古诗词

送浙东王大夫

薛能

天爵擅忠贞,皇恩复宠荣。tiān jué shàn zhōng zhēn,huáng ēn fù chǒng róng。
远源过晋史,甲族本缑笙。yuǎn yuán guò jìn shǐ,jiǎ zú běn gōu shēng。
亚相兼尤美,周行历尽清。yà xiāng jiān yóu měi,zhōu xíng lì jǐn qīng。
制除天近晓,衙谢草初生。zhì chú tiān jìn xiǎo,yá xiè cǎo chū shēng。
宾客招闲地,戎装拥上京。bīn kè zhāo xián dì,róng zhuāng yōng shàng jīng。
九街鸣玉勒,一宅照红旌。jiǔ jiē míng yù lēi,yī zhái zhào hóng jīng。
细雨当离席,遥花显去程。xì yǔ dāng lí xí,yáo huā xiǎn qù chéng。
佩刀畿甸色,歌吹馆桥声。pèi dāo jī diān sè,gē chuī guǎn qiáo shēng。
騕袅从秦赐,艅艎到汴迎。yǎo niǎo cóng qín cì,yú huáng dào biàn yíng。
步沙逢霁月,宿岸致严更。bù shā féng jì yuè,sù àn zhì yán gèng。
渤澥流东鄙,天台压属城。bó xiè liú dōng bǐ,tiān tái yā shǔ chéng。
众谈称重镇,公意念疲氓。zhòng tán chēng zhòng zhèn,gōng yì niàn pí máng。
井邑曾多难,疮痍此未平。jǐng yì céng duō nán,chuāng yí cǐ wèi píng。
察应均赋敛,逃必复桑耕。chá yīng jūn fù liǎn,táo bì fù sāng gēng。
隼重权兼帅,鼍雄设有兵。sǔn zhòng quán jiān shuài,tuó xióng shè yǒu bīng。
越台随厚俸,剡硾得尤名。yuè tái suí hòu fèng,shàn zhuì dé yóu míng。
夜蜡州中宴,春风部外行。yè là zhōu zhōng yàn,chūn fēng bù wài xíng。
香奁扃凤诏,朱篆动龙坑。xiāng lián jiōng fèng zhào,zhū zhuàn dòng lóng kēng。
报后功何患,投虚论素精。bào hòu gōng hé huàn,tóu xū lùn sù jīng。
徵还真指掌,感激自关情。zhēng hái zhēn zhǐ zhǎng,gǎn jī zì guān qíng。
旧业怀昏作,微班负旦评。jiù yè huái hūn zuò,wēi bān fù dàn píng。
空馀骚雅事,千古傲刘桢。kōng yú sāo yǎ shì,qiān gǔ ào liú zhēn。

薛能

薛能(817?-880?)晚唐著名诗人。《郡斋读书志》、《唐诗纪事》、《唐诗品汇》、《唐才子传》均载:“能,字太拙,汾州人(今山西汾阳一带)。”仕宦显达,官至工部尚书。时人称其“诗古赋纵横,令人畏后生”。唐人交游之风盛行。薛能一生仕宦他乡,游历众多地方,诗多寄送赠答、游历登临之作。晚唐一些著名诗人多与有诗与其唱和。 薛能的作品>>

猜您喜欢

戏瞻相

薛能

失意蹉跎到旧游,见吹杨柳便遮羞。shī yì cuō tuó dào jiù yóu,jiàn chuī yáng liǔ biàn zhē xiū。
瞻相赵女休相拽,不及人前诈摆头。zhān xiāng zhào nǚ xiū xiāng zhuāi,bù jí rén qián zhà bǎi tóu。

赠解诗歌人

薛能

同有诗情自合亲,不须歌调更含颦。tóng yǒu shī qíng zì hé qīn,bù xū gē diào gèng hán pín。
朝天御史非韩寿,莫窃香来带累人。cháo tiān yù shǐ fēi hán shòu,mò qiè xiāng lái dài lèi rén。

赠韦氏歌人二首

薛能

弦管声凝发唱高,几人心地暗伤刀。xián guǎn shēng níng fā chàng gāo,jǐ rén xīn dì àn shāng dāo。
思量更有何堪比,王母新开一树桃。sī liàng gèng yǒu hé kān bǐ,wáng mǔ xīn kāi yī shù táo。

