古诗词

奉献致政裴秘监

皮日休

何胤本徵士,高情动天地。hé yìn běn zhēng shì,gāo qíng dòng tiān dì。
既无阀阅门,常嫌冠冕累。jì wú fá yuè mén,cháng xián guān miǎn lèi。
宰邑著嘉政,为郡留高致。zǎi yì zhù jiā zhèng,wèi jùn liú gāo zhì。
移官在书府,方乐鸳池贵。yí guān zài shū fǔ,fāng lè yuān chí guì。
玉季牧江西,泣之不忍离。yù jì mù jiāng xī,qì zhī bù rěn lí。
舍杖随之去,天下钦高义。shě zhàng suí zhī qù,tiān xià qīn gāo yì。
乌帽白絺裘,篮舆竹如意。wū mào bái chī qiú,lán yú zhú rú yì。
黄菊陶潜酒,青山谢公妓。huáng jú táo qián jiǔ,qīng shān xiè gōng jì。
月槛咏诗情,花溪钓鱼戏。yuè kǎn yǒng shī qíng,huā xī diào yú xì。
钟陵既方舟,魏阙将结驷。zhōng líng jì fāng zhōu,wèi quē jiāng jié sì。
甘求白首闲,不为苍生起。gān qiú bái shǒu xián,bù wèi cāng shēng qǐ。
优诏加大监,所以符公议。yōu zhào jiā dà jiān,suǒ yǐ fú gōng yì。
既为逍遥公,又作鸱夷子。jì wèi xiāo yáo gōng,yòu zuò chī yí zi。
安车悬不出,驷马闲无事。ān chē xuán bù chū,sì mǎ xián wú shì。
微雨汉陂舟,残日终南骑。wēi yǔ hàn bēi zhōu,cán rì zhōng nán qí。
富贵尽凌云,何人能至此。fù guì jǐn líng yún,hé rén néng zhì cǐ。
猜祸皆及身,何复至如是。cāi huò jiē jí shēn,hé fù zhì rú shì。
贤哉此丈夫,百世一人矣。xián zāi cǐ zhàng fū,bǎi shì yī rén yǐ。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

奉和鲁望白鸥诗

皮日休

雪羽䙰褷半惹泥,海云深处旧巢迷。xuě yǔ lí shī bàn rě ní,hǎi yún shēn chù jiù cháo mí。
池无飞浪争教舞,洲少轻沙若遣栖。chí wú fēi làng zhēng jiào wǔ,zhōu shǎo qīng shā ruò qiǎn qī。
烟外失群惭雁鹜,波中得志羡凫鹥。yān wài shī qún cán yàn wù,bō zhōng dé zhì xiàn fú yī。
主人恩重真难遇,莫为心孤忆旧溪。zhǔ rén ēn zhòng zhēn nán yù,mò wèi xīn gū yì jiù xī。

奉和鲁望怀杨台文杨鼎文二秀才

皮日休

羊昙留我昔经春,各以篇章斗五云。yáng tán liú wǒ xī jīng chūn,gè yǐ piān zhāng dòu wǔ yún。
宾草每容闲处见,击琴多任醉中闻。bīn cǎo měi róng xián chù jiàn,jī qín duō rèn zuì zhōng wén。
钓前青翰交加倚,醉后红鱼取次分。diào qián qīng hàn jiāo jiā yǐ,zuì hòu hóng yú qǔ cì fēn。
为说风标曾入梦,上仙初著翠霞裙。wèi shuō fēng biāo céng rù mèng,shàng xiān chū zhù cuì xiá qún。

友人以人参见惠因以诗谢之

皮日休

神草延年出道家,是谁披露记三桠。shén cǎo yán nián chū dào jiā,shì shuí pī lù jì sān yā。
开时的定涵云液,斸后还应带石花。kāi shí de dìng hán yún yè,zhǔ hòu hái yīng dài shí huā。
名士寄来消酒渴,野人煎处撇泉华。míng shì jì lái xiāo jiǔ kě,yě rén jiān chù piē quán huá。
从今汤剂如相续,不用金山焙上茶。cóng jīn tāng jì rú xiāng xù,bù yòng jīn shān bèi shàng chá。

