古诗词

鲁望昨以五百言见贻过有褒美内揣庸陋弥增愧悚因成一千言上述吾唐文物之盛次叙相得之欢亦迭和之微旨也

皮日休

三辰至精气,生自苍颉前。sān chén zhì jīng qì,shēng zì cāng jié qián。
粤从有文字,精气铢于绵。yuè cóng yǒu wén zì,jīng qì zhū yú mián。
所以杨墨后,文词纵横颠。suǒ yǐ yáng mò hòu,wén cí zòng héng diān。
元狩富材术,建安俨英贤。yuán shòu fù cái shù,jiàn ān yǎn yīng xián。
厥祀四百馀,作者如排穿。jué sì sì bǎi yú,zuò zhě rú pái chuān。
五马渡江日,群鱼食蒲年。wǔ mǎ dù jiāng rì,qún yú shí pú nián。
大风荡天地,万阵黄须膻。dà fēng dàng tiān dì,wàn zhèn huáng xū shān。
纵有命世才,不如一空弮。zòng yǒu mìng shì cái,bù rú yī kōng quān。
后至陈隋世,得之拘且緛。hòu zhì chén suí shì,dé zhī jū qiě ruǎn。
太浮如潋滟,太细如蚳蝝。tài fú rú liàn yàn,tài xì rú chí yuán。
太乱如靡靡,太轻如芊芊。tài luàn rú mí mí,tài qīng rú qiān qiān。
流之为䣱醟,变之为游畋。liú zhī wèi xù yòng,biàn zhī wèi yóu tián。
百足虽云众,不救杀马蚿。bǎi zú suī yún zhòng,bù jiù shā mǎ xián。
君臣作降虏,北走如㺦猭。jūn chén zuò jiàng lǔ,běi zǒu rú lián chuān。
所以文字妖,致其国朝迁。suǒ yǐ wén zì yāo,zhì qí guó cháo qiān。
吾唐革其弊,取士将科县。wú táng gé qí bì,qǔ shì jiāng kē xiàn。
文星下为人,洪秀密于缏。wén xīng xià wèi rén,hóng xiù mì yú biàn。
大开紫宸扉,来者皆详延。dà kāi zǐ chén fēi,lái zhě jiē xiáng yán。
日晏朝不罢,龙姿欢??。rì yàn cháo bù bà,lóng zī huān tián tián。
于焉周道反,由是秦法悛。yú yān zhōu dào fǎn,yóu shì qín fǎ quān。
射洪陈子昂,其声亦喧阗。shè hóng chén zi áng,qí shēng yì xuān tián。
惜哉不得时,将奋犹拘挛。xī zāi bù dé shí,jiāng fèn yóu jū luán。
玉垒李太白,铜堤孟浩然。yù lěi lǐ tài bái,tóng dī mèng hào rán。
李宽包堪舆,孟澹拟漪涟。lǐ kuān bāo kān yú,mèng dàn nǐ yī lián。
埋骨采石圹,留神鹿门埏。mái gǔ cǎi shí kuàng,liú shén lù mén shān。
俾其羁旅死,实觉天地孱。bǐ qí jī lǚ sǐ,shí jué tiān dì càn。
猗与子美思,不尽如转辁。yī yǔ zi měi sī,bù jǐn rú zhuǎn quán。
纵为三十车,一字不可捐。zòng wèi sān shí chē,yī zì bù kě juān。
既作风雅主,遂司歌咏权。jì zuò fēng yǎ zhǔ,suì sī gē yǒng quán。
谁知耒阳土,埋却真神仙。shuí zhī lěi yáng tǔ,mái què zhēn shén xiān。
当于李杜际,名辈或溯沿。dāng yú lǐ dù jì,míng bèi huò sù yán。
良御非异马,由弓非他弦。liáng yù fēi yì mǎ,yóu gōng fēi tā xián。
其物无同异,其人有媸妍。qí wù wú tóng yì,qí rén yǒu chī yán。
自开元至今,宗社纷如烟。zì kāi yuán zhì jīn,zōng shè fēn rú yān。
爽若沆瀣英,高如昆仑巅。shuǎng ruò hàng xiè yīng,gāo rú kūn lún diān。
百家嚣浮说,诸子率寓篇。bǎi jiā xiāo fú shuō,zhū zi lǜ yù piān。
筑之为京观,解之为牲牷。zhù zhī wèi jīng guān,jiě zhī wèi shēng quán。
各持天地维,率意东西牵。gè chí tiān dì wéi,lǜ yì dōng xī qiān。
竞抵元化首,争扼真宰咽。jìng dǐ yuán huà shǒu,zhēng è zhēn zǎi yàn。
或作制诰薮,或为宫体渊。huò zuò zhì gào sǒu,huò wèi gōng tǐ yuān。
或堪被金石,或可投花钿。huò kān bèi jīn shí,huò kě tóu huā diàn。
或为舆隶唱,或被儿童怜。huò wèi yú lì chàng,huò bèi ér tóng lián。
乌垒虏亦写,鸡林夷争传。wū lěi lǔ yì xiě,jī lín yí zhēng chuán。
披揭覆载枢,捭阖神异键。pī jiē fù zài shū,bǎi hé shén yì jiàn。
力抛尾闾立,思轧大块旋。lì pāo wěi lǘ lì,sī yà dà kuài xuán。
降气或若虹,耀影或如{艹/冖/殘}。jiàng qì huò ruò hóng,yào yǐng huò rú cǎo mì cán。
万象疮复痏,百灵瘠且?。wàn xiàng chuāng fù wěi,bǎi líng jí qiě luán。
谓乎数十公,笔若明堂椽。wèi hū shù shí gōng,bǐ ruò míng táng chuán。
其中有拟者,不绝当如綖。qí zhōng yǒu nǐ zhě,bù jué dāng rú yán。
齐驱不让策,并驾或争骈。qí qū bù ràng cè,bìng jià huò zhēng pián。
