古诗词

送杨校书还济源

皎然

妖烽昨日静,故里近嵩丘。yāo fēng zuó rì jìng,gù lǐ jìn sōng qiū。
楚月摇归梦,江枫见早秋。chǔ yuè yáo guī mèng,jiāng fēng jiàn zǎo qiū。
乡心无远道,北信减离忧。xiāng xīn wú yuǎn dào,běi xìn jiǎn lí yōu。
禅子还无事,辞君买沃州。chán zi hái wú shì,cí jūn mǎi wò zhōu。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

寒食日同陆处

皎然

古寺章陵下,潜公住几年。gǔ sì zhāng líng xià,qián gōng zhù jǐ nián。
安心生软草,灌顶引春泉。ān xīn shēng ruǎn cǎo,guàn dǐng yǐn chūn quán。
寂寂传灯地,寥寥禁火天。jì jì chuán dēng dì,liáo liáo jìn huǒ tiān。
世间多暗室,白日为谁悬。shì jiān duō àn shì,bái rì wèi shuí xuán。

题沈少府书斋

皎然

不下南昌县,书斋每日闲。bù xià nán chāng xiàn,shū zhāi měi rì xián。
野花当砌落,溪鸟逐人还。yě huā dāng qì luò,xī niǎo zhú rén hái。
有兴常临水,无时不见山。yǒu xīng cháng lín shuǐ,wú shí bù jiàn shān。
千峰数可尽,不出小窗间。qiān fēng shù kě jǐn,bù chū xiǎo chuāng jiān。

春夜与诸公同宴呈陆郎中

皎然

南国宴佳宾,交情老倍亲。nán guó yàn jiā bīn,jiāo qíng lǎo bèi qīn。
月惭红泪烛,花笑白头人。yuè cán hóng lèi zhú,huā xiào bái tóu rén。
宝瑟縆馀怨,琼枝不让春。bǎo sè gēng yú yuàn,qióng zhī bù ràng chūn。
更闻歌子夜,桃李艳妆新。gèng wén gē zi yè,táo lǐ yàn zhuāng xīn。

九日阻雨简高侍御

皎然

江上重云起,何曾裛□尘。jiāng shàng zhòng yún qǐ,hé céng yì chén。
不能成落帽,翻欲更摧巾。bù néng chéng luò mào,fān yù gèng cuī jīn。
素发闲依枕,黄花暗待人。sù fā xián yī zhěn,huáng huā àn dài rén。
且应携下价,芒屦就诸邻。qiě yīng xié xià jià,máng jù jiù zhū lín。

送关小师还金陵

皎然

如何有归思,爱别欲忘难。rú hé yǒu guī sī,ài bié yù wàng nán。
白鹭沙洲晚,青龙水寺寒。bái lù shā zhōu wǎn,qīng lóng shuǐ sì hán。
蕉花铺净地,桂子落空坛。jiāo huā pù jìng dì,guì zi luò kōng tán。
持此心为境,应堪月夜看。chí cǐ xīn wèi jìng,yīng kān yuè yè kàn。

岘山送裴秀才赴举

皎然

汉家招秀士,岘上送君行。hàn jiā zhāo xiù shì,xiàn shàng sòng jūn xíng。
万里见秋色,两河伤远情。wàn lǐ jiàn qiū sè,liǎng hé shāng yuǎn qíng。
王师出西镐,虏寇避东平。wáng shī chū xī gǎo,lǔ kòu bì dōng píng。
天府登名后,回看楚水清。tiān fǔ dēng míng hòu,huí kàn chǔ shuǐ qīng。

酬别襄阳诗僧少微

皎然

证心何有梦,示说梦归频。zhèng xīn hé yǒu mèng,shì shuō mèng guī pín。
文字赍秦本,诗骚学楚人。wén zì jī qín běn,shī sāo xué chǔ rén。
兰开衣上色,柳向手中春。lán kāi yī shàng sè,liǔ xiàng shǒu zhōng chūn。
别后须相见,浮云是我身。bié hòu xū xiāng jiàn,fú yún shì wǒ shēn。

