古诗词

寄昱上人上方居

皎然

厌向人间住,逢山欲懒归。yàn xiàng rén jiān zhù,féng shān yù lǎn guī。
片云闲似我,日日在禅扉。piàn yún xián shì wǒ,rì rì zài chán fēi。
地静松阴遍,门空鸟语稀。dì jìng sōng yīn biàn,mén kōng niǎo yǔ xī。
夜凉疏磬尽,师友自相依。yè liáng shū qìng jǐn,shī yǒu zì xiāng yī。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

姑苏行

皎然

古台不见秋草衰,却忆吴王全盛时。gǔ tái bù jiàn qiū cǎo shuāi,què yì wú wáng quán shèng shí。
千年月照秋草上,吴王在时几回望。qiān nián yuè zhào qiū cǎo shàng,wú wáng zài shí jǐ huí wàng。
至今月出君不还,世人空对姑苏山。zhì jīn yuè chū jūn bù hái,shì rén kōng duì gū sū shān。
山中精灵安可睹,辙迹人踪麋鹿聚。shān zhōng jīng líng ān kě dǔ,zhé jì rén zōng mí lù jù。
婵娟西子倾国容,化作寒陵一堆土。chán juān xī zi qīng guó róng,huà zuò hán líng yī duī tǔ。

山月行

皎然

家家望秋月,不及秋山望。jiā jiā wàng qiū yuè,bù jí qiū shān wàng。
山中万境长寂寥,夜夜孤明我山上。shān zhōng wàn jìng zhǎng jì liáo,yè yè gū míng wǒ shān shàng。
海人皆言生海东,山人自谓出山中。hǎi rén jiē yán shēng hǎi dōng,shān rén zì wèi chū shān zhōng。
忧虞欢乐皆占月,月本无心同不同。yōu yú huān lè jiē zhàn yuè,yuè běn wú xīn tóng bù tóng。
自从有月山不改,古人望尽今人在。zì cóng yǒu yuè shān bù gǎi,gǔ rén wàng jǐn jīn rén zài。
不知万世今夜时,孤月将□谁更待。bù zhī wàn shì jīn yè shí,gū yuè jiāng shuí gèng dài。

顾渚行寄裴方舟

皎然

我有云泉邻渚山,山中茶事颇相关。wǒ yǒu yún quán lín zhǔ shān,shān zhōng chá shì pǒ xiāng guān。
鶗鴂鸣时芳草死,山家渐欲收茶子。tí jué míng shí fāng cǎo sǐ,shān jiā jiàn yù shōu chá zi。
伯劳飞日芳草滋,山僧又是采茶时。bó láo fēi rì fāng cǎo zī,shān sēng yòu shì cǎi chá shí。
繇来惯采无近远,阴岭长兮阳崖浅。yáo lái guàn cǎi wú jìn yuǎn,yīn lǐng zhǎng xī yáng yá qiǎn。
大寒山下叶未生,小寒山中叶初卷。dà hán shān xià yè wèi shēng,xiǎo hán shān zhōng yè chū juǎn。
吴婉携笼上翠微,蒙蒙香㓨罥春衣。wú wǎn xié lóng shàng cuì wēi,méng méng xiāng cí juàn chūn yī。
迷山乍被落花乱,度水时惊啼鸟飞。mí shān zhà bèi luò huā luàn,dù shuǐ shí jīng tí niǎo fēi。
家园不远乘露摘,归时露彩犹滴沥。jiā yuán bù yuǎn chéng lù zhāi,guī shí lù cǎi yóu dī lì。
初看怕出欺玉英,更取煎来胜金液。chū kàn pà chū qī yù yīng,gèng qǔ jiān lái shèng jīn yè。
昨夜西峰雨色过,朝寻新茗复如何。zuó yè xī fēng yǔ sè guò,cháo xún xīn míng fù rú hé。
女宫露涩青芽老,尧市人稀紫笋多。nǚ gōng lù sè qīng yá lǎo,yáo shì rén xī zǐ sǔn duō。
紫笋青芽谁得识,日暮采之长太息。zǐ sǔn qīng yá shuí dé shí,rì mù cǎi zhī zhǎng tài xī。
清泠真人待子元,贮此芳香思何极。qīng líng zhēn rén dài zi yuán,zhù cǐ fāng xiāng sī hé jí。

