古诗词

偶留羊振文先辈及一二文友小饮日休以眼病初平不敢饮酒遣侍密欢因成四韵

皮日休

谢庄初起恰花晴,强侍红筵不避觥。xiè zhuāng chū qǐ qià huā qíng,qiáng shì hóng yán bù bì gōng。
久断杯盂华盖喜,忽闻歌吹谷神惊。jiǔ duàn bēi yú huá gài xǐ,hū wén gē chuī gǔ shén jīng。
䙰褷正重新开柳,呫嗫难通乍啭莺。lí shī zhèng zhòng xīn kāi liǔ,tiè niè nán tōng zhà zhuàn yīng。
犹有僧虔多蜜炬,不辞相伴到天明。yóu yǒu sēng qián duō mì jù,bù cí xiāng bàn dào tiān míng。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

闻开元寺开笋园寄章上人

皮日休

园锁开声骇鹿群,满林鲜箨水犀文。yuán suǒ kāi shēng hài lù qún,mǎn lín xiān tuò shuǐ xī wén。
森森竞泫林梢雨,??争穿石上云。sēn sēn jìng xuàn lín shāo yǔ,sǒng sǒng zhēng chuān shí shàng yún。
并出亦如鹅管合,各生还似犬牙分。bìng chū yì rú é guǎn hé,gè shēng hái shì quǎn yá fēn。
折烟束露如相遗,何胤明朝不茹荤。zhé yān shù lù rú xiāng yí,hé yìn míng cháo bù rú hūn。

开元寺佛钵诗

皮日休

帝青石作绿冰姿,曾得金人手自持。dì qīng shí zuò lǜ bīng zī,céng dé jīn rén shǒu zì chí。
拘律树边斋散后,提罗花下洗来时。jū lǜ shù biān zhāi sàn hòu,tí luó huā xià xǐ lái shí。
乳麋味断中天觉,麦麨香消大劫知。rǔ mí wèi duàn zhōng tiān jué,mài chǎo xiāng xiāo dà jié zhī。
从此共君亲顶戴,斜风应不等闲吹。cóng cǐ gòng jūn qīn dǐng dài,xié fēng yīng bù děng xián chuī。

夏首病愈因招鲁望

皮日休

晓入清和尚袷衣,夏阴初合掩双扉。xiǎo rù qīng hé shàng jiá yī,xià yīn chū hé yǎn shuāng fēi。
一声拨谷桑柘晚,数点舂锄烟雨微。yī shēng bō gǔ sāng zhè wǎn,shù diǎn chōng chú yān yǔ wēi。
贫养山禽能个瘦,病关芳草就中肥。pín yǎng shān qín néng gè shòu,bìng guān fāng cǎo jiù zhōng féi。
明朝早起非无事,买得莼丝待陆机。míng cháo zǎo qǐ fēi wú shì,mǎi dé chún sī dài lù jī。

奉和鲁望新夏东郊闲泛

皮日休

水物轻明淡似秋,多情才子倚兰舟。shuǐ wù qīng míng dàn shì qiū,duō qíng cái zi yǐ lán zhōu。
碧莎裳下携诗草,黄{/罒/伐}楼中挂酒篘。bì shā shang xià xié shī cǎo,huáng zhú wǎng fá lóu zhōng guà jiǔ chōu。
莲叶蘸波初转棹,鱼儿簇饵未谙钩。lián yè zhàn bō chū zhuǎn zhào,yú ér cù ěr wèi ān gōu。
共君莫问当时事,一点沙禽胜五侯。gòng jūn mò wèn dāng shí shì,yī diǎn shā qín shèng wǔ hóu。

奉和鲁望四月十五日道室书事

皮日休

忘朝斋戒是寻常,静启金根第几章。wàng cháo zhāi jiè shì xún cháng,jìng qǐ jīn gēn dì jǐ zhāng。
竹叶饮为甘露色,莲花鲊作肉芝香。zhú yè yǐn wèi gān lù sè,lián huā zhǎ zuò ròu zhī xiāng。
松膏背日凝云磴,丹粉经年染石床。sōng gāo bèi rì níng yún dèng,dān fěn jīng nián rǎn shí chuáng。
剩欲与君终此志,顽仙唯恐鬓成霜。shèng yù yǔ jūn zhōng cǐ zhì,wán xiān wéi kǒng bìn chéng shuāng。

奉和鲁望看压新醅

皮日休

一箦松花细有声,旋将渠碗撇寒清。yī zé sōng huā xì yǒu shēng,xuán jiāng qú wǎn piē hán qīng。
秦吴只恐篘来近,刘项真能酿得平。qín wú zhǐ kǒng chōu lái jìn,liú xiàng zhēn néng niàng dé píng。
酒德有神多客颂,醉乡无货没人争。jiǔ dé yǒu shén duō kè sòng,zuì xiāng wú huò méi rén zhēng。
五湖烟水郎山月,合向樽前问底名。wǔ hú yān shuǐ láng shān yuè,hé xiàng zūn qián wèn dǐ míng。

登初阳楼寄怀北平郎中

皮日休

危楼新制号初阳,白粉青葌射沼光。wēi lóu xīn zhì hào chū yáng,bái fěn qīng jiān shè zhǎo guāng。
避酒几浮轻舴艋,下棋曾觉睡鸳鸯。bì jiǔ jǐ fú qīng zé měng,xià qí céng jué shuì yuān yāng。
投钩列坐围华烛,格簺分朋占靓妆。tóu gōu liè zuò wéi huá zhú,gé sài fēn péng zhàn jìng zhuāng。
莫怪重登频有恨,二年曾侍旧吴王。mò guài zhòng dēng pín yǒu hèn,èr nián céng shì jiù wú wáng。

所居首夏水木尤清适然有作

皮日休

病来无事草堂空,昼水休闻十二筒。bìng lái wú shì cǎo táng kōng,zhòu shuǐ xiū wén shí èr tǒng。
桂静似逢青眼客,松闲如见绿毛翁。guì jìng shì féng qīng yǎn kè,sōng xián rú jiàn lǜ máo wēng。
潮期暗动庭泉碧,梅信微侵地障红。cháo qī àn dòng tíng quán bì,méi xìn wēi qīn dì zhàng hóng。
尽日枕书慵起得,被君犹自笑从公。jǐn rì zhěn shū yōng qǐ dé,bèi jūn yóu zì xiào cóng gōng。

重玄寺元达年逾八十好种名药凡所植者多至自天台四明包山句曲丛翠纷糅各可指名余奇而访之因题二章

皮日休

雨涤烟锄伛偻赍,绀牙红甲两三畦。yǔ dí yān chú yǔ lóu jī,gàn yá hóng jiǎ liǎng sān qí。
药名却笑桐君少,年纪翻嫌竹祖低。yào míng què xiào tóng jūn shǎo,nián jì fān xián zhú zǔ dī。
白石静敲蒸术火,清泉闲洗种花泥。bái shí jìng qiāo zhēng shù huǒ,qīng quán xián xǐ zhǒng huā ní。
怪来昨日休持钵,一尺雕胡似掌齐。guài lái zuó rì xiū chí bō,yī chǐ diāo hú shì zhǎng qí。

重玄寺元达年逾八十好种名药凡所植者多至自天台四明包山句曲丛翠纷糅各可指名余奇而访之因题二章

皮日休

香蔓蒙茏覆昔邪,桂烟杉露湿袈裟。xiāng màn méng lóng fù xī xié,guì yān shān lù shī jiā shā。
石盆换水捞松叶,竹径穿床避笋芽。shí pén huàn shuǐ lāo sōng yè,zhú jìng chuān chuáng bì sǔn yá。
藜杖移时挑细药,铜瓶尽日灌幽花。lí zhàng yí shí tiāo xì yào,tóng píng jǐn rì guàn yōu huā。
支公谩道怜神骏,不及今朝种一麻。zhī gōng mán dào lián shén jùn,bù jí jīn cháo zhǒng yī má。

怀华阳润卿博士三首

皮日休

先生一向事虚皇,天市坛西与世忘。xiān shēng yī xiàng shì xū huáng,tiān shì tán xī yǔ shì wàng。
环堵养龟看气诀,刀圭饵犬试仙方。huán dǔ yǎng guī kàn qì jué,dāo guī ěr quǎn shì xiān fāng。
静探石脑衣裾润,闲鍊松脂院落香。jìng tàn shí nǎo yī jū rùn,xián liàn sōng zhī yuàn luò xiāng。
闻道徵贤须有诏,不知何日到良常。wén dào zhēng xián xū yǒu zhào,bù zhī hé rì dào liáng cháng。

怀华阳润卿博士三首

皮日休

冥心唯事白英君,不问人间爵与勋。míng xīn wéi shì bái yīng jūn,bù wèn rén jiān jué yǔ xūn。
林下醉眠仙鹿见,洞中闲话隐芝闻。lín xià zuì mián xiān lù jiàn,dòng zhōng xián huà yǐn zhī wén。
石床卧苦浑无藓,藤箧开稀恐有云。shí chuáng wò kǔ hún wú xiǎn,téng qiè kāi xī kǒng yǒu yún。
料得虚皇新诏样,青琼板上绿为文。liào dé xū huáng xīn zhào yàng,qīng qióng bǎn shàng lǜ wèi wén。

怀华阳润卿博士三首

皮日休

凤骨轻来称瘦容,华阳馆主未成翁。fèng gǔ qīng lái chēng shòu róng,huá yáng guǎn zhǔ wèi chéng wēng。
数行玉札存心久,一掬云浆漱齿空。shù xíng yù zhá cún xīn jiǔ,yī jū yún jiāng shù chǐ kōng。
白石煮多熏屋黑,丹砂埋久染泉红。bái shí zhǔ duō xūn wū hēi,dān shā mái jiǔ rǎn quán hóng。
他年欲事先生去,十赉须加陆逸冲。tā nián yù shì xiān shēng qù,shí lài xū jiā lù yì chōng。

鲁望以竹夹膝见寄因次韵酬谢

皮日休

圆于玉柱滑于龙,来自衡阳彩翠中。yuán yú yù zhù huá yú lóng,lái zì héng yáng cǎi cuì zhōng。
拂润恐飞清夏雨,叩虚疑贮碧湘风。fú rùn kǒng fēi qīng xià yǔ,kòu xū yí zhù bì xiāng fēng。
大胜书客裁成柬,颇赛溪翁截作筒。dà shèng shū kè cái chéng jiǎn,pǒ sài xī wēng jié zuò tǒng。
从此角巾因尔戴,俗人相访若为通。cóng cǐ jiǎo jīn yīn ěr dài,sú rén xiāng fǎng ruò wèi tōng。

夏景无事因怀章来二上人二首

皮日休

澹景微阴正送梅,幽人逃暑瘿楠杯。dàn jǐng wēi yīn zhèng sòng méi,yōu rén táo shǔ yǐng nán bēi。
水花移得和鱼子,山蕨收时带竹胎。shuǐ huā yí dé hé yú zi,shān jué shōu shí dài zhú tāi。
啸馆大都偏见月,醉乡终竟不闻雷。xiào guǎn dà dōu piān jiàn yuè,zuì xiāng zhōng jìng bù wén léi。
更无一事唯留客,却被高僧怕不来。gèng wú yī shì wéi liú kè,què bèi gāo sēng pà bù lái。