所以吾唐风,直将三代甄。suǒ yǐ wú táng fēng,zhí jiāng sān dài zhēn。
被此文物盛,由乎声诗宣。bèi cǐ wén wù shèng,yóu hū shēng shī xuān。
采彼风人谣,輶轩轻似鹯。cǎi bǐ fēng rén yáo,yóu xuān qīng shì zhān。
丽者固不舍,鄙者亦为铨。lì zhě gù bù shě,bǐ zhě yì wèi quán。
其中有銮戒,一一堪雕镌。qí zhōng yǒu luán jiè,yī yī kān diāo juān。
乙夜以观之,吾君无释焉。yǐ yè yǐ guān zhī,wú jūn wú shì yān。
遂命大司乐,度之如星躔。suì mìng dà sī lè,dù zhī rú xīng chán。
播于乐府中,俾为万代蠲。bō yú lè fǔ zhōng,bǐ wèi wàn dài juān。
吹彼圆丘竹,诵兹清庙弦。chuī bǐ yuán qiū zhú,sòng zī qīng miào xián。
不惟娱列祖,兼可格上玄。bù wéi yú liè zǔ,jiān kě gé shàng xuán。
粤予何为者,生自江海壖。yuè yǔ hé wèi zhě,shēng zì jiāng hǎi ruán。
騃騃自总角,不甘耕一廛。ái ái zì zǒng jiǎo,bù gān gēng yī chán。
诸昆指仓库,谓我死道边。zhū kūn zhǐ cāng kù,wèi wǒ sǐ dào biān。
何为不力农,稽古真可嘕。hé wèi bù lì nóng,jī gǔ zhēn kě xiān。
遂与袯襫著,兼之籉笠全。suì yǔ bó shì zhù,jiān zhī tái lì quán。
风吹蔓草花,飒飒盈荒田。fēng chuī màn cǎo huā,sà sà yíng huāng tián。
老牛瞪不行,力弱谁能鞭。lǎo niú dèng bù xíng,lì ruò shuí néng biān。
乃将耒与耜,并换椠与铅。nǎi jiāng lěi yǔ sì,bìng huàn qiàn yǔ qiān。
阅彼图籍肆,致之千百编。yuè bǐ tú jí sì,zhì zhī qiān bǎi biān。
携将入苏岭,不就无出缘。xié jiāng rù sū lǐng,bù jiù wú chū yuán。
堆书塞低屋,添砚涸小泉。duī shū sāi dī wū,tiān yàn hé xiǎo quán。
对灯任髻爇,冯案从肘研。duì dēng rèn jì ruò,féng àn cóng zhǒu yán。
苟无切玉刀,难除指上胼。gǒu wú qiè yù dāo,nán chú zhǐ shàng pián。
尔来五寒暑,试艺称精专。ěr lái wǔ hán shǔ,shì yì chēng jīng zhuān。
昌黎道未著,文教如欲骞。chāng lí dào wèi zhù,wén jiào rú yù qiān。
其中有声病,于我如??。qí zhōng yǒu shēng bìng,yú wǒ rú tiān tān。
是敢驱颓波,归之于大川。shì gǎn qū tuí bō,guī zhī yú dà chuān。
其文如可用,不敢佞与便。qí wén rú kě yòng,bù gǎn nìng yǔ biàn。
明水在稿秸,太羹临豆笾。míng shuǐ zài gǎo jiē,tài gēng lín dòu biān。
将来示时人,䝟貐垂馋涎。jiāng lái shì shí rén,yà yǔ chuí chán xián。
亦或尚华缛,亦曾为便嬛。yì huò shàng huá rù,yì céng wèi biàn huán。
亦能制灏灏,亦解攻翩翩。yì néng zhì hào hào,yì jiě gōng piān piān。
唯思逢阵敌,与彼争后先。wéi sī féng zhèn dí,yǔ bǐ zhēng hòu xiān。
避兵入句吴,穷悴只自跧。bì bīng rù jù wú,qióng cuì zhǐ zì quán。
平原陆夫子,投刺来翩跹。píng yuán lù fū zi,tóu cì lái piān xiān。
开卷读数行,为之加敬虔。kāi juǎn dú shù xíng,wèi zhī jiā jìng qián。
忽穷一两首,反顾唯曲拳。hū qióng yī liǎng shǒu,fǎn gù wéi qū quán。
始来遗巾帼,乃敢排戈鋋。shǐ lái yí jīn guó,nǎi gǎn pái gē chán。
或为拔帜走,或遭劘垒还。huò wèi bá zhì zǒu,huò zāo mó lěi hái。
不能收乱辙,岂暇重为篿。bù néng shōu luàn zhé,qǐ xiá zhòng wèi tuán。
虽然未三北,亦可输千鐉。suī rán wèi sān běi,yì kě shū qiān quān。
向来说文字,尔汝名可联。xiàng lái shuō wén zì,ěr rǔ míng kě lián。
圣人病殁世,不患穷而蹎。shèng rén bìng mò shì,bù huàn qióng ér diān。
我未九品位,君无一囊钱。wǒ wèi jiǔ pǐn wèi,jūn wú yī náng qián。
相逢得何事,两笼酬戏笺。xiāng féng dé hé shì,liǎng lóng chóu xì jiān。
无颜解媮合,底事居冗员。wú yán jiě tōu hé,dǐ shì jū rǒng yuán。
方知万钟禄,不博五湖船。fāng zhī wàn zhōng lù,bù bó wǔ hú chuán。
夷险但明月,死生应白莲。yí xiǎn dàn míng yuè,sǐ shēng yīng bái lián。
吟馀凭几饮,钓罢偎蓑眠。yín yú píng jǐ yǐn,diào bà wēi suō mián。
终抛岘山业,相共此留连。zhōng pāo xiàn shān yè,xiāng gòng cǐ liú lián。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