武源行赠丘卿岑

皎然

昔年群盗阻江东,吴山动摇楚泽空。xī nián qún dào zǔ jiāng dōng,wú shān dòng yáo chǔ zé kōng。
齐人亦戴蜂虿毒,美稷化为荆棘丛。qí rén yì dài fēng chài dú,měi jì huà wèi jīng jí cóng。
汹汹四顾多窟穴,浮云白波名不同。xiōng xiōng sì gù duō kū xué,fú yún bái bō míng bù tóng。
万人死地当虎口,一旦生涯悬彀中。wàn rén sǐ dì dāng hǔ kǒu,yī dàn shēng yá xuán gòu zhōng。
昨日将军徇死节,悉向生民陷成血。zuó rì jiāng jūn xùn sǐ jié,xī xiàng shēng mín xiàn chéng xuè。
胸中豹略张阵云,握内蛇矛挥白雪。xiōng zhōng bào lüè zhāng zhèn yún,wò nèi shé máo huī bái xuě。
长洲南去接孤城,居人散尽鼓噪惊。zhǎng zhōu nán qù jiē gū chéng,jū rén sàn jǐn gǔ zào jīng。
三春不见芳草色,四面唯闻刁斗声。sān chūn bù jiàn fāng cǎo sè,sì miàn wéi wén diāo dòu shēng。
此时狂寇纷如市,君当要冲固深垒。cǐ shí kuáng kòu fēn rú shì,jūn dāng yào chōng gù shēn lěi。
纵横计出皆获全,士卒身先每轻死。zòng héng jì chū jiē huò quán,shì zú shēn xiān měi qīng sǐ。
扫平氛祲望吴门,人间岁美桑柘繁。sǎo píng fēn jìn wàng wú mén,rén jiān suì měi sāng zhè fán。
比屋生全受君赐,连营罢战赖君恩。bǐ wū shēng quán shòu jūn cì,lián yíng bà zhàn lài jūn ēn。
如何弃置功不录,通籍无名滞江曲。rú hé qì zhì gōng bù lù,tōng jí wú míng zhì jiāng qū。
灞亭不重李将军,汉爵犹轻苏属国。bà tíng bù zhòng lǐ jiāng jūn,hàn jué yóu qīng sū shǔ guó。
荒营寂寂隐山椒,春意空惊故柳条。huāng yíng jì jì yǐn shān jiāo,chūn yì kōng jīng gù liǔ tiáo。
野战攻城尽如此,即今谁是霍嫖姚。yě zhàn gōng chéng jǐn rú cǐ,jí jīn shuí shì huò piáo yáo。

风入松

皎然

西岭松声落日秋,千枝万叶风飗飗。xī lǐng sōng shēng luò rì qiū,qiān zhī wàn yè fēng liú liú。
美人援琴弄成曲,写得松间声断续。měi rén yuán qín nòng chéng qū,xiě dé sōng jiān shēng duàn xù。
声断续,清我魂,流波坏陵安足论。shēng duàn xù,qīng wǒ hún,liú bō huài líng ān zú lùn。
美人夜坐月明里,含少商兮点清徵。měi rén yè zuò yuè míng lǐ,hán shǎo shāng xī diǎn qīng zhēng。
风何凄兮飘飘,搅寒松兮又夜起。fēng hé qī xī piāo piāo,jiǎo hán sōng xī yòu yè qǐ。
夜未央,曲何长,金徽更促声泱泱。yè wèi yāng,qū hé zhǎng,jīn huī gèng cù shēng yāng yāng。
何人此时不得意,意苦弦悲闻客堂。hé rén cǐ shí bù dé yì,yì kǔ xián bēi wén kè táng。

次日

皎然

野外有一人,独立无四邻。yě wài yǒu yī rén,dú lì wú sì lín。
彼见是我身,我见是彼身。bǐ jiàn shì wǒ shēn,wǒ jiàn shì bǐ shēn。

浮云三章

皎然

浮云浮云,集于扶桑。fú yún fú yún,jí yú fú sāng。
扶桑茫茫,日暮之光。fú sāng máng máng,rì mù zhī guāng。
匪日之暮,浮云之污。fěi rì zhī mù,fú yún zhī wū。
嗟我怀人,犹心如蠹。jiē wǒ huái rén,yóu xīn rú dù。
浮云浮云,集于咸池。fú yún fú yún,jí yú xián chí。
咸池微微,日昃之时。xián chí wēi wēi,rì zè zhī shí。
匪日之昃,浮云之惑。fěi rì zhī zè,fú yún zhī huò。
嗟我怀人,忧心如织。jiē wǒ huái rén,yōu xīn rú zhī。
浮云浮云,集于高舂。fú yún fú yún,jí yú gāo chōng。
高舂蒙蒙,日夕之容。gāo chōng méng méng,rì xī zhī róng。
匪日之夕,浮云之积。fěi rì zhī xī,fú yún zhī jī。
嗟我怀人,忧心如惄。jiē wǒ huái rén,yōu xīn rú nì。

