古诗词

初夏游楞伽精舍

皮日休

越舼轻似萍,漾漾出烟郭。yuè qióng qīng shì píng,yàng yàng chū yān guō。
人声渐疏旷,天气忽寥廓。rén shēng jiàn shū kuàng,tiān qì hū liáo kuò。
伊予惬斯志,有似刮?瘼。yī yǔ qiè sī zhì,yǒu shì guā luán mò。
遇胜即夷犹,逢幽且淹泊。yù shèng jí yí yóu,féng yōu qiě yān pō。
俄然棹深处,虚无倚岩崿。é rán zhào shēn chù,xū wú yǐ yán è。
霜毫一道人,引我登龙阁。shuāng háo yī dào rén,yǐn wǒ dēng lóng gé。
当中见寿象,欲礼光纷箔。dāng zhōng jiàn shòu xiàng,yù lǐ guāng fēn bó。
珠幡时相铿,恐是诸天乐。zhū fān shí xiāng kēng,kǒng shì zhū tiān lè。
树杪见觚棱,林端逢赭垩。shù miǎo jiàn gū léng,lín duān féng zhě è。
千寻井犹在,万祀灵不涸。qiān xún jǐng yóu zài,wàn sì líng bù hé。
下通蛟人道,水色黮而恶。xià tōng jiāo rén dào,shuǐ sè dǎn ér è。
欲照六藏惊,将窥百骸愕。yù zhào liù cáng jīng,jiāng kuī bǎi hái è。
朅去山南岭,其险如邛笮。qiè qù shān nán lǐng,qí xiǎn rú qióng zé。
悠然放吾兴,欲把青天摸。yōu rán fàng wú xīng,yù bǎ qīng tiān mō。
紫藤垂罽珥,红荔悬缨络。zǐ téng chuí jì ěr,hóng lì xuán yīng luò。
藓厚滑似漦,峰尖利如锷。xiǎn hòu huá shì chí,fēng jiān lì rú è。
斯须到绝顶,似愈渐离㸌。sī xū dào jué dǐng,shì yù jiàn lí huò。
一片太湖光,只惊天汉落。yī piàn tài hú guāng,zhǐ jīng tiān hàn luò。
梅风脱纶帽,乳水透芒屩。méi fēng tuō lún mào,rǔ shuǐ tòu máng juē。
岚姿与波彩,不动浑相著。lán zī yǔ bō cǎi,bù dòng hún xiāng zhù。
既不暇供应,将何以酬酢。jì bù xiá gōng yīng,jiāng hé yǐ chóu cù。
却来穿竹径,似入青油幕。què lái chuān zhú jìng,shì rù qīng yóu mù。
穴恐水君开,龛如鬼工凿。xué kǒng shuǐ jūn kāi,kān rú guǐ gōng záo。
穷幽入兹院,前楯临巨壑。qióng yōu rù zī yuàn,qián dùn lín jù hè。
遗画龙奴狞,残香虫篆薄。yí huà lóng nú níng,cán xiāng chóng zhuàn báo。
褫魂窥玉镜,澄虑闻金铎。chǐ hún kuī yù jìng,chéng lǜ wén jīn duó。
云态共萦留,鸟言相许诺。yún tài gòng yíng liú,niǎo yán xiāng xǔ nuò。
古木势如虺,近之恐相蠚。gǔ mù shì rú huī,jìn zhī kǒng xiāng hē。
怒泉声似激,闻之意争博。nù quán shēng shì jī,wén zhī yì zhēng bó。
时禽倏已嘿,众籁萧然作。shí qín shū yǐ hēi,zhòng lài xiāo rán zuò。
遂令不羁性,恋此如缠缚。suì lìng bù jī xìng,liàn cǐ rú chán fù。
念彼上人者,将生付寂寞。niàn bǐ shàng rén zhě,jiāng shēng fù jì mò。
曾无肤挠事,肯把心源度。céng wú fū náo shì,kěn bǎ xīn yuán dù。
胡为儒家流,没齿勤且恪。hú wèi rú jiā liú,méi chǐ qín qiě kè。
沐猴本不冠,未是谋生错。mù hóu běn bù guān,wèi shì móu shēng cuò。
言行既异调,栖迟亦同托。yán xíng jì yì diào,qī chí yì tóng tuō。
愿力傥不遗,请作华林鹤。yuàn lì tǎng bù yí,qǐng zuò huá lín hè。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

春日陪崔谏议樱桃园宴

皮日休

万树香飘水麝风,蜡熏花雪尽成红。wàn shù xiāng piāo shuǐ shè fēng,là xūn huā xuě jǐn chéng hóng。
夜深欢态状不得,醉客图开明月中。yè shēn huān tài zhuàng bù dé,zuì kè tú kāi míng yuè zhōng。

