古诗词

怀华阳润卿博士三首

皮日休

冥心唯事白英君,不问人间爵与勋。míng xīn wéi shì bái yīng jūn,bù wèn rén jiān jué yǔ xūn。
林下醉眠仙鹿见,洞中闲话隐芝闻。lín xià zuì mián xiān lù jiàn,dòng zhōng xián huà yǐn zhī wén。
石床卧苦浑无藓,藤箧开稀恐有云。shí chuáng wò kǔ hún wú xiǎn,téng qiè kāi xī kǒng yǒu yún。
料得虚皇新诏样,青琼板上绿为文。liào dé xū huáng xīn zhào yàng,qīng qióng bǎn shàng lǜ wèi wén。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

药名联句

皮日休

为待防风饼,须添薏苡杯。wèi dài fáng fēng bǐng,xū tiān yì yǐ bēi。
香然柏子后,尊泛菊花来。xiāng rán bǎi zi hòu,zūn fàn jú huā lái。
石耳泉能洗,垣衣雨为裁。shí ěr quán néng xǐ,yuán yī yǔ wèi cái。
从容犀局静,断续玉琴哀。cóng róng xī jú jìng,duàn xù yù qín āi。
白芷寒犹采,青箱醉尚开。bái zhǐ hán yóu cǎi,qīng xiāng zuì shàng kāi。
马衔衰草卧,乌啄蠹根回。mǎ xián shuāi cǎo wò,wū zhuó dù gēn huí。
雨过兰芳好,霜多桂末摧。yǔ guò lán fāng hǎo,shuāng duō guì mò cuī。
朱儿应作粉,云母讵成灰。zhū ér yīng zuò fěn,yún mǔ jù chéng huī。
艺可屠龙胆,家曾近燕胎。yì kě tú lóng dǎn,jiā céng jìn yàn tāi。
墙高牵薜荔,障软撼玫瑰。qiáng gāo qiān bì lì,zhàng ruǎn hàn méi guī。
鸓鼠啼书户,蜗牛上研台。lěi shǔ tí shū hù,wō niú shàng yán tái。
谁能将稿本,封与玉泉才。shuí néng jiāng gǎo běn,fēng yǔ yù quán cái。

三羞诗三首

皮日休

吾闻古君子,介介励其节。wú wén gǔ jūn zi,jiè jiè lì qí jié。
入门疑储宫,抚己思鈇钺。rù mén yí chǔ gōng,fǔ jǐ sī fū yuè。
志者若不退,佞者何由达。zhì zhě ruò bù tuì,nìng zhě hé yóu dá。
君臣一殽膳,家国共残杀。jūn chén yī xiáo shàn,jiā guó gòng cán shā。
此道见于今,永思心若裂。cǐ dào jiàn yú jīn,yǒng sī xīn ruò liè。
王臣方謇謇,佐我无玷缺。wáng chén fāng jiǎn jiǎn,zuǒ wǒ wú diàn quē。
如何以谋计,中道生芽蘖。rú hé yǐ móu jì,zhōng dào shēng yá niè。
宪司遵故典,分道播南越。xiàn sī zūn gù diǎn,fēn dào bō nán yuè。
苍惶出班行,家室不容别。cāng huáng chū bān xíng,jiā shì bù róng bié。
玄鬓行为霜,清泪立成血。xuán bìn xíng wèi shuāng,qīng lèi lì chéng xuè。
乘遽剧飞鸟,就传过风发。chéng jù jù fēi niǎo,jiù chuán guò fēng fā。
嗟吾何为者,叨在造士列。jiē wú hé wèi zhě,dāo zài zào shì liè。
献文不上第,归于淮之汭。xiàn wén bù shàng dì,guī yú huái zhī ruì。
蹇蹄可再奔,退羽可后歇。jiǎn tí kě zài bēn,tuì yǔ kě hòu xiē。
利则侣轩裳,塞则友松月。lì zé lǚ xuān shang,sāi zé yǒu sōng yuè。
而于方寸内,未有是愁结。ér yú fāng cùn nèi,wèi yǒu shì chóu jié。
未为禄食仕,俯不愧梁粝。wèi wèi lù shí shì,fǔ bù kuì liáng lì。
未为冠冕人,死不惭忠烈。wèi wèi guān miǎn rén,sǐ bù cán zhōng liè。
如何有是心,不能叩丹阙。rú hé yǒu shì xīn,bù néng kòu dān quē。
赫赫负君归,南山采芝蕨。hè hè fù jūn guī,nán shān cǎi zhī jué。