与昂上人两字继合四句初字日

皎然

有一鸟雏,凌寒独宿。yǒu yī niǎo chú,líng hán dú sù。
若逢云雨,两两相逐。ruò féng yún yǔ,liǎng liǎng xiāng zhú。

杂曲歌辞苦热行

皎然

六月金数伏,兹辰日在庚。liù yuè jīn shù fú,zī chén rì zài gēng。
炎曦烁肌肤,毒雾昏性情。yán xī shuò jī fū,dú wù hūn xìng qíng。
安得奋轻翮,超遥出云征。ān dé fèn qīng hé,chāo yáo chū yún zhēng。
不知天地心,如何匠生成。bù zhī tiān dì xīn,rú hé jiàng shēng chéng。
火德烧百卉,瑶草不及荣。huǒ dé shāo bǎi huì,yáo cǎo bù jí róng。
省客当此时,忽贻怀中琼。shěng kè dāng cǐ shí,hū yí huái zhōng qióng。
捧玩烦袂涤,啸歌美风生。pěng wán fán mèi dí,xiào gē měi fēng shēng。
迟君佐元气,调使四序平。chí jūn zuǒ yuán qì,diào shǐ sì xù píng。
中令霜不祓,大馀气常贞。zhōng lìng shuāng bù fú,dà yú qì cháng zhēn。
江南诗骚客,休吟苦热行。jiāng nán shī sāo kè,xiū yín kǔ rè xíng。

长门怨

皎然

春风日日闭长门,摇荡春心似梦魂。chūn fēng rì rì bì zhǎng mén,yáo dàng chūn xīn shì mèng hún。
谁遣花开只笑妾,不如桃李正无言。shuí qiǎn huā kāi zhǐ xiào qiè,bù rú táo lǐ zhèng wú yán。

杂歌谣

皎然

予因览真诀,遂感西城君。yǔ yīn lǎn zhēn jué,suì gǎn xī chéng jūn。
玉笙下青冥,人间未曾闻。yù shēng xià qīng míng,rén jiān wèi céng wén。
日华鍊精魄,皎皎无垢氛。rì huá liàn jīng pò,jiǎo jiǎo wú gòu fēn。
谓我有仙骨,且令饵氤氲。wèi wǒ yǒu xiān gǔ,qiě lìng ěr yīn yūn。
俯仰愧灵颜,愿随鸾鹄群。fǔ yǎng kuì líng yán,yuàn suí luán gǔ qún。
俄然动风驭,缥渺归青云。é rán dòng fēng yù,piāo miǎo guī qīng yún。

杂曲歌辞长安少年行

皎然

翠楼春酒虾蟆陵,长安少年皆共矜。cuì lóu chūn jiǔ xiā má líng,zhǎng ān shǎo nián jiē gòng jīn。
纷纷半醉绿槐道,躞蹀花骢骄不胜。fēn fēn bàn zuì lǜ huái dào,xiè dié huā cōng jiāo bù shèng。

相和歌

皎然

古人若不死,吾亦何所悲。gǔ rén ruò bù sǐ,wú yì hé suǒ bēi。
萧萧烟雨九原上,白杨青松葬者谁。xiāo xiāo yān yǔ jiǔ yuán shàng,bái yáng qīng sōng zàng zhě shuí。
贵贱同一尘,死生同一指。guì jiàn tóng yī chén,sǐ shēng tóng yī zhǐ。
人生在世共如此,何异浮云与流水。rén shēng zài shì gòng rú cǐ,hé yì fú yún yǔ liú shuǐ。
短歌行,短歌无穷日已倾。duǎn gē xíng,duǎn gē wú qióng rì yǐ qīng。
邺宫梁苑徒有名,春草秋风伤我情。yè gōng liáng yuàn tú yǒu míng,chūn cǎo qiū fēng shāng wǒ qíng。
何为不学金仙侣,一悟空王无死生。hé wèi bù xué jīn xiān lǚ,yī wù kōng wáng wú sǐ shēng。

铜雀妓

皎然

强开尊酒向陵看,忆得君王旧日欢。qiáng kāi zūn jiǔ xiàng líng kàn,yì dé jūn wáng jiù rì huān。
不觉馀歌悲自断,非关艳曲转声难。bù jué yú gē bēi zì duàn,fēi guān yàn qū zhuǎn shēng nán。

秋晚宿破山寺

皎然

秋风落叶满空山,古寺残灯石壁间。qiū fēng luò yè mǎn kōng shān,gǔ sì cán dēng shí bì jiān。
昔日经行人去尽,寒云夜夜自飞还。xī rì jīng xíng rén qù jǐn,hán yún yè yè zì fēi hái。