鲁望春日多寻野景日休抱疾杜门因有是寄

皮日休

野侣相逢不待期,半缘幽事半缘诗。yě lǚ xiāng féng bù dài qī,bàn yuán yōu shì bàn yuán shī。
乌纱任岸穿筋竹,白袷从披趁肉芝。wū shā rèn àn chuān jīn zhú,bái jiá cóng pī chèn ròu zhī。
数卷蠹书棋处展,几升菰米钓前炊。shù juǎn dù shū qí chù zhǎn,jǐ shēng gū mǐ diào qián chuī。
病中不用君相忆,折取山樱寄一枝。bìng zhōng bù yòng jūn xiāng yì,zhé qǔ shān yīng jì yī zhī。

鲁望以躬掇野蔬兼示雅什用以酬谢

皮日休

杖擿春烟暖向阳,烦君为我致盈筐。zhàng tī chūn yān nuǎn xiàng yáng,fán jūn wèi wǒ zhì yíng kuāng。
深挑乍见牛唇液,细掐徐闻鼠耳香。shēn tiāo zhà jiàn niú chún yè,xì qiā xú wén shǔ ěr xiāng。
紫甲采从泉脉畔,翠牙搜自石根傍。zǐ jiǎ cǎi cóng quán mài pàn,cuì yá sōu zì shí gēn bàng。
雕胡饭熟?糊软,不是高人不合尝。diāo hú fàn shú tí hú ruǎn,bù shì gāo rén bù hé cháng。