三羞诗三首

皮日休

南荒不择吏,致我交阯覆。nán huāng bù zé lì,zhì wǒ jiāo zhǐ fù。
绵联三四年,流为中夏辱。mián lián sān sì nián,liú wèi zhōng xià rǔ。
懦者斗即退,武者兵则黩。nuò zhě dòu jí tuì,wǔ zhě bīng zé dú。
军庸满天下,战将多金玉。jūn yōng mǎn tiān xià,zhàn jiāng duō jīn yù。
刮则齐民痈,分为猛士禄。guā zé qí mín yōng,fēn wèi měng shì lù。
雄健许昌师,忠武冠其族。xióng jiàn xǔ chāng shī,zhōng wǔ guān qí zú。
去为万骑风,住作一川肉。qù wèi wàn qí fēng,zhù zuò yī chuān ròu。
昨朝残卒回,千门万户哭。zuó cháo cán zú huí,qiān mén wàn hù kū。
哀声动闾里,怨气成山谷。āi shēng dòng lǘ lǐ,yuàn qì chéng shān gǔ。
谁能听昼鼙,不忍看金镞。shuí néng tīng zhòu pí,bù rěn kàn jīn zú。
吾有制胜术,不奈贱碌碌。wú yǒu zhì shèng shù,bù nài jiàn lù lù。
贮之胸臆间,惭见许师属。zhù zhī xiōng yì jiān,cán jiàn xǔ shī shǔ。
自嗟胡为者,得蹑前修躅。zì jiē hú wèi zhě,dé niè qián xiū zhú。
家不出军租,身不识部曲。jiā bù chū jūn zū,shēn bù shí bù qū。
亦衣许师衣,亦食许师粟。yì yī xǔ shī yī,yì shí xǔ shī sù。
方知古人道,荫我已为足。fāng zhī gǔ rén dào,yīn wǒ yǐ wèi zú。
念此向谁羞,悠悠颍川绿。niàn cǐ xiàng shuí xiū,yōu yōu yǐng chuān lǜ。

三羞诗三首

皮日休

天子丙戌年,淮右民多饥。tiān zi bǐng xū nián,huái yòu mín duō jī。
就中颍之汭,转徙何累累。jiù zhōng yǐng zhī ruì,zhuǎn xǐ hé lèi lèi。
夫妇相顾亡,弃却抱中儿。fū fù xiāng gù wáng,qì què bào zhōng ér。
兄弟各自散,出门如大痴。xiōng dì gè zì sàn,chū mén rú dà chī。
一金易芦卜,一缣换凫茈。yī jīn yì lú bo,yī jiān huàn fú cí。
荒村墓鸟树,空屋野花篱。huāng cūn mù niǎo shù,kōng wū yě huā lí。
儿童啮草根,倚桑空羸羸。ér tóng niè cǎo gēn,yǐ sāng kōng léi léi。
斑白死路傍,枕土皆离离。bān bái sǐ lù bàng,zhěn tǔ jiē lí lí。
方知圣人教,于民良在斯。fāng zhī shèng rén jiào,yú mín liáng zài sī。
厉能去人爱,荒能夺人慈。lì néng qù rén ài,huāng néng duó rén cí。
如何司牧者,有术皆在兹。rú hé sī mù zhě,yǒu shù jiē zài zī。
粤吾何为人,数亩清溪湄。yuè wú hé wèi rén,shù mǔ qīng xī méi。
一写落第文,一家欢复嬉。yī xiě luò dì wén,yī jiā huān fù xī。
朝食有麦饘,晨起有布衣。cháo shí yǒu mài zhān,chén qǐ yǒu bù yī。
一身既饱暖,一家无怨咨。yī shēn jì bǎo nuǎn,yī jiā wú yuàn zī。
家虽有畎亩,手不秉镃基。jiā suī yǒu quǎn mǔ,shǒu bù bǐng zī jī。
岁虽有札瘥,庖不废晨炊。suì suī yǒu zhá chài,páo bù fèi chén chuī。
何道以致是,我有明公知。hé dào yǐ zhì shì,wǒ yǒu míng gōng zhī。
食之以侯食,衣之以侯衣。shí zhī yǐ hóu shí,yī zhī yǐ hóu yī。
归时恤金帛,使我奉庭闱。guī shí xù jīn bó,shǐ wǒ fèng tíng wéi。
抚己愧颍民,奚不进德为。fǔ jǐ kuì yǐng mín,xī bù jìn dé wèi。
因兹感知己,尽日空涕洟。yīn zī gǎn zhī jǐ,jǐn rì kōng tì tì。

