān yú jìn,biàn jué zhū mén bǎi rèn shēn。
忍使王阳行九折,囚山未敢废南音。rěn shǐ wáng yáng xíng jiǔ zhé,qiú shān wèi gǎn fèi nán yīn。

次韵贾文学见赠

李石

方舟不似逆风船,船上烧香稳坐禅。fāng zhōu bù shì nì fēng chuán,chuán shàng shāo xiāng wěn zuò chán。
五鼓紞如随鸟动,一春老矣学蚕眠。wǔ gǔ dǎn rú suí niǎo dòng,yī chūn lǎo yǐ xué cán mián。
黄梅半熟雨不止,白发也应天见怜。huáng méi bàn shú yǔ bù zhǐ,bái fā yě yīng tiān jiàn lián。
赖有比邻贾诗老,醉中相对耸诗肩。lài yǒu bǐ lín jiǎ shī lǎo,zuì zhōng xiāng duì sǒng shī jiān。

和杨子土牛之什

李石

陌上花开又一春,起来酒伴觅南邻。mò shàng huā kāi yòu yī chūn,qǐ lái jiǔ bàn mì nán lín。
烟霞笑我虽成疾,霜雪于君恐不仁。yān xiá xiào wǒ suī chéng jí,shuāng xuě yú jūn kǒng bù rén。
柏叶殊思金马旧,柳枝偏向土牛新。bǎi yè shū sī jīn mǎ jiù,liǔ zhī piān xiàng tǔ niú xīn。
相忘已约形骸外,老守先能堕醉巾。xiāng wàng yǐ yuē xíng hái wài,lǎo shǒu xiān néng duò zuì jīn。

礼殿

李石

雨老苔荒墨色昏,汉人两序姓名存。yǔ lǎo tái huāng mò sè hūn,hàn rén liǎng xù xìng míng cún。
六经丝竹升堂后,千古衣冠此地尊。liù jīng sī zhú shēng táng hòu,qiān gǔ yī guān cǐ dì zūn。
但使高文无废祀,只今扬马未招魂。dàn shǐ gāo wén wú fèi sì,zhǐ jīn yáng mǎ wèi zhāo hún。
寥寥蜀学谁为倡,东去江流注海门。liáo liáo shǔ xué shuí wèi chàng,dōng qù jiāng liú zhù hǎi mén。

送周行可

李石

国风惆怅黍离离,只有周郎五字诗。guó fēng chóu chàng shǔ lí lí,zhǐ yǒu zhōu láng wǔ zì shī。
得见大巫今索矣,可怜小子孰裁之。dé jiàn dà wū jīn suǒ yǐ,kě lián xiǎo zi shú cái zhī。
心如废井凭谁汲,语到修门未可期。xīn rú fèi jǐng píng shuí jí,yǔ dào xiū mén wèi kě qī。
此别更须留好句,梅花窗外见相思。cǐ bié gèng xū liú hǎo jù,méi huā chuāng wài jiàn xiāng sī。
4251234567»