卧病感春寄鲁望

皮日休

乌皮几上困腾腾,玉柄清羸愧不能。wū pí jǐ shàng kùn téng téng,yù bǐng qīng léi kuì bù néng。
昨夜眠时稀似鹤,今朝餐数减于僧。zuó yè mián shí xī shì hè,jīn cháo cān shù jiǎn yú sēng。
药销美禄应夭折,医过芳辰定鬼憎。yào xiāo měi lù yīng yāo zhé,yī guò fāng chén dìng guǐ zēng。
任是雨多游未得,也须收在探花朋。rèn shì yǔ duō yóu wèi dé,yě xū shōu zài tàn huā péng。

奉和鲁望徐方平后闻赦次韵

皮日休

金鸡烟外上临轩,紫诰新垂作解恩。jīn jī yān wài shàng lín xuān,zǐ gào xīn chuí zuò jiě ēn。
涿鹿未销初败血,新安顿雪已坑魂。zhuō lù wèi xiāo chū bài xuè,xīn ān dùn xuě yǐ kēng hún。
空林叶尽蝗来郡,腐骨花生战后村。kōng lín yè jǐn huáng lái jùn,fǔ gǔ huā shēng zhàn hòu cūn。
未遣蒲车问幽隐,共君应老抱桐孙。wèi qiǎn pú chē wèn yōu yǐn,gòng jūn yīng lǎo bào tóng sūn。

奉酬鲁望见答鱼笺之什

皮日休

轻如隐起腻如饴,除却鲛工解制稀。qīng rú yǐn qǐ nì rú yí,chú què jiāo gōng jiě zhì xī。
欲写恐成河伯诏,试裁疑是水仙衣。yù xiě kǒng chéng hé bó zhào,shì cái yí shì shuǐ xiān yī。
毫端白獭脂犹湿,指下冰蚕子欲飞。háo duān bái tǎ zhī yóu shī,zhǐ xià bīng cán zi yù fēi。
若用莫将闲处去,好题春思赠江妃。ruò yòng mò jiāng xián chù qù,hǎo tí chūn sī zèng jiāng fēi。

病后春思

皮日休

连钱锦暗麝氛氲,荆思多才咏鄂君。lián qián jǐn àn shè fēn yūn,jīng sī duō cái yǒng è jūn。
孔雀钿寒窥沼见,石榴红重堕阶闻。kǒng què diàn hán kuī zhǎo jiàn,shí liú hóng zhòng duò jiē wén。
牢愁有度应如月,春梦无心只似云。láo chóu yǒu dù yīng rú yuè,chūn mèng wú xīn zhǐ shì yún。
应笑病来惭满愿,花笺好作断肠文。yīng xiào bìng lái cán mǎn yuàn,huā jiān hǎo zuò duàn cháng wén。

偶成小酌招鲁望不至以诗为解因次韵酬之

皮日休

醉侣相邀爱早阳,小筵催办不胜忙。zuì lǚ xiāng yāo ài zǎo yáng,xiǎo yán cuī bàn bù shèng máng。
冲深柳驻吴娃幰,倚短花排羯鼓床。chōng shēn liǔ zhù wú wá xiǎn,yǐ duǎn huā pái jié gǔ chuáng。
金凤欲为莺引去,钿蝉疑被蝶勾将。jīn fèng yù wèi yīng yǐn qù,diàn chán yí bèi dié gōu jiāng。
如何共是忘形者,不见渔阳掺一场。rú hé gòng shì wàng xíng zhě,bù jiàn yú yáng càn yī chǎng。

以纱巾寄鲁望因而有作

皮日休

周家新样替三梁,裹发偏宜白面郎。zhōu jiā xīn yàng tì sān liáng,guǒ fā piān yí bái miàn láng。
掩敛乍疑裁黑雾,轻明浑似戴玄霜。yǎn liǎn zhà yí cái hēi wù,qīng míng hún shì dài xuán shuāng。
今朝定见看花昃,明日应闻漉酒香。jīn cháo dìng jiàn kàn huā zè,míng rì yīng wén lù jiǔ xiāng。
更有一般君未识,虎文巾在绛霄房。gèng yǒu yī bān jūn wèi shí,hǔ wén jīn zài jiàng xiāo fáng。

临顿宅将有归于

皮日休

共老林泉忍暂分,此生应不识回文。gòng lǎo lín quán rěn zàn fēn,cǐ shēng yīng bù shí huí wén。
几枚竹笥送德曜,一乘柴车迎少君。jǐ méi zhú sì sòng dé yào,yī chéng chái chē yíng shǎo jūn。
举案品多缘涧药,承家事少为溪云。jǔ àn pǐn duō yuán jiàn yào,chéng jiā shì shǎo wèi xī yún。
居然自是幽人事,辄莫教他孙寿闻。jū rán zì shì yōu rén shì,zhé mò jiào tā sūn shòu wén。