七爱诗房杜二相国

皮日休

吾爱房与杜,贫贱共联步。wú ài fáng yǔ dù,pín jiàn gòng lián bù。
脱身抛乱世,策杖归真主。tuō shēn pāo luàn shì,cè zhàng guī zhēn zhǔ。
纵横握中算,左右天下务。zòng héng wò zhōng suàn,zuǒ yòu tiān xià wù。
肮脏无敌才,磊落不世遇。āng zàng wú dí cái,lěi luò bù shì yù。
美矣名公卿,魁然真宰辅。měi yǐ míng gōng qīng,kuí rán zhēn zǎi fǔ。
黄阁三十年,清风一万古。huáng gé sān shí nián,qīng fēng yī wàn gǔ。
巨业照国史,大勋镇王府。jù yè zhào guó shǐ,dà xūn zhèn wáng fǔ。
遂使后世民,至今受陶铸。suì shǐ hòu shì mín,zhì jīn shòu táo zhù。
粤吾少有志,敢蹑前贤路。yuè wú shǎo yǒu zhì,gǎn niè qián xián lù。
苟得同其时,愿为执鞭竖。gǒu dé tóng qí shí,yuàn wèi zhí biān shù。

七爱诗房杜二相国

皮日休

吾爱李太尉,崛起定中原。wú ài lǐ tài wèi,jué qǐ dìng zhōng yuán。
骁雄十万兵,四面围国门。xiāo xióng shí wàn bīng,sì miàn wéi guó mén。
一战取王畿,一叱散妖氛。yī zhàn qǔ wáng jī,yī chì sàn yāo fēn。
乘舆既反正,凶竖争亡魂。chéng yú jì fǎn zhèng,xiōng shù zhēng wáng hún。
巍巍柱天功,荡荡盖世勋。wēi wēi zhù tiān gōng,dàng dàng gài shì xūn。
仁于曹孟德,勇过霍将军。rén yú cáo mèng dé,yǒng guò huò jiāng jūn。
丹券入帑藏,青史传子孙。dān quàn rù tǎng cáng,qīng shǐ chuán zi sūn。
所谓大丈夫,动合惊乾坤。suǒ wèi dà zhàng fū,dòng hé jīng qián kūn。
所谓圣天子,难得忠贞臣。suǒ wèi shèng tiān zi,nán dé zhōng zhēn chén。
下以契鱼水,上以合风云。xià yǐ qì yú shuǐ,shàng yǐ hé fēng yún。
百世必一乱,千年方一人。bǎi shì bì yī luàn,qiān nián fāng yī rén。
吾虽翰墨子,气概敢不群。wú suī hàn mò zi,qì gài gǎn bù qún。
愿以太平颂,题向甘泉春。yuàn yǐ tài píng sòng,tí xiàng gān quán chūn。

