古诗词

九日阻雨简高侍御

皎然

江上重云起,何曾裛□尘。jiāng shàng zhòng yún qǐ,hé céng yì chén。
不能成落帽,翻欲更摧巾。bù néng chéng luò mào,fān yù gèng cuī jīn。
素发闲依枕,黄花暗待人。sù fā xián yī zhěn,huáng huā àn dài rén。
且应携下价,芒屦就诸邻。qiě yīng xié xià jià,máng jù jiù zhū lín。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

同李洗马入馀不溪经辛将军故城

皎然

惨惨寒城望,将军下世时。cǎn cǎn hán chéng wàng,jiāng jūn xià shì shí。
高墉暮草遍,大树野风悲。gāo yōng mù cǎo biàn,dà shù yě fēng bēi。
壁垒今惟在,勋庸近可思。bì lěi jīn wéi zài,xūn yōng jìn kě sī。
苍然古溪上,川逝共悽其。cāng rán gǔ xī shàng,chuān shì gòng qī qí。

忆天台

皎然

箬溪朝雨散,云色似天台。ruò xī cháo yǔ sàn,yún sè shì tiān tái。
应是东风便,吹从海上来。yīng shì dōng fēng biàn,chuī cóng hǎi shàng lái。
灵山游汗漫,仙石过莓苔。líng shān yóu hàn màn,xiān shí guò méi tái。
误到人间世,经年不早回。wù dào rén jiān shì,jīng nián bù zǎo huí。

哀教

皎然

本师不得已,强为我著书。běn shī bù dé yǐ,qiáng wèi wǒ zhù shū。
知尽百虑遣,名存万象拘。zhī jǐn bǎi lǜ qiǎn,míng cún wàn xiàng jū。
如何工言子,终日论虚无。rú hé gōng yán zi,zhōng rì lùn xū wú。
伊人独冥冥,时人以为愚。yī rén dú míng míng,shí rén yǐ wèi yú。

若邪春兴

皎然

春生若邪水,雨后漫流通。chūn shēng ruò xié shuǐ,yǔ hòu màn liú tōng。
芳草行无尽,清源去不穷。fāng cǎo xíng wú jǐn,qīng yuán qù bù qióng。
野烟迷极浦,斜日起微风。yě yān mí jí pǔ,xié rì qǐ wēi fēng。
数处乘流望,依稀似剡中。shù chù chéng liú wàng,yī xī shì shàn zhōng。

陪卢中丞闲游山寺

皎然

野寺出人境,舍舟登远峰。yě sì chū rén jìng,shě zhōu dēng yuǎn fēng。
林开明见月,万壑静闻钟。lín kāi míng jiàn yuè,wàn hè jìng wén zhōng。
拥烛明山翠,交麾动水容。yōng zhú míng shān cuì,jiāo huī dòng shuǐ róng。
如何股肱守,尘外得相逢。rú hé gǔ gōng shǒu,chén wài dé xiāng féng。

湖南草堂读书招李少府

皎然

削去僧家事,南池便隐居。xuē qù sēng jiā shì,nán chí biàn yǐn jū。
为怜松子寿,还卜道家书。wèi lián sōng zi shòu,hái bo dào jiā shū。
药院常无客,茶樽独对余。yào yuàn cháng wú kè,chá zūn dú duì yú。
有时招逸史,来饭野中蔬。yǒu shí zhāo yì shǐ,lái fàn yě zhōng shū。

送旻上人游天台

皎然

真心不废别,试看越溪清。zhēn xīn bù fèi bié,shì kàn yuè xī qīng。
知汝机忘尽,春山自有情。zhī rǔ jī wàng jǐn,chūn shān zì yǒu qíng。
月思华顶宿,云爱石门行。yuè sī huá dǐng sù,yún ài shí mén xíng。
海近应须泛,无令鸥鹭惊。hǎi jìn yīng xū fàn,wú lìng ōu lù jīng。

怀旧山

皎然

一坐西林寺,从来未下山。yī zuò xī lín sì,cóng lái wèi xià shān。
不因寻长者,无事到人间。bù yīn xún zhǎng zhě,wú shì dào rén jiān。
宿雨愁为客,寒花笑未还。sù yǔ chóu wèi kè,hán huā xiào wèi hái。
空怀旧山月,童子诵经闲。kōng huái jiù shān yuè,tóng zi sòng jīng xián。