奉和鲁望谢惠巨鱼之半

皮日休

钓公来信自松江,三尺春鱼拨剌霜。diào gōng lái xìn zì sōng jiāng,sān chǐ chūn yú bō lá shuāng。
腹内旧钩苔染涩,腮中新饵藻和香。fù nèi jiù gōu tái rǎn sè,sāi zhōng xīn ěr zǎo hé xiāng。
冷鳞中断榆钱破,寒骨平分玉箸光。lěng lín zhōng duàn yú qián pò,hán gǔ píng fēn yù zhù guāng。
何事贶君偏得所,只缘同是越航郎。hé shì kuàng jūn piān dé suǒ,zhǐ yuán tóng shì yuè háng láng。

馆娃宫怀古

皮日休

艳骨已成兰麝土,宫墙依旧压层崖。yàn gǔ yǐ chéng lán shè tǔ,gōng qiáng yī jiù yā céng yá。
弩台雨坏逢金镞,香径泥销露玉钗。nǔ tái yǔ huài féng jīn zú,xiāng jìng ní xiāo lù yù chāi。
砚沼只留溪鸟浴,屧廊空信野花埋。yàn zhǎo zhǐ liú xī niǎo yù,xiè láng kōng xìn yě huā mái。
姑苏麋鹿真闲事,须为当时一怆怀。gū sū mí lù zhēn xián shì,xū wèi dāng shí yī chuàng huái。

以紫石砚寄鲁望兼酬见赠

皮日休

样如金蹙小能轻,微润将融紫玉英。yàng rú jīn cù xiǎo néng qīng,wēi rùn jiāng róng zǐ yù yīng。
石墨一研为凤尾,寒泉半勺是龙睛。shí mò yī yán wèi fèng wěi,hán quán bàn sháo shì lóng jīng。
骚人白芷伤心暗,狎客红筵夺眼明。sāo rén bái zhǐ shāng xīn àn,xiá kè hóng yán duó yǎn míng。
两地有期皆好用,不须空把洗溪声。liǎng dì yǒu qī jiē hǎo yòng,bù xū kōng bǎ xǐ xī shēng。

奉和鲁望同游北禅院

皮日休

戚历杉阴入草堂,老僧相见似相忘。qī lì shān yīn rù cǎo táng,lǎo sēng xiāng jiàn shì xiāng wàng。
吟多几转莲花漏,坐久重焚柏子香。yín duō jǐ zhuǎn lián huā lòu,zuò jiǔ zhòng fén bǎi zi xiāng。
鱼惯斋时分净食,鸽能闲处傍禅床。yú guàn zhāi shí fēn jìng shí,gē néng xián chù bàng chán chuáng。
云林满眼空羁滞,欲对弥天却自伤。yún lín mǎn yǎn kōng jī zhì,yù duì mí tiān què zì shāng。

孙发百篇将游天台请诗赠行因以送之

皮日休

孙子荆家思有馀,元戎曾荐入公车。sūn zi jīng jiā sī yǒu yú,yuán róng céng jiàn rù gōng chē。
百篇宫体喧金屋,一日官衔下玉除。bǎi piān gōng tǐ xuān jīn wū,yī rì guān xián xià yù chú。
紫府近通斋后梦,赤城新有寄来书。zǐ fǔ jìn tōng zhāi hòu mèng,chì chéng xīn yǒu jì lái shū。
因逢二老如相问,正滞江南为?鱼。yīn féng èr lǎo rú xiāng wèn,zhèng zhì jiāng nán wèi tù yú。

奉和鲁望蔷薇次韵

皮日休

谁绣连延满户陈,暂应遮得陆郎贫。shuí xiù lián yán mǎn hù chén,zàn yīng zhē dé lù láng pín。
红芳掩敛将迷蝶,翠蔓飘飖欲挂人。hóng fāng yǎn liǎn jiāng mí dié,cuì màn piāo yáo yù guà rén。
低拂地时如堕马,高临墙处似窥邻。dī fú dì shí rú duò mǎ,gāo lín qiáng chù shì kuī lín。
只应是董双成戏,剪得神霞寸寸新。zhǐ yīng shì dǒng shuāng chéng xì,jiǎn dé shén xiá cùn cùn xīn。