松江早春

皮日休

松陵清净雪消初,见底新安恐未如。sōng líng qīng jìng xuě xiāo chū,jiàn dǐ xīn ān kǒng wèi rú。
稳凭船舷无一事,分明数得鲙残鱼。wěn píng chuán xián wú yī shì,fēn míng shù dé kuài cán yú。

女坟湖

皮日休

万贵千奢已寂寥,可怜幽愤为谁娇。wàn guì qiān shē yǐ jì liáo,kě lián yōu fèn wèi shuí jiāo。
须知韩重相思骨,直在芙蓉向下消。xū zhī hán zhòng xiāng sī gǔ,zhí zài fú róng xiàng xià xiāo。

泰伯庙

皮日休

一庙争祠两让君,几千年后转清芬。yī miào zhēng cí liǎng ràng jūn,jǐ qiān nián hòu zhuǎn qīng fēn。
当时尽解称高义,谁敢教他莽卓闻。dāng shí jǐn jiě chēng gāo yì,shuí gǎn jiào tā mǎng zhuó wén。

宿木兰院

皮日休

木兰院里双栖鹤,长被金钲聒不眠。mù lán yuàn lǐ shuāng qī hè,zhǎng bèi jīn zhēng guā bù mián。
今夜宿来还似尔,到明无计梦云泉。jīn yè sù lái hái shì ěr,dào míng wú jì mèng yún quán。

重题蔷薇

皮日休

浓似猩猩初染素,轻如燕燕欲凌空。nóng shì xīng xīng chū rǎn sù,qīng rú yàn yàn yù líng kōng。
可怜细丽难胜日,照得深红作浅红。kě lián xì lì nán shèng rì,zhào dé shēn hóng zuò qiǎn hóng。

春夕酒醒

皮日休

四弦才罢醉蛮奴,酃醁馀香在翠炉。sì xián cái bà zuì mán nú,líng lù yú xiāng zài cuì lú。
夜半醒来红蜡短,一枝寒泪作珊瑚。yè bàn xǐng lái hóng là duǎn,yī zhī hán lèi zuò shān hú。

皮日休

青翰虚徐夏思清,愁烟漠漠荇花平。qīng hàn xū xú xià sī qīng,chóu yān mò mò xìng huā píng。
醉来欲把田田叶,尽裹当时醒酒鲭。zuì lái yù bǎ tián tián yè,jǐn guǒ dāng shí xǐng jiǔ qīng。

木兰后池三咏重台莲花

皮日休

欹红婑媠力难任,每叶头边半米金。yī hóng ruí tuǒ lì nán rèn,měi yè tóu biān bàn mǐ jīn。
可得教他水妃见,两重元是一重心。kě dé jiào tā shuǐ fēi jiàn,liǎng zhòng yuán shì yī zhòng xīn。

木兰后池三咏浮萍

皮日休

嫩似金脂扬似烟,多情浑欲拥红莲。nèn shì jīn zhī yáng shì yān,duō qíng hún yù yōng hóng lián。
明朝拟附南风信,寄与湘妃作翠钿。míng cháo nǐ fù nán fēng xìn,jì yǔ xiāng fēi zuò cuì diàn。

木兰后池三咏白莲

皮日休

但恐醍醐难并洁,只应薝卜可齐香。dàn kǒng tí hú nán bìng jié,zhǐ yīng zhān bo kě qí xiāng。
半垂金粉知何似,静婉临溪照额黄。bàn chuí jīn fěn zhī hé shì,jìng wǎn lín xī zhào é huáng。

润卿鲁望寒夜见访各惜其志遂成一绝

皮日休

世外为交不是亲,醉吟俱岸白纶巾。shì wài wèi jiāo bù shì qīn,zuì yín jù àn bái lún jīn。
清风月白更三点,未放华阳鹤上人。qīng fēng yuè bái gèng sān diǎn,wèi fàng huá yáng hè shàng rén。

奉和鲁望玩金鸂鶒戏赠

皮日休

镂羽雕毛迥出群,温黁飘出麝脐熏。lòu yǔ diāo máo jiǒng chū qún,wēn nún piāo chū shè qí xūn。
夜来曾吐红茵畔,犹似溪边睡不闻。yè lái céng tǔ hóng yīn pàn,yóu shì xī biān shuì bù wén。

友人许惠酒以诗徵之

皮日休

野客萧然访我家,霜威白菊两三花。yě kè xiāo rán fǎng wǒ jiā,shuāng wēi bái jú liǎng sān huā。
子山病起无馀事,只望蒲台酒一车。zi shān bìng qǐ wú yú shì,zhǐ wàng pú tái jiǔ yī chē。

寒夜文宴润卿有期不至

皮日休

草堂虚洒待高真,不意清斋避世尘。cǎo táng xū sǎ dài gāo zhēn,bù yì qīng zhāi bì shì chén。
料得焚香无别事,存心应降月夫人。liào dé fén xiāng wú bié shì,cún xīn yīng jiàng yuè fū rén。