七爱诗房杜二相国

皮日休

吾爱卢徵君,高卧嵩山里。wú ài lú zhēng jūn,gāo wò sōng shān lǐ。
百辟未一顾,三徵方暂起。bǎi pì wèi yī gù,sān zhēng fāng zàn qǐ。
坦腹对宰相,岸帻揖天子。tǎn fù duì zǎi xiāng,àn zé yī tiān zi。
建礼门前吟,金銮殿里醉。jiàn lǐ mén qián yín,jīn luán diàn lǐ zuì。
天下皆餔糟,徵君独洁己。tiān xià jiē bù zāo,zhēng jūn dú jié jǐ。
天下皆乐闻,徵君独洗耳。tiān xià jiē lè wén,zhēng jūn dú xǐ ěr。
天下皆怀羞,徵君独多耻。tiān xià jiē huái xiū,zhēng jūn dú duō chǐ。
银黄不妨悬,赤绂不妨被。yín huáng bù fáng xuán,chì fú bù fáng bèi。
而于心抱中,独作羲皇地。ér yú xīn bào zhōng,dú zuò xī huáng dì。
篮舆一云返,泥诏褒不已。lán yú yī yún fǎn,ní zhào bāo bù yǐ。
再看缑山云,重酌嵩阳水。zài kàn gōu shān yún,zhòng zhuó sōng yáng shuǐ。
放旷书里终,逍遥醉中死。fàng kuàng shū lǐ zhōng,xiāo yáo zuì zhōng sǐ。
吾谓伊与周,不若徵君贵。wú wèi yī yǔ zhōu,bù ruò zhēng jūn guì。
吾谓巢与许,不若徵君义。wú wèi cháo yǔ xǔ,bù ruò zhēng jūn yì。
高名无阶级,逸迹绝涯涘。gāo míng wú jiē jí,yì jì jué yá sì。
万世唐书中,逸名不可比。wàn shì táng shū zhōng,yì míng bù kě bǐ。
粤吾慕真隐,强以骨肉累。yuè wú mù zhēn yǐn,qiáng yǐ gǔ ròu lèi。
如教不为名,敢有徵君志。rú jiào bù wèi míng,gǎn yǒu zhēng jūn zhì。

七爱诗房杜二相国

皮日休

吾爱元紫芝,清介如伯夷。wú ài yuán zǐ zhī,qīng jiè rú bó yí。
辇母远之官,宰邑无玷疵。niǎn mǔ yuǎn zhī guān,zǎi yì wú diàn cī。
三年鲁山民,丰稔不暂饥。sān nián lǔ shān mín,fēng rěn bù zàn jī。
三年鲁山吏,清慎各自持。sān nián lǔ shān lì,qīng shèn gè zì chí。
只饮鲁山泉,只采鲁山薇。zhǐ yǐn lǔ shān quán,zhǐ cǎi lǔ shān wēi。
一室冰檗苦,四远声光飞。yī shì bīng bò kǔ,sì yuǎn shēng guāng fēi。
退归旧隐来,斗酒入茅茨。tuì guī jiù yǐn lái,dòu jiǔ rù máo cí。
鸡黍匪家畜,琴尊常自怡。jī shǔ fěi jiā chù,qín zūn cháng zì yí。
尽日一菜食,穷年一布衣。jǐn rì yī cài shí,qióng nián yī bù yī。
清似匣中镜,直如琴上丝。qīng shì xiá zhōng jìng,zhí rú qín shàng sī。
世无用贤人,青山生白髭。shì wú yòng xián rén,qīng shān shēng bái zī。
既卧黔娄衾,空立陈寔碑。jì wò qián lóu qīn,kōng lì chén shí bēi。
吾无鲁山道,空有鲁山辞。wú wú lǔ shān dào,kōng yǒu lǔ shān cí。
所恨不相识,援毫空涕垂。suǒ hèn bù xiāng shí,yuán háo kōng tì chuí。