送契上人游扬州

皎然

西陵古江口,远见东扬州。xī líng gǔ jiāng kǒu,yuǎn jiàn dōng yáng zhōu。
渌水不同泛,春山应独游。lù shuǐ bù tóng fàn,chūn shān yīng dú yóu。
寻僧白岩寺,望月谢家楼。xún sēng bái yán sì,wàng yuè xiè jiā lóu。
宿昔心期在,人寰非久留。sù xī xīn qī zài,rén huán fēi jiǔ liú。

送德清卫明府赴选

皎然

八使慎求能,东人独荐君。bā shǐ shèn qiú néng,dōng rén dú jiàn jūn。
身犹千里限,名已九霄闻。shēn yóu qiān lǐ xiàn,míng yǐ jiǔ xiāo wén。
远路翻喜别,离言暂惜分。yuǎn lù fān xǐ bié,lí yán zàn xī fēn。
凤门多士会,拥佩入卿云。fèng mén duō shì huì,yōng pèi rù qīng yún。

送郑孝廉淮西觐省

皎然

离袂翠华满,晨羞欲早行。lí mèi cuì huá mǎn,chén xiū yù zǎo xíng。
春风生楚树,晓角发隋城。chūn fēng shēng chǔ shù,xiǎo jiǎo fā suí chéng。
野霭湿衣彩,江鸿增客情。yě ǎi shī yī cǎi,jiāng hóng zēng kè qíng。
征途不用戒,坐见白波清。zhēng tú bù yòng jiè,zuò jiàn bái bō qīng。

送沈秀才之闽中

皎然

越客不成歌,春风起渌波。yuè kè bù chéng gē,chūn fēng qǐ lù bō。
岭重寒不到,海近瘴偏多。lǐng zhòng hán bù dào,hǎi jìn zhàng piān duō。
野戍桄榔发,人家翡翠过。yě shù guāng láng fā,rén jiā fěi cuì guò。
翻疑此中好,君问定如何。fān yí cǐ zhōng hǎo,jūn wèn dìng rú hé。

送清会上人游京

皎然

佳游限衰疾,一笑向西风。jiā yóu xiàn shuāi jí,yī xiào xiàng xī fēng。
思见青门外,曾临素浐东。sī jiàn qīng mén wài,céng lín sù chǎn dōng。
峰明云际寺,日出露寒宫。fēng míng yún jì sì,rì chū lù hán gōng。
行道禅长在,香尘不染空。xíng dào chán zhǎng zài,xiāng chén bù rǎn kōng。

送沈居士还太原

皎然

辞官因世难,家族盛南朝。cí guān yīn shì nán,jiā zú shèng nán cháo。
名重郊居赋,才高独酌谣。míng zhòng jiāo jū fù,cái gāo dú zhuó yáo。
浪花飘一叶,峰色向三条。làng huā piāo yī yè,fēng sè xiàng sān tiáo。
高逸虽成性,弓旌肯忘招。gāo yì suī chéng xìng,gōng jīng kěn wàng zhāo。

同颜使君真卿岘山送李法曹阳冰西上献书时会有诏徵赴京

皎然

汉日中郎妙,周王太史才。hàn rì zhōng láng miào,zhōu wáng tài shǐ cái。
云书捧日去,鹤版下天来。yún shū pěng rì qù,hè bǎn xià tiān lái。
草见吴洲发,花思御苑开。cǎo jiàn wú zhōu fā,huā sī yù yuàn kāi。
羊公惜风景,欲别几迟回。yáng gōng xī fēng jǐng,yù bié jǐ chí huí。

兵后送姚太祝赴选

皎然

两河兵已偃,处处见归舟。liǎng hé bīng yǐ yǎn,chù chù jiàn guī zhōu。
日夜故人散,江皋芳树秋。rì yè gù rén sàn,jiāng gāo fāng shù qiū。
楚云伤远思,秦月忆佳游。chǔ yún shāng yuǎn sī,qín yuè yì jiā yóu。
名动春官籍,翩翩才少俦。míng dòng chūn guān jí,piān piān cái shǎo chóu。
4201234567»