古诗词

送韦秀才

皎然

晨装行堕叶,万里望桑干。chén zhuāng xíng duò yè,wàn lǐ wàng sāng gàn。
旧说泾关险,犹闻易水寒。jiù shuō jīng guān xiǎn,yóu wén yì shuǐ hán。
黄云战后积,白草暮来看。huáng yún zhàn hòu jī,bái cǎo mù lái kàn。
近得君苗信,时教旅思宽。jìn dé jūn miáo xìn,shí jiào lǚ sī kuān。
皎然

皎然

僧皎然(730-799),俗姓谢,字清昼,湖州(浙江吴兴)人,是中国山水诗创始人谢灵运的十世孙,唐代著名诗人、茶僧,吴兴杼山妙喜寺主持,在文学、佛学、茶学等方面颇有造诣。与颜真卿、灵澈、陆羽等和诗,现存皎然470首诗。多为送别酬答之作。情调闲适,语言简淡。皎然的诗歌理论著作《诗式》。 皎然的作品>>

猜您喜欢

乌程李明府水堂同卢使君幼平送奘上人游五台

皎然

身将刘令隐,经共谢公翻。shēn jiāng liú lìng yǐn,jīng gòng xiè gōng fān。
有此宗师在,应知我法存。yǒu cǐ zōng shī zài,yīng zhī wǒ fǎ cún。
问心常寂乐,为别岂伤魂。wèn xīn cháng jì lè,wèi bié qǐ shāng hún。
独访华泉去,秋风入雁门。dú fǎng huá quán qù,qiū fēng rù yàn mén。

送李季良北归

皎然

风吹残柳丝,孤客欲归时。fēng chuī cán liǔ sī,gū kè yù guī shí。
掩抑楚弦绝,离披湘叶衰。yǎn yì chǔ xián jué,lí pī xiāng yè shuāi。
前军犹转战,故国杳难期。qián jūn yóu zhuǎn zhàn,gù guó yǎo nán qī。
北望雁门雪,空吟平子诗。běi wàng yàn mén xuě,kōng yín píng zi shī。

送淳于秀才兰陵觐省

皎然

欢言欲忘别,风信忽相惊。huān yán yù wàng bié,fēng xìn hū xiāng jīng。
柳浦归人思,兰陵春草生。liǔ pǔ guī rén sī,lán líng chūn cǎo shēng。
撷芳心未及,视枕恋常盈。xié fāng xīn wèi jí,shì zhěn liàn cháng yíng。
此去非长路,还如千里情。cǐ qù fēi zhǎng lù,hái rú qiān lǐ qíng。

送至洪沙弥赴上元受戒

皎然

不肯资章甫,胜衣被木兰。bù kěn zī zhāng fǔ,shèng yī bèi mù lán。
今随秣陵信,欲及蔡州坛。jīn suí mò líng xìn,yù jí cài zhōu tán。
野寺钟声远,春山戒足寒。yě sì zhōng shēng yuǎn,chūn shān jiè zú hán。
归来次第学,应见后心难。guī lái cì dì xué,yīng jiàn hòu xīn nán。

九日同卢使君幼平吴兴郊外送李司仓赴选

皎然

重阳千骑出,送客为踟蹰。zhòng yáng qiān qí chū,sòng kè wèi chí chú。
旷野多摇落,寒山满路隅。kuàng yě duō yáo luò,hán shān mǎn lù yú。
晴空悬茜旆,秋色起菱湖。qíng kōng xuán qiàn pèi,qiū sè qǐ líng hú。
几日登司会,扬才盛五都。jǐ rì dēng sī huì,yáng cái shèng wǔ dōu。

送卢孟明还上都

皎然

江皋北风至,归客独伤魂。jiāng gāo běi fēng zhì,guī kè dú shāng hún。
楚水逢乡雁,平陵忆故园。chǔ shuǐ féng xiāng yàn,píng líng yì gù yuán。
征骖嘶别馆,落日隐寒原。zhēng cān sī bié guǎn,luò rì yǐn hán yuán。
应及秦川望,春华满国门。yīng jí qín chuān wàng,chūn huá mǎn guó mén。