七爱诗房杜二相国

皮日休

吾爱李太白,身是酒星魄。wú ài lǐ tài bái,shēn shì jiǔ xīng pò。
口吐天上文,迹作人间客。kǒu tǔ tiān shàng wén,jì zuò rén jiān kè。
磥砢千丈林,澄澈万寻碧。lěi kē qiān zhàng lín,chéng chè wàn xún bì。
醉中草乐府,十幅笔一息。zuì zhōng cǎo lè fǔ,shí fú bǐ yī xī。
召见承明庐,天子亲赐食。zhào jiàn chéng míng lú,tiān zi qīn cì shí。
醉曾吐御床,傲几触天泽。zuì céng tǔ yù chuáng,ào jǐ chù tiān zé。
权臣妒逸才,心如斗筲窄。quán chén dù yì cái,xīn rú dòu shāo zhǎi。
失恩出内署,海岳甘自适。shī ēn chū nèi shǔ,hǎi yuè gān zì shì。
刺谒戴接㒿,赴宴著縠屐。cì yè dài jiē lí,fù yàn zhù hú jī。
诸侯百步迎,明君九天忆。zhū hóu bǎi bù yíng,míng jūn jiǔ tiān yì。
竟遭腐胁疾,醉魄归八极。jìng zāo fǔ xié jí,zuì pò guī bā jí。
大鹏不可笼,大椿不可植。dà péng bù kě lóng,dà chūn bù kě zhí。
蓬壶不可见,姑射不可识。péng hú bù kě jiàn,gū shè bù kě shí。
五岳为辞锋,四溟作胸臆。wǔ yuè wèi cí fēng,sì míng zuò xiōng yì。
惜哉千万年,此俊不可得。xī zāi qiān wàn nián,cǐ jùn bù kě dé。

七爱诗房杜二相国

皮日休

吾爱白乐天,逸才生自然。wú ài bái lè tiān,yì cái shēng zì rán。
谁谓辞翰器,乃是经纶贤。shuí wèi cí hàn qì,nǎi shì jīng lún xián。
歘从浮艳诗,作得典诰篇。chuā cóng fú yàn shī,zuò dé diǎn gào piān。
立身百行足,为文六艺全。lì shēn bǎi xíng zú,wèi wén liù yì quán。
清望逸内署,直声惊谏垣。qīng wàng yì nèi shǔ,zhí shēng jīng jiàn yuán。
所刺必有思,所临必可传。suǒ cì bì yǒu sī,suǒ lín bì kě chuán。
忘形任诗酒,寄傲遍林泉。wàng xíng rèn shī jiǔ,jì ào biàn lín quán。
所望标文柄,所希持化权。suǒ wàng biāo wén bǐng,suǒ xī chí huà quán。
何期遇訾毁,中道多左迁。hé qī yù zī huǐ,zhōng dào duō zuǒ qiān。
天下皆汲汲,乐天独怡然。tiān xià jiē jí jí,lè tiān dú yí rán。
天下皆闷闷,乐天独舍旃。tiān xià jiē mèn mèn,lè tiān dú shě zhān。
高吟辞两掖,清啸罢三川。gāo yín cí liǎng yē,qīng xiào bà sān chuān。
处世似孤鹤,遗荣同脱蝉。chù shì shì gū hè,yí róng tóng tuō chán。
仕若不得志,可为龟镜焉。shì ruò bù dé zhì,kě wèi guī jìng yān。