赠韦氏歌人二首

薛能

一曲新声惨画堂,可能心事忆周郎。yī qū xīn shēng cǎn huà táng,kě néng xīn shì yì zhōu láng。
朝来为客频开口,绽尽桃花几许香。cháo lái wèi kè pín kāi kǒu,zhàn jǐn táo huā jǐ xǔ xiāng。

加阶

薛能

二年中散似稽康,此日无功换宠光。èr nián zhōng sàn shì jī kāng,cǐ rì wú gōng huàn chǒng guāng。
唯有一般酬圣主,胜于东晋是文章。wéi yǒu yī bān chóu shèng zhǔ,shèng yú dōng jìn shì wén zhāng。

野园

薛能

野园无鼓又无旗,鞍马传杯用柳枝。yě yuán wú gǔ yòu wú qí,ān mǎ chuán bēi yòng liǔ zhī。
娇养翠娥无怕惧,插人头上任风吹。jiāo yǎng cuì é wú pà jù,chā rén tóu shàng rèn fēng chuī。

郊亭

薛能

郊亭宴罢欲回车,满郭传呼调角初。jiāo tíng yàn bà yù huí chē,mǎn guō chuán hū diào jiǎo chū。
尚拥笙歌归未得,笑娥扶著醉尚书。shàng yōng shēng gē guī wèi dé,xiào é fú zhù zuì shàng shū。

老僧

薛能

清瘦形容八十馀,匏悬篱落似村居。qīng shòu xíng róng bā shí yú,páo xuán lí luò shì cūn jū。
劝师莫羡人间有,幸是元无免破除。quàn shī mò xiàn rén jiān yǒu,xìng shì yuán wú miǎn pò chú。

僧窗

薛能

不悟时机滞有馀,近来为事更乖疏。bù wù shí jī zhì yǒu yú,jìn lái wèi shì gèng guāi shū。
朱轮皂盖蹉跎尽,犹爱明窗好读书。zhū lún zào gài cuō tuó jǐn,yóu ài míng chuāng hǎo dú shū。

题平等院

薛能

十里城中一院僧,各持巾钵事南能。shí lǐ chéng zhōng yī yuàn sēng,gè chí jīn bō shì nán néng。
还应笑我功名客,未解嫌官学大乘。hái yīng xiào wǒ gōng míng kè,wèi jiě xián guān xué dà chéng。

影灯夜二首

薛能

偃王灯塔古徐州,二十年来乐事休。yǎn wáng dēng tǎ gǔ xú zhōu,èr shí nián lái lè shì xiū。
此日将军心似海,四更身领万人游。cǐ rì jiāng jūn xīn shì hǎi,sì gèng shēn lǐng wàn rén yóu。

影灯夜二首

薛能

十万军城百万灯,酥油香暖夜如烝。shí wàn jūn chéng bǎi wàn dēng,sū yóu xiāng nuǎn yè rú zhēng。
红妆满地烟光好,只恐笙歌引上升。hóng zhuāng mǎn dì yān guāng hǎo,zhǐ kǒng shēng gē yǐn shàng shēng。

许州旌节到作

薛能

两地旌旗拥一身,半缘伤旧半荣新。liǎng dì jīng qí yōng yī shēn,bàn yuán shāng jiù bàn róng xīn。
州人若忆将军面,写取雕堂报国真。zhōu rén ruò yì jiāng jūn miàn,xiě qǔ diāo táng bào guó zhēn。

重游通波亭

薛能

十年抛掷故园花,最忆红桃竹外斜。shí nián pāo zhì gù yuán huā,zuì yì hóng táo zhú wài xié。
此日郊亭心乍喜,败榆芳草似还家。cǐ rì jiāo tíng xīn zhà xǐ,bài yú fāng cǎo shì hái jiā。

戏舸

薛能

远舸冲开一路萍,岸傍偷上小茅亭。yuǎn gě chōng kāi yī lù píng,àn bàng tōu shàng xiǎo máo tíng。
游人莫觅杯盘分,此地才应聚德星。yóu rén mò mì bēi pán fēn,cǐ dì cái yīng jù dé xīng。