兵后经永安法空寺寄悟禅师

皎然

常说人间法自空,何言出世法还同。cháng shuō rén jiān fǎ zì kōng,hé yán chū shì fǎ hái tóng。
微踪旧是香林下,馀烬今成火宅中。wēi zōng jiù shì xiāng lín xià,yú jìn jīn chéng huǒ zhái zhōng。
后夜池心生素月,春天树色起悲风。hòu yè chí xīn shēng sù yuè,chūn tiān shù sè qǐ bēi fēng。
吾知世代相看尽,谁悟浮生似影公。wú zhī shì dài xiāng kàn jǐn,shuí wù fú shēng shì yǐng gōng。

春日杼山寄赠李员外纵

皎然

南山唯与北山邻,古树连拳伴我身。nán shān wéi yǔ běi shān lín,gǔ shù lián quán bàn wǒ shēn。
黄鹤有心多不住,白云无事独相亲。huáng hè yǒu xīn duō bù zhù,bái yún wú shì dú xiāng qīn。
闲持竹锡深看水,懒系麻衣出见人。xián chí zhú xī shēn kàn shuǐ,lǎn xì má yī chū jiàn rén。
欲掇幽芳聊赠远,郎官那赏石门春。yù duō yōu fāng liáo zèng yuǎn,láng guān nà shǎng shí mén chūn。

酬秦山人赠别二首

皎然

知君高隐占贤星,卷叶时时注佛经。zhī jūn gāo yǐn zhàn xián xīng,juǎn yè shí shí zhù fú jīng。
姓被名公题旧里,诗将丽句号新亭。xìng bèi míng gōng tí jiù lǐ,shī jiāng lì jù hào xīn tíng。
来观新月依清室,欲漱香泉护触瓶。lái guān xīn yuè yī qīng shì,yù shù xiāng quán hù chù píng。
我有主人江太守,如何相伴住禅灵。wǒ yǒu zhǔ rén jiāng tài shǒu,rú hé xiāng bàn zhù chán líng。

酬秦山人赠别二首

皎然

谁知卧病不妨禅,迹寄诗流性似偏。shuí zhī wò bìng bù fáng chán,jì jì shī liú xìng shì piān。
叶示黄金童子爱,书题青字古人传。yè shì huáng jīn tóng zi ài,shū tí qīng zì gǔ rén chuán。
时高独鹤来云外,每羡闲花在眼前。shí gāo dú hè lái yún wài,měi xiàn xián huā zài yǎn qián。
对此留君还欲别,应思石瀃访春泉。duì cǐ liú jūn hái yù bié,yīng sī shí sì fǎng chūn quán。

山居

皎然

晴明路出山初暖,行踏春芜看茗归。qíng míng lù chū shān chū nuǎn,xíng tà chūn wú kàn míng guī。
乍削柳枝聊代札,时窥云影学裁衣。zhà xuē liǔ zhī liáo dài zhá,shí kuī yún yǐng xué cái yī。
身闲始觉隳名是,心了方知苦行非。shēn xián shǐ jué huī míng shì,xīn le fāng zhī kǔ xíng fēi。
外物寂中谁似我,松声草色共无机。wài wù jì zhōng shuí shì wǒ,sōng shēng cǎo sè gòng wú jī。

遥和康录事李侍御萼小寒食夜重集康氏园林

皎然

习家寒食会何频,应恐流芳不待人。xí jiā hán shí huì hé pín,yīng kǒng liú fāng bù dài rén。
已爱治书诗句逸,更闻从事酒名新。yǐ ài zhì shū shī jù yì,gèng wén cóng shì jiǔ míng xīn。
庭芜暗积承双履,林花雷飞洒幅巾。tíng wú àn jī chéng shuāng lǚ,lín huā léi fēi sǎ fú jīn。
谁见柰园时节共,还持绿茗赏残春。shuí jiàn nài yuán shí jié gòng,hái chí lǜ míng shǎng cán chūn。

答李侍御问

皎然

入道曾经离乱前,长干古寺住多年。rù dào céng jīng lí luàn qián,zhǎng gàn gǔ sì zhù duō nián。
爱贫唯制莲花足,取性闲书树叶篇。ài pín wéi zhì lián huā zú,qǔ xìng xián shū shù yè piān。
自笑不归看石榜,谁高无事弄苔泉。zì xiào bù guī kàn shí bǎng,shuí gāo wú shì nòng tái quán。
身外空名何足问,吾心已出第三禅。shēn wài kōng míng hé zú wèn,wú xīn yǐ chū dì sān chán。