古诗词

赋得直如朱丝弦

杨衡

寂寞瑶琴上,深知直者情。jì mò yáo qín shàng,shēn zhī zhí zhě qíng。
幸传朱鹭曲,那止素丝名。xìng chuán zhū lù qū,nà zhǐ sù sī míng。
瑞草人空仰,王言世久行。ruì cǎo rén kōng yǎng,wáng yán shì jiǔ xíng。
大方闻正位,乐府动清声。dà fāng wén zhèng wèi,lè fǔ dòng qīng shēng。
文武音初合,宫商调屡更。wén wǔ yīn chū hé,gōng shāng diào lǚ gèng。
谁能向机杼,终日泣无成。shuí néng xiàng jī zhù,zhōng rì qì wú chéng。

杨衡

唐凤翔陈仓人,字中师。早年随父客蜀,曾隐居青城山。后与苻载、王简言、李元象同隐庐山,结草堂于五老峰下,号山中四友。德宗贞元中登进士第。贞元七年随桂管观察使齐映至桂州,后又入广州岭南节度使薛珏幕。贞元十六年任桂阳郡从事、郴州仓曹参军。官至试大理评事。 杨衡的作品>>

猜您喜欢

宿云溪观赋得秋灯引送客

杨衡

云房寄宿秋夜客,一灯荧荧照虚壁。yún fáng jì sù qiū yè kè,yī dēng yíng yíng zhào xū bì。
虫声呼客客未眠,几人语话清景侧。chóng shēng hū kè kè wèi mián,jǐ rén yǔ huà qīng jǐng cè。
不可离别愁纷多,秋灯秋灯奈别何。bù kě lí bié chóu fēn duō,qiū dēng qiū dēng nài bié hé。

长门怨

杨衡

丝声繁兮管声急,珠帘不卷风吹入。sī shēng fán xī guǎn shēng jí,zhū lián bù juǎn fēng chuī rù。
万遍凝愁枕上听,千回候命花间立。wàn biàn níng chóu zhěn shàng tīng,qiān huí hòu mìng huā jiān lì。
望望昭阳信不来,回眸独掩红巾泣。wàng wàng zhāo yáng xìn bù lái,huí móu dú yǎn hóng jīn qì。

舞曲歌辞白纻辞二首其一

杨衡

玉缨翠佩杂轻罗,香汗微渍朱颜酡,为君起唱白纻歌。yù yīng cuì pèi zá qīng luó,xiāng hàn wēi zì zhū yán tuó,wèi jūn qǐ chàng bái zhù gē。
清声袅云思繁多,凝笳哀琴时相和。qīng shēng niǎo yún sī fán duō,níng jiā āi qín shí xiāng hé。
金壶半倾芳夜促,梁尘霏霏暗红烛。jīn hú bàn qīng fāng yè cù,liáng chén fēi fēi àn hóng zhú。
令君安坐听终曲,坠叶飘花难再复。lìng jūn ān zuò tīng zhōng qū,zhuì yè piāo huā nán zài fù。
481234