送李少宾赴举

皎然

岂谓江南别,心如塞上行。qǐ wèi jiāng nán bié,xīn rú sāi shàng xíng。
苦云摇阵色,乱木搅秋声。kǔ yún yáo zhèn sè,luàn mù jiǎo qiū shēng。
周谷雨未散,汉河流尚横。zhōu gǔ yǔ wèi sàn,hàn hé liú shàng héng。
春司迟尔策,方用静妖兵。chūn sī chí ěr cè,fāng yòng jìng yāo bīng。

送孙侍御游越

皎然

不知持斧客,吟会是何情。bù zhī chí fǔ kè,yín huì shì hé qíng。
丹陛恩犹在,沧洲赏暂行。dān bì ēn yóu zài,cāng zhōu shǎng zàn xíng。
江桡随月泛,山策逐云行。jiāng ráo suí yuè fàn,shān cè zhú yún xíng。
佳句传零雨,诗流许盛名。jiā jù chuán líng yǔ,shī liú xǔ shèng míng。

送颜处士还长沙觐省

皎然

西候风信起,三湘孤客心。xī hòu fēng xìn qǐ,sān xiāng gū kè xīn。
天寒汉水广,乡远楚云深。tiān hán hàn shuǐ guǎng,xiāng yuǎn chǔ yún shēn。
服彩将侍膳,撷芳思满襟。fú cǎi jiāng shì shàn,xié fāng sī mǎn jīn。
归人忘艰阻,别恨独何任。guī rén wàng jiān zǔ,bié hèn dú hé rèn。

送还本上人游江西

皎然

欲广分何教,心将江汉期。yù guǎng fēn hé jiào,xīn jiāng jiāng hàn qī。
云招望寺处,月待溯杯时。yún zhāo wàng sì chù,yuè dài sù bēi shí。
真侣谁伤别,降猿汝自悲。zhēn lǚ shuí shāng bié,jiàng yuán rǔ zì bēi。
多应过庐阜,幽赏却来迟。duō yīng guò lú fù,yōu shǎng què lái chí。

送路少府使京兼觐侍御兄

皎然

国赋推能吏,今朝发贡湖。guó fù tuī néng lì,jīn cháo fā gòng hú。
伫瞻双阙凤,思见柏台乌。zhù zhān shuāng quē fèng,sī jiàn bǎi tái wū。
树向秦关远,江分楚驿孤。shù xiàng qín guān yuǎn,jiāng fēn chǔ yì gū。
荣君有兄弟,相继骋长途。róng jūn yǒu xiōng dì,xiāng jì chěng zhǎng tú。

送乌程李明府得陟状赴京

皎然

驿吏满江城,深仁见此情。yì lì mǎn jiāng chéng,shēn rén jiàn cǐ qíng。
士林推玉振,公府荐冰清。shì lín tuī yù zhèn,gōng fǔ jiàn bīng qīng。
为政移风久,承恩就日行。wèi zhèng yí fēng jiǔ,chéng ēn jiù rì xíng。
仲容纶綍贵,南巷有光荣。zhòng róng lún fú guì,nán xiàng yǒu guāng róng。

送裴秀才往会稽山读书

皎然

一身赍万卷,编室寄烟萝。yī shēn jī wàn juǎn,biān shì jì yān luó。
砚滴穿池小,书衣种楮多。yàn dī chuān chí xiǎo,shū yī zhǒng chǔ duō。
吟诗山响答,泛瑟竹声和。yín shī shān xiǎng dá,fàn sè zhú shēng hé。
鹤板求儒术,深居意若何。hè bǎn qiú rú shù,shēn jū yì ruò hé。

送崔詹事论之上都

皎然

金虎城池在,铜龙剑佩新。jīn hǔ chéng chí zài,tóng lóng jiàn pèi xīn。
重看前浦柳,犹忆旧洲蘋。zhòng kàn qián pǔ liǔ,yóu yì jiù zhōu píng。
远思秦云暮,归心腊月春。yuǎn sī qín yún mù,guī xīn là yuè chūn。
青园昔游处,惆怅别离人。qīng yuán xī yóu chù,chóu chàng bié lí rén。

京口送卢孟明还扬州

皎然

萧萧北风起,孤棹下江濆。xiāo xiāo běi fēng qǐ,gū zhào xià jiāng fén。
暮客去来尽,春流南北分。mù kè qù lái jǐn,chūn liú nán běi fēn。
萋萋御亭草,渺渺芜城云。qī qī yù tíng cǎo,miǎo miǎo wú chéng yún。
相送目千里,空山独望君。xiāng sòng mù qiān lǐ,kōng shān dú wàng jūn。