奉献致政裴秘监

皮日休

何胤本徵士,高情动天地。hé yìn běn zhēng shì,gāo qíng dòng tiān dì。
既无阀阅门,常嫌冠冕累。jì wú fá yuè mén,cháng xián guān miǎn lèi。
宰邑著嘉政,为郡留高致。zǎi yì zhù jiā zhèng,wèi jùn liú gāo zhì。
移官在书府,方乐鸳池贵。yí guān zài shū fǔ,fāng lè yuān chí guì。
玉季牧江西,泣之不忍离。yù jì mù jiāng xī,qì zhī bù rěn lí。
舍杖随之去,天下钦高义。shě zhàng suí zhī qù,tiān xià qīn gāo yì。
乌帽白絺裘,篮舆竹如意。wū mào bái chī qiú,lán yú zhú rú yì。
黄菊陶潜酒,青山谢公妓。huáng jú táo qián jiǔ,qīng shān xiè gōng jì。
月槛咏诗情,花溪钓鱼戏。yuè kǎn yǒng shī qíng,huā xī diào yú xì。
钟陵既方舟,魏阙将结驷。zhōng líng jì fāng zhōu,wèi quē jiāng jié sì。
甘求白首闲,不为苍生起。gān qiú bái shǒu xián,bù wèi cāng shēng qǐ。
优诏加大监,所以符公议。yōu zhào jiā dà jiān,suǒ yǐ fú gōng yì。
既为逍遥公,又作鸱夷子。jì wèi xiāo yáo gōng,yòu zuò chī yí zi。
安车悬不出,驷马闲无事。ān chē xuán bù chū,sì mǎ xián wú shì。
微雨汉陂舟,残日终南骑。wēi yǔ hàn bēi zhōu,cán rì zhōng nán qí。
富贵尽凌云,何人能至此。fù guì jǐn líng yún,hé rén néng zhì cǐ。
猜祸皆及身,何复至如是。cāi huò jiē jí shēn,hé fù zhì rú shì。
贤哉此丈夫,百世一人矣。xián zāi cǐ zhàng fū,bǎi shì yī rén yǐ。

秋夜有怀

皮日休

梦里忧身泣,觉来衣尚湿。mèng lǐ yōu shēn qì,jué lái yī shàng shī。
骨肉煎我心,不是谋生急。gǔ ròu jiān wǒ xīn,bù shì móu shēng jí。
如何欲佐主,功名未成立。rú hé yù zuǒ zhǔ,gōng míng wèi chéng lì。
处世既孤特,传家无承袭。chù shì jì gū tè,chuán jiā wú chéng xí。
明朝走梁楚,步步出门涩。míng cháo zǒu liáng chǔ,bù bù chū mén sè。
如何一寸心,千愁万愁入。rú hé yī cùn xīn,qiān chóu wàn chóu rù。

喜鹊

皮日休

弃膻在庭际,双鹊来摇尾。qì shān zài tíng jì,shuāng què lái yáo wěi。
欲啄怕人惊,喜语晴光里。yù zhuó pà rén jīng,xǐ yǔ qíng guāng lǐ。
何况佞幸人,微禽解如此。hé kuàng nìng xìng rén,wēi qín jiě rú cǐ。

蚊子

皮日休

隐隐聚若雷,噆肤不知足。yǐn yǐn jù ruò léi,zǎn fū bù zhī zú。
皇天若不平,微物教食肉。huáng tiān ruò bù píng,wēi wù jiào shí ròu。
贫士无绛纱,忍苦卧茅屋。pín shì wú jiàng shā,rěn kǔ wò máo wū。
何事觅膏腴,腹无太仓粟。hé shì mì gāo yú,fù wú tài cāng sù。

鹿门夏日

皮日休

满院松桂阴,日午却不知。mǎn yuàn sōng guì yīn,rì wǔ què bù zhī。
山人睡一觉,庭鹊立未移。shān rén shuì yī jué,tíng què lì wèi yí。
出檐趁云去,忘戴白接㒿。chū yán chèn yún qù,wàng dài bái jiē lí。
书眼若薄雾,酒肠如漏卮。shū yǎn ruò báo wù,jiǔ cháng rú lòu zhī。
身外所劳者,饮食须自持。shēn wài suǒ láo zhě,yǐn shí xū zì chí。
何如便绝粒,直使身无为。hé rú biàn jué lì,zhí shǐ shēn wú wèi。