伤进士严子重诗

皮日休

十哭都门榜上尘,盖棺终是五湖人。shí kū dōu mén bǎng shàng chén,gài guān zhōng shì wǔ hú rén。
生前有敌唯丹桂,没后无家只白蘋。shēng qián yǒu dí wéi dān guì,méi hòu wú jiā zhǐ bái píng。
箬下斩新醒处月,江南依旧咏来春。ruò xià zhǎn xīn xǐng chù yuè,jiāng nán yī jiù yǒng lái chūn。
知君精爽应无尽,必在酆都颂帝晨。zhī jūn jīng shuǎng yīng wú jǐn,bì zài fēng dōu sòng dì chén。

奉和鲁望秋赋有期次韵

皮日休

十载江湖尽是闲,客儿诗句满人间。shí zài jiāng hú jǐn shì xián,kè ér shī jù mǎn rén jiān。
郡侯闻誉亲邀得,乡老知名不放还。jùn hóu wén yù qīn yāo dé,xiāng lǎo zhī míng bù fàng hái。
应带瓦花经汴水,更携云实出包山。yīng dài wǎ huā jīng biàn shuǐ,gèng xié yún shí chū bāo shān。
太微宫里环冈树,无限瑶枝待尔攀。tài wēi gōng lǐ huán gāng shù,wú xiàn yáo zhī dài ěr pān。

奉和鲁望病中秋怀次韵

皮日休

贫病于君亦太兼,才高应亦被天嫌。pín bìng yú jūn yì tài jiān,cái gāo yīng yì bèi tiān xián。
因分鹤料家资减,为置僧餐口数添。yīn fēn hè liào jiā zī jiǎn,wèi zhì sēng cān kǒu shù tiān。
静里改诗空凭几,寒中注易不开帘。jìng lǐ gǎi shī kōng píng jǐ,hán zhōng zhù yì bù kāi lián。
清词一一侵真宰,甘取穷愁不用占。qīng cí yī yī qīn zhēn zǎi,gān qǔ qióng chóu bù yòng zhàn。

新秋即事三首

皮日休

痴号多于顾恺之,更无馀事可从知。chī hào duō yú gù kǎi zhī,gèng wú yú shì kě cóng zhī。
酒坊吏到常先见,鹤料符来每探支。jiǔ fāng lì dào cháng xiān jiàn,hè liào fú lái měi tàn zhī。
凉后每谋清月社,晚来专赴白莲期。liáng hòu měi móu qīng yuè shè,wǎn lái zhuān fù bái lián qī。
共君无事堪相贺,又到金齑玉鲙时。gòng jūn wú shì kān xiāng hè,yòu dào jīn jī yù kuài shí。

新秋即事三首

皮日休

堪笑高阳病酒徒,幅巾潇洒在东吴。kān xiào gāo yáng bìng jiǔ tú,fú jīn xiāo sǎ zài dōng wú。
秋期净扫云根瘦,山信回缄乳管粗。qiū qī jìng sǎo yún gēn shòu,shān xìn huí jiān rǔ guǎn cū。
白月半窗抄术序,清泉一器授芝图。bái yuè bàn chuāng chāo shù xù,qīng quán yī qì shòu zhī tú。
乞求待得西风起,尽挽烟帆入太湖。qǐ qiú dài dé xī fēng qǐ,jǐn wǎn yān fān rù tài hú。

新秋即事三首

皮日休

露槿风杉满曲除,高秋无事似云庐。lù jǐn fēng shān mǎn qū chú,gāo qiū wú shì shì yún lú。
醉多已任家人厌,病久还甘吏道疏。zuì duō yǐ rèn jiā rén yàn,bìng jiǔ hái gān lì dào shū。
青桂巾箱时寄药,白纶卧具半抛书。qīng guì jīn xiāng shí jì yào,bái lún wò jù bàn pāo shū。
君卿唇舌非吾事,且向江南问鳆鱼。jūn qīng chún shé fēi wú shì,qiě xiàng jiāng nán wèn fù yú。

南阳润卿将归雷平因而有赠

皮日休

借问山中许道士,此回归去复何如。jiè wèn shān zhōng xǔ dào shì,cǐ huí guī qù fù hé rú。
竹屏风扇抄遗事,柘步舆竿系隐书。zhú píng fēng shàn chāo yí shì,zhè bù yú gān xì yǐn shū。
绛树实多分紫鹿,丹沙泉浅种红鱼。jiàng shù shí duō fēn zǐ lù,dān shā quán qiǎn zhǒng hóng yú。
东卿旄节看看至,静启茅斋慎扫除。dōng qīng máo jié kàn kàn zhì,jìng qǐ máo zhāi shèn sǎo chú。

访寂上人不遇

皮日休

何处寻云暂废禅,客来还寄草堂眠。hé chù xún yún zàn fèi chán,kè lái hái jì cǎo táng mián。
桂寒自落翻经案,石冷空消洗钵泉。guì hán zì luò fān jīng àn,shí lěng kōng xiāo xǐ bō quán。
炉里尚飘残玉篆,龛中仍锁小金仙。lú lǐ shàng piāo cán yù zhuàn,kān zhōng réng suǒ xiǎo jīn xiān。
须将二百签回去,得得支公恐隔年。xū jiāng èr bǎi qiān huí qù,dé dé zhī gōng kǒng gé nián。

顾道士亡弟子以束帛乞铭于余鲁望因赋戏赠日休奉和

皮日休

师去东华却鍊形,门人求我志金庭。shī qù dōng huá què liàn xíng,mén rén qiú wǒ zhì jīn tíng。
大椿枯后新为记,仙鹤亡来始有铭。dà chūn kū hòu xīn wèi jì,xiān hè wáng lái shǐ yǒu míng。
琼板欲刊知不朽,冰纨将受恐通灵。qióng bǎn yù kān zhī bù xiǔ,bīng wán jiāng shòu kǒng tōng líng。
君才莫叹无兹分,合注神玄剑解经。jūn cái mò tàn wú zī fēn,hé zhù shén xuán jiàn jiě jīng。

秋夕文宴得遥字

皮日休

啼螀衰叶共萧萧,文宴无喧夜转遥。tí jiāng shuāi yè gòng xiāo xiāo,wén yàn wú xuān yè zhuǎn yáo。
高韵最宜题雪赞,逸才偏称和云谣。gāo yùn zuì yí tí xuě zàn,yì cái piān chēng hé yún yáo。
风吹翠蜡应难刻,月照清香太易消。fēng chuī cuì là yīng nán kè,yuè zhào qīng xiāng tài yì xiāo。
无限玄言一杯酒,可能容得盖宽饶。wú xiàn xuán yán yī bēi jiǔ,kě néng róng dé gài kuān ráo。

南阳广文欲于荆襄卜居因而有赠

皮日休

地脉从来是福乡,广文高致更无双。dì mài cóng lái shì fú xiāng,guǎng wén gāo zhì gèng wú shuāng。
青精饭熟云侵灶,白{衤劫}裘成雪溅窗。qīng jīng fàn shú yún qīn zào,bái yī jié qiú chéng xuě jiàn chuāng。
度日竹书千万字,经冬术煎两三缸。dù rì zhú shū qiān wàn zì,jīng dōng shù jiān liǎng sān gāng。
鲈鱼自是君家味,莫背松江忆汉江。lú yú zì shì jūn jiā wèi,mò bèi sōng jiāng yì hàn jiāng。

寄毗陵魏处士朴

皮日休

文籍先生不肯官,絮巾冲雪把鱼竿。wén jí xiān shēng bù kěn guān,xù jīn chōng xuě bǎ yú gān。
一堆方册为侯印,三级幽岩是将坛。yī duī fāng cè wèi hóu yìn,sān jí yōu yán shì jiāng tán。
醉少最因吟月冷,瘦多偏为卧云寒。zuì shǎo zuì yīn yín yuè lěng,shòu duō piān wèi wò yún hán。
兔皮衾暖篷舟稳,欲共谁游七里滩。tù pí qīn nuǎn péng zhōu wěn,yù gòng shuí yóu